古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

青溪道中行古松间因少留瀹茶而行

陆游

露湿青松细细香,旋呼拄杖踏斜阳。lù shī qīng sōng xì xì xiāng,xuán hū zhǔ zhàng tà xié yáng。
三生旧发游山愿,一卷新传辟谷方。sān shēng jiù fā yóu shān yuàn,yī juǎn xīn chuán pì gǔ fāng。
云外未论笙鹤近,尘中实厌簿书忙。yún wài wèi lùn shēng hè jìn,chén zhōng shí yàn bù shū máng。
拾樵汲涧俱清绝,聊为煎茶一据床。shí qiáo jí jiàn jù qīng jué,liáo wèi jiān chá yī jù chuáng。

过江山县浮桥有感

陆游

堪笑行人日日忙,又扶衰病过浮梁。kān xiào xíng rén rì rì máng,yòu fú shuāi bìng guò fú liáng。
滩流急处水禽下,桑叶空时村酒香。tān liú jí chù shuǐ qín xià,sāng yè kōng shí cūn jiǔ xiāng。
枯蘖敢怀贪雨露,饥鸿自悯犯风霜。kū niè gǎn huái tān yǔ lù,jī hóng zì mǐn fàn fēng shuāng。
宦途商略无安处,早晚归耕剡曲旁。huàn tú shāng lüè wú ān chù,zǎo wǎn guī gēng shàn qū páng。

行至严州寿昌县界得请许免入奏仍除外官感恩述怀

陆游

晓传尺一到江村,拜起朝衣渍泪痕。xiǎo chuán chǐ yī dào jiāng cūn,bài qǐ cháo yī zì lèi hén。
敢恨帝城如日远,喜闻天语似春温。gǎn hèn dì chéng rú rì yuǎn,xǐ wén tiān yǔ shì chūn wēn。
翰林惟奉还山诏,湘水空招去国魂。hàn lín wéi fèng hái shān zhào,xiāng shuǐ kōng zhāo qù guó hún。
圣主恩深何力报,时从天末望修门。shèng zhǔ ēn shēn hé lì bào,shí cóng tiān mò wàng xiū mén。

桐庐县泛舟东归

陆游

桐江艇子去乘月,笠泽老翁归放慵。tóng jiāng tǐng zi qù chéng yuè,lì zé lǎo wēng guī fàng yōng。
一尺轮囷霜蟹美,十分潋滟社醅浓。yī chǐ lún qūn shuāng xiè měi,shí fēn liàn yàn shè pēi nóng。
宦游何啻路九折,归卧恨无山万重。huàn yóu hé chì lù jiǔ zhé,guī wò hèn wú shān wàn zhòng。
醉里试吹苍玉笛,为君中夜舞鱼龙。zuì lǐ shì chuī cāng yù dí,wèi jūn zhōng yè wǔ yú lóng。

萧山

陆游

素衣已免染京尘,一笑江边整幅巾。sù yī yǐ miǎn rǎn jīng chén,yī xiào jiāng biān zhěng fú jīn。
入港绿潮深蘸岸,披云白塔远招人。rù gǎng lǜ cháo shēn zhàn àn,pī yún bái tǎ yuǎn zhāo rén。
功名姑付未来劫,诗酒何孤见在身。gōng míng gū fù wèi lái jié,shī jiǔ hé gū jiàn zài shēn。
会向桐江谋小筑,浮家从此往来频。huì xiàng tóng jiāng móu xiǎo zhù,fú jiā cóng cǐ wǎng lái pín。

正月二十八日大雪过若耶溪至云门山中

陆游

山中看雪醉骑驴,清赏真成十载无。shān zhōng kàn xuě zuì qí lǘ,qīng shǎng zhēn chéng shí zài wú。
高压孤峰增峭绝,斜倾丛竹失枝梧。gāo yā gū fēng zēng qiào jué,xié qīng cóng zhú shī zhī wú。
松肪火暖眠僧榻,芋糁羹香拥地炉。sōng fáng huǒ nuǎn mián sēng tà,yù sǎn gēng xiāng yōng dì lú。
病骨虽癯犹健在,未应遽作卧游图。bìng gǔ suī qú yóu jiàn zài,wèi yīng jù zuò wò yóu tú。

冲雪至馀庆觉林雪连日不止

陆游

策蹇清吟涉若耶,灞桥犹恨近京华。cè jiǎn qīng yín shè ruò yé,bà qiáo yóu hèn jìn jīng huá。
山前千顷谁种玉,座上六时天散花。shān qián qiān qǐng shuí zhǒng yù,zuò shàng liù shí tiān sàn huā。
林雀无声溪彴断,炊烟不动竹篱斜。lín què wú shēng xī zhuó duàn,chuī yān bù dòng zhú lí xié。
胜游更觉平生少,未羡银河泛客槎。shèng yóu gèng jué píng shēng shǎo,wèi xiàn yín hé fàn kè chá。

