古诗词

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

刈穫后书事二首

陆游

邻里西成例少苏,贫家生业得徐图。lín lǐ xī chéng lì shǎo sū,pín jiā shēng yè dé xú tú。
虽非五鼎岂无食,未办复裈犹著襦。suī fēi wǔ dǐng qǐ wú shí,wèi bàn fù kūn yóu zhù rú。
牢彘渐肥堪奉祭,耕牛已买不求租。láo zhì jiàn féi kān fèng jì,gēng niú yǐ mǎi bù qiú zū。
却思流落天涯日,要是家居胜道途。què sī liú luò tiān yá rì,yào shì jiā jū shèng dào tú。

刈穫后书事二首

陆游

耄岁谁知困不苏,每虞黠鬼笑狂图。mào suì shuí zhī kùn bù sū,měi yú xiá guǐ xiào kuáng tú。
陶公老去但浊酒,管老归来惟白襦。táo gōng lǎo qù dàn zhuó jiǔ,guǎn lǎo guī lái wéi bái rú。
不逐儿童觅兼味,且随邻曲了残租。bù zhú ér tóng mì jiān wèi,qiě suí lín qū le cán zū。
细思自有欣然处,高谢人间九折途。xì sī zì yǒu xīn rán chù,gāo xiè rén jiān jiǔ zhé tú。

晚饭后步至门外并溪而归

陆游

徐行摩腹出荆扉,掠面风尖酒力微。xú xíng mó fù chū jīng fēi,lüè miàn fēng jiān jiǔ lì wēi。
市步空船迎荻去,湖堤轻担卖鱼归。shì bù kōng chuán yíng dí qù,hú dī qīng dān mài yú guī。
潺潺沙窦鸣残水,莽莽平芜衬落晖。chán chán shā dòu míng cán shuǐ,mǎng mǎng píng wú chèn luò huī。
商略最关诗思处,满村砧杵捣秋衣。shāng lüè zuì guān shī sī chù,mǎn cūn zhēn chǔ dǎo qiū yī。

枕上口占

陆游

白首区区道未明,故山悔不蚤归耕。bái shǒu qū qū dào wèi míng,gù shān huǐ bù zǎo guī gēng。
勇如搏虎但堪笑,学似累棋那易成。yǒng rú bó hǔ dàn kān xiào,xué shì lèi qí nà yì chéng。
残雨堕檐时一滴,老鸡栖树已三鸣。cán yǔ duò yán shí yī dī,lǎo jī qī shù yǐ sān míng。
村居孤寂知何憾,两耳犹胜听市声。cūn jū gū jì zhī hé hàn,liǎng ěr yóu shèng tīng shì shēng。

寓叹

陆游

萧疏残发数茎丝,胜负浑如未算棋。xiāo shū cán fā shù jīng sī,shèng fù hún rú wèi suàn qí。
万里旌旗无昨梦,一蓑烟雨有新诗。wàn lǐ jīng qí wú zuó mèng,yī suō yān yǔ yǒu xīn shī。
潜消暗换人谁在,小醉闲眠我自奇。qián xiāo àn huàn rén shuí zài,xiǎo zuì xián mián wǒ zì qí。
二十四年能几许,汾阳回首亦成痴。èr shí sì nián néng jǐ xǔ,fén yáng huí shǒu yì chéng chī。

秋晚书怀二首

陆游

七泽三巴日月长,即今万事付茫茫。qī zé sān bā rì yuè zhǎng,jí jīn wàn shì fù máng máng。
结庐穷僻新知少,属疾沉绵旧学荒。jié lú qióng pì xīn zhī shǎo,shǔ jí chén mián jiù xué huāng。
中夜饭牛初上阪,千年化鹤复还乡。zhōng yè fàn niú chū shàng bǎn,qiān nián huà hè fù hái xiāng。
自怜尚觉身为累,剩蓄荆薪待雪霜。zì lián shàng jué shēn wèi lèi,shèng xù jīng xīn dài xuě shuāng。

秋晚书怀二首

陆游

颓然兀兀复腾腾,万事惟除死未曾。tuí rán wù wù fù téng téng,wàn shì wéi chú sǐ wèi céng。
无奈喜欢闲弄水,不胜顽健远寻僧。wú nài xǐ huān xián nòng shuǐ,bù shèng wán jiàn yuǎn xún sēng。
唤船野岸横斜渡,问路云山曲折登。huàn chuán yě àn héng xié dù,wèn lù yún shān qū zhé dēng。
却笑吾儿多事在,夜分未灭读书灯。què xiào wú ér duō shì zài,yè fēn wèi miè dú shū dēng。

乾道之初卜居三山今四十年八十有一感事抒怀

陆游

乾道之初结草庐,三朝六见纪元初。qián dào zhī chū jié cǎo lú,sān cháo liù jiàn jì yuán chū。
年光抛掷虽加倍,生计萧条愈不如。nián guāng pāo zhì suī jiā bèi,shēng jì xiāo tiáo yù bù rú。
目暗欲盲停夜课,发残无几怯晨梳。mù àn yù máng tíng yè kè,fā cán wú jǐ qiè chén shū。
市声风便犹关耳,未死终当更徙居。shì shēng fēng biàn yóu guān ěr,wèi sǐ zhōng dāng gèng xǐ jū。

