古诗词

泛溪船至巴东

陆游

溪船莫嫌迮,船迮始相宜。xī chuán mò xián zé,chuán zé shǐ xiāng yí。
两桨行何驶,重滩过不知。liǎng jiǎng xíng hé shǐ,zhòng tān guò bù zhī。
荒村寇相县,破屋屈平祠。huāng cūn kòu xiāng xiàn,pò wū qū píng cí。
不奈新愁得,啼猿挂冷枝。bù nài xīn chóu dé,tí yuán guà lěng zhī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

江亭冬望

陆游

霜落江清水见鱼,偶来徙倚草堂孤。shuāng luò jiāng qīng shuǐ jiàn yú,ǒu lái xǐ yǐ cǎo táng gū。
雪天黯淡常如晚,烟树微茫直欲无。xuě tiān àn dàn cháng rú wǎn,yān shù wēi máng zhí yù wú。
下泽乘车终碌碌,上方请剑漫区区。xià zé chéng chē zhōng lù lù,shàng fāng qǐng jiàn màn qū qū。
拟将疏逸消豪气,寻罢酒徒寻猎徒。nǐ jiāng shū yì xiāo háo qì,xún bà jiǔ tú xún liè tú。

一笑

陆游

半醉微吟不怕寒,江边一笑觉天宽。bàn zuì wēi yín bù pà hán,jiāng biān yī xiào jué tiān kuān。
莫愁艇子急冲雨,何逊梅花频倚阑。mò chóu tǐng zi jí chōng yǔ,hé xùn méi huā pín yǐ lán。
万事任从皮外去,百年聊作梦中观。wàn shì rèn cóng pí wài qù,bǎi nián liáo zuò mèng zhōng guān。
放翁纵老狂犹在,倒尽金壶烛未残。fàng wēng zòng lǎo kuáng yóu zài,dào jǐn jīn hú zhú wèi cán。

岁晚怀镜湖旧隐慨然有作

陆游

公府还家鬓未秋,镜湖南畔决归休。gōng fǔ hái jiā bìn wèi qiū,jìng hú nán pàn jué guī xiū。
读书精舍岂轻出,采药名山成远游。dú shū jīng shě qǐ qīng chū,cǎi yào míng shān chéng yuǎn yóu。
白堕兴来犹小醉,青精材足又何求。bái duò xīng lái yóu xiǎo zuì,qīng jīng cái zú yòu hé qiú。
俗间毁誉惟堪笑,常隘韩公咎斗牛。sú jiān huǐ yù wéi kān xiào,cháng ài hán gōng jiù dòu niú。

华发

陆游

华发萧萧老蜀关,倦飞可笑不知还。huá fā xiāo xiāo lǎo shǔ guān,juàn fēi kě xiào bù zhī hái。
人生只似驹过隙,世事莫惊雷破山。rén shēng zhǐ shì jū guò xì,shì shì mò jīng léi pò shān。
光景半销樽酒里,英豪或隐博徒间。guāng jǐng bàn xiāo zūn jiǔ lǐ,yīng háo huò yǐn bó tú jiān。
车帷闭置真何乐,书剑飘然未厌闲。chē wéi bì zhì zhēn hé lè,shū jiàn piāo rán wèi yàn xián。

叹息

陆游

国家图箓合中兴,叹息吾宁粥饭僧。guó jiā tú lù hé zhōng xīng,tàn xī wú níng zhōu fàn sēng。
卖剑买牛衰可笑,坏裳为裤老犹能。mài jiàn mǎi niú shuāi kě xiào,huài shang wèi kù lǎo yóu néng。
晓过射圃云藏垒,夜读兵书雨洒灯。xiǎo guò shè pǔ yún cáng lěi,yè dú bīng shū yǔ sǎ dēng。
安得龙媒八千骑,要令穷虏畏飞腾。ān dé lóng méi bā qiān qí,yào lìng qióng lǔ wèi fēi téng。

冬至

陆游

岁月难禁节物催,天涯回首意悲哀。suì yuè nán jìn jié wù cuī,tiān yá huí shǒu yì bēi āi。
十年人向三巴老,一夜阳从九地来。shí nián rén xiàng sān bā lǎo,yī yè yáng cóng jiǔ dì lái。
上马出门愁敛版,还家留客强传杯。shàng mǎ chū mén chóu liǎn bǎn,hái jiā liú kè qiáng chuán bēi。
探春漫道江梅早,盘里酥花也斗开。tàn chūn màn dào jiāng méi zǎo,pán lǐ sū huā yě dòu kāi。

书叹

陆游

历尽危涂井与参,鬓毛饱受雪霜侵。lì jǐn wēi tú jǐng yǔ cān,bìn máo bǎo shòu xuě shuāng qīn。
平生不可俗子眼,后世谁知吾辈心。píng shēng bù kě sú zi yǎn,hòu shì shuí zhī wú bèi xīn。
河洛方行胡正朔,山林虚度醉光阴。hé luò fāng xíng hú zhèng shuò,shān lín xū dù zuì guāng yīn。
浩歌未阕先投枕,衰病常忧感慨深。hào gē wèi què xiān tóu zhěn,shuāi bìng cháng yōu gǎn kǎi shēn。