新筑山亭戏作

陆游

危槛凌风出半空,怪奇造化欲无功。wēi kǎn líng fēng chū bàn kōng,guài qí zào huà yù wú gōng。
天垂缭白萦青外,人在纷红骇绿中。tiān chuí liáo bái yíng qīng wài,rén zài fēn hóng hài lǜ zhōng。
日月匆匆双转毂,古今杳杳一飞鸿。rì yuè cōng cōng shuāng zhuǎn gǔ,gǔ jīn yǎo yǎo yī fēi hóng。
酒酣独卧林间石,未许尘寰识此翁。jiǔ hān dú wò lín jiān shí,wèi xǔ chén huán shí cǐ wēng。

春晚风雨中作

陆游

箕踞藜床岸幅巾,何妨病酒住湖滨。jī jù lí chuáng àn fú jīn,hé fáng bìng jiǔ zhù hú bīn。
驾风浪作连三日,扫地花空又一春。jià fēng làng zuò lián sān rì,sǎo dì huā kōng yòu yī chūn。
乐事清宵当秉烛,畏途平地有摧轮。lè shì qīng xiāo dāng bǐng zhú,wèi tú píng dì yǒu cuī lún。
颓然耐辱君无怪,元是人间澹荡人。tuí rán nài rǔ jūn wú guài,yuán shì rén jiān dàn dàng rén。

北窗

陆游

九陌黄尘早暮忙,幽人自爱北窗凉。jiǔ mò huáng chén zǎo mù máng,yōu rén zì ài běi chuāng liáng。
清吟微变旧诗律,细字闲抄新酒方。qīng yín wēi biàn jiù shī lǜ,xì zì xián chāo xīn jiǔ fāng。
草木扶疏春已去,琴书萧散日初长。cǎo mù fú shū chūn yǐ qù,qín shū xiāo sàn rì chū zhǎng。
破羌临罢榰颐久,又破铜匜半篆香。pò qiāng lín bà zhī yí jiǔ,yòu pò tóng yí bàn zhuàn xiāng。

夜登山亭

陆游

飞观峥嵘天宇宽,幽人半醉凭阑干。fēi guān zhēng róng tiān yǔ kuān,yōu rén bàn zuì píng lán gàn。
三山渺渺鸾鹤远,七泽茫茫蓑笠寒。sān shān miǎo miǎo luán hè yuǎn,qī zé máng máng suō lì hán。
清吹拂林横玉笛,紫云覆鼎熟金丹。qīng chuī fú lín héng yù dí,zǐ yún fù dǐng shú jīn dān。
童颜绿鬓无人识,回首尘寰一梦残。tóng yán lǜ bìn wú rén shí,huí shǒu chén huán yī mèng cán。

西村醉归

陆游

侠气峥嵘盖九州,一生常耻为身谋。xiá qì zhēng róng gài jiǔ zhōu,yī shēng cháng chǐ wèi shēn móu。
酒宁剩欠寻常债,剑不虚施细碎雠。jiǔ níng shèng qiàn xún cháng zhài,jiàn bù xū shī xì suì chóu。
岐路凋零白羽箭,风霜破弊黑貂裘。qí lù diāo líng bái yǔ jiàn,fēng shuāng pò bì hēi diāo qiú。
阳狂自是英豪事,村市归来醉跨牛。yáng kuáng zì shì yīng háo shì,cūn shì guī lái zuì kuà niú。

自咏

陆游

三十年前接俊游,即今身世寄沧洲。sān shí nián qián jiē jùn yóu,jí jīn shēn shì jì cāng zhōu。
俚声不办谐韶頀,暮气宁能彻斗牛。lǐ shēng bù bàn xié sháo hù,mù qì níng néng chè dòu niú。
绿酒可人消永日,黄鹂多事管闲愁。lǜ jiǔ kě rén xiāo yǒng rì,huáng lí duō shì guǎn xián chóu。
吹笙跨鹤何时去,剩欲平章太华秋。chuī shēng kuà hè hé shí qù,shèng yù píng zhāng tài huá qiū。

闲中颇有四方之志偶得长句

陆游

世论纷纷枉见仇,吾身自计本悠悠。shì lùn fēn fēn wǎng jiàn chóu,wú shēn zì jì běn yōu yōu。
读书渐懒惟思睡,压酒初成不怕愁。dú shū jiàn lǎn wéi sī shuì,yā jiǔ chū chéng bù pà chóu。
蜀栈冷云侵瘦马,楚江笼月系孤舟。shǔ zhàn lěng yún qīn shòu mǎ,chǔ jiāng lóng yuè xì gū zhōu。
兴来会作飘然去,更续骚人赋远游。xīng lái huì zuò piāo rán qù,gèng xù sāo rén fù yuǎn yóu。

遣兴二首

陆游

绿发凋零白发多,山林未死且婆娑。lǜ fā diāo líng bái fā duō,shān lín wèi sǐ qiě pó suō。
无端忤俗坐狂耳,甚欲读书如懒何。wú duān wǔ sú zuò kuáng ěr,shén yù dú shū rú lǎn hé。
雨过乱蓑堆野艇,月明长笛和菱歌。yǔ guò luàn suō duī yě tǐng,yuè míng zhǎng dí hé líng gē。
此中得意君须领,莫爱车前印几窠。cǐ zhōng dé yì jūn xū lǐng,mò ài chē qián yìn jǐ kē。