视东皋归小酌二首

陆游

筑陂下麦晚归来,围火烘衣始此回。zhù bēi xià mài wǎn guī lái,wéi huǒ hōng yī shǐ cǐ huí。
但得诸孙传素业,真无一事挂灵台。dàn dé zhū sūn chuán sù yè,zhēn wú yī shì guà líng tái。
井桐叶落垂垂尽,篱菊花残续续开。jǐng tóng yè luò chuí chuí jǐn,lí jú huā cán xù xù kāi。
不负初寒蟹螯手,床头小瓮拨新醅。bù fù chū hán xiè áo shǒu,chuáng tóu xiǎo wèng bō xīn pēi。

视东皋归小酌二首

陆游

少年误计慕浮名,更事方知外物轻。shǎo nián wù jì mù fú míng,gèng shì fāng zhī wài wù qīng。
身誓生生辞禄食,家当世世守农耕。shēn shì shēng shēng cí lù shí,jiā dāng shì shì shǒu nóng gēng。
授时尧典先精读,陈业豳诗更力行。shòu shí yáo diǎn xiān jīng dú,chén yè bīn shī gèng lì xíng。
最好水村风雪夜,地炉烟暖岁猪鸣。zuì hǎo shuǐ cūn fēng xuě yè,dì lú yān nuǎn suì zhū míng。

舟行鲁墟梅市之间偶赋

陆游

短发萧萧久挂冠,江湖到处著身宽。duǎn fā xiāo xiāo jiǔ guà guān,jiāng hú dào chù zhù shēn kuān。
蓼花不逐蘋花老,桐叶常先槲叶残。liǎo huā bù zhú píng huā lǎo,tóng yè cháng xiān hú yè cán。
未卜柴荆临峭绝,且谋蓑笠钓荒寒。wèi bo chái jīng lín qiào jué,qiě móu suō lì diào huāng hán。
闲人尚愧沙鸥在,始信烟波得意难。xián rén shàng kuì shā ōu zài,shǐ xìn yān bō dé yì nán。

衰疾

陆游

衰疾支离负圣时,犹能采菊傍东篱。shuāi jí zhī lí fù shèng shí,yóu néng cǎi jú bàng dōng lí。
捉衿见肘贫无敌,耸膊成山瘦可知。zhuō jīn jiàn zhǒu pín wú dí,sǒng bó chéng shān shòu kě zhī。
百岁光阴半归酒,一生事业略存诗。bǎi suì guāng yīn bàn guī jiǔ,yī shēng shì yè lüè cún shī。
不妨举世无同志,会有方来可与期。bù fáng jǔ shì wú tóng zhì,huì yǒu fāng lái kě yǔ qī。

陆游

忆昔高皇绌柄臣,招徕贤隽聚朝绅。yì xī gāo huáng chù bǐng chén,zhāo lái xián juàn jù cháo shēn。
宁知遗恨忽千载,追数同时无一人。níng zhī yí hèn hū qiān zài,zhuī shù tóng shí wú yī rén。
薶骨九原应已朽,残书数帙尚如新。mái gǔ jiǔ yuán yīng yǐ xiǔ,cán shū shù zhì shàng rú xīn。
此身露电那堪说,也复灯前默怆神。cǐ shēn lù diàn nà kān shuō,yě fù dēng qián mò chuàng shén。

入冬病体差健而贫弥甚戏作

陆游

乞骸自喜脱风尘,北陌东阡负耒身。qǐ hái zì xǐ tuō fēng chén,běi mò dōng qiān fù lěi shēn。
梦里相逢无竖子,面间时出有真人。mèng lǐ xiāng féng wú shù zi,miàn jiān shí chū yǒu zhēn rén。
闲凭曲几还终日,不出衡门动过旬。xián píng qū jǐ hái zhōng rì,bù chū héng mén dòng guò xún。
送老齑盐君勿笑,天教成就一生贫。sòng lǎo jī yán jūn wù xiào,tiān jiào chéng jiù yī shēng pín。

蜀汉

陆游

忆昔遨游蜀汉间,骎骎五十尚朱颜。yì xī áo yóu shǔ hàn jiān,qīn qīn wǔ shí shàng zhū yán。
呼鹰雪暗天回路,采药云迷御爱山。hū yīng xuě àn tiān huí lù,cǎi yào yún mí yù ài shān。
旧事已无人共说,征途犹与梦相关。jiù shì yǐ wú rén gòng shuō,zhēng tú yóu yǔ mèng xiāng guān。
夕阳不觉凭阑久,待得林鸦接翅还。xī yáng bù jué píng lán jiǔ,dài dé lín yā jiē chì hái。