涟漪亭赏梅

陆游

判为梅花倒玉卮,故山幽梦忆疏篱。pàn wèi méi huā dào yù zhī,gù shān yōu mèng yì shū lí。
写真妙绝横窗影,彻骨清寒蘸水枝。xiě zhēn miào jué héng chuāng yǐng,chè gǔ qīng hán zhàn shuǐ zhī。
苦节雪中逢汉使,高标泽畔见湘累。kǔ jié xuě zhōng féng hàn shǐ,gāo biāo zé pàn jiàn xiāng lèi。
诗成怯为花拈出,万斛尘襟我自知。shī chéng qiè wèi huā niān chū,wàn hú chén jīn wǒ zì zhī。

浣花赏梅

陆游

老子人间自在身,插梅不惜损乌巾。lǎo zi rén jiān zì zài shēn,chā méi bù xī sǔn wū jīn。
春回积雪层冰里,香动荒山野水滨。chūn huí jī xuě céng bīng lǐ,xiāng dòng huāng shān yě shuǐ bīn。
带月一枝低弄影,背风千片远随人。dài yuè yī zhī dī nòng yǐng,bèi fēng qiān piàn yuǎn suí rén。
石家楼上贪吹笛,肯放朝朝玉树新。shí jiā lóu shàng tān chuī dí,kěn fàng cháo cháo yù shù xīn。

蜀院赏梅

陆游

十里温香扑马来,江头还见去年梅。shí lǐ wēn xiāng pū mǎ lái,jiāng tóu hái jiàn qù nián méi。
喜开剩欲邀明月,愁落先教扫绿苔。xǐ kāi shèng yù yāo míng yuè,chóu luò xiān jiào sǎo lǜ tái。
跌宕放翁新醉墨,凄凉废苑旧歌台。diē dàng fàng wēng xīn zuì mò,qī liáng fèi yuàn jiù gē tái。
盛衰自古无穷事,莫向昆明叹劫灰。shèng shuāi zì gǔ wú qióng shì,mò xiàng kūn míng tàn jié huī。

次韵张季长正字梅花

陆游

倚桥临水似催诗,戏伴鹅黄上柳丝。yǐ qiáo lín shuǐ shì cuī shī,xì bàn é huáng shàng liǔ sī。
万里西湖惊断梦,二年东阁忆幽期。wàn lǐ xī hú jīng duàn mèng,èr nián dōng gé yì yōu qī。
插瓶直欲连全树,簪帽凭谁拣好枝。chā píng zhí yù lián quán shù,zān mào píng shuí jiǎn hǎo zhī。
一味凄凉君勿叹,平生初不愿春知。yī wèi qī liáng jūn wù tàn,píng shēng chū bù yuàn chūn zhī。

次韵季长见示

陆游

倚遍南楼十二栏,长歌相属寓悲欢。yǐ biàn nán lóu shí èr lán,zhǎng gē xiāng shǔ yù bēi huān。
空怀铁马横戈意,未试冰河堕指寒。kōng huái tiě mǎ héng gē yì,wèi shì bīng hé duò zhǐ hán。
成败极知无定势,是非元自要徐观。chéng bài jí zhī wú dìng shì,shì fēi yuán zì yào xú guān。
中原阻绝王师老,那敢山林一枕安。zhōng yuán zǔ jué wáng shī lǎo,nà gǎn shān lín yī zhěn ān。

客愁

陆游

骑马出门无所诣,端居正尔客愁侵。qí mǎ chū mén wú suǒ yì,duān jū zhèng ěr kè chóu qīn。
苍颜白发入衰境,黄卷青灯空苦心。cāng yán bái fā rù shuāi jìng,huáng juǎn qīng dēng kōng kǔ xīn。
天下极知须隽杰,书生何恨死山林。tiān xià jí zhī xū juàn jié,shū shēng hé hèn sǐ shān lín。
消磨未尽胸中事,梁甫时时尚一吟。xiāo mó wèi jǐn xiōng zhōng shì,liáng fǔ shí shí shàng yī yín。

倚楼

陆游

减尽朱颜白发新,高楼徙倚默伤神。jiǎn jǐn zhū yán bái fā xīn,gāo lóu xǐ yǐ mò shāng shén。
未酬马上功名愿,已是人间老大身。wèi chóu mǎ shàng gōng míng yuàn,yǐ shì rén jiān lǎo dà shēn。
太史周南方卧疾,拾遗剑外又逢春。tài shǐ zhōu nán fāng wò jí,shí yí jiàn wài yòu féng chūn。
一杯且为江山醉,百万呼卢迹已陈。yī bēi qiě wèi jiāng shān zuì,bǎi wàn hū lú jì yǐ chén。

寄王季夷

陆游

平生吾子最知心,巴陇飘零岁月侵。píng shēng wú zi zuì zhī xīn,bā lǒng piāo líng suì yuè qīn。
万里喜闻身尚健,五更惟有梦相寻。wàn lǐ xǐ wén shēn shàng jiàn,wǔ gèng wéi yǒu mèng xiāng xún。
插花意气狂如昨,中酒情怀病至今。chā huā yì qì kuáng rú zuó,zhōng jiǔ qíng huái bìng zhì jīn。
共约暮年须强饭,天台庐阜要登临。gòng yuē mù nián xū qiáng fàn,tiān tái lú fù yào dēng lín。