古诗词

醉书秦望山石壁

陆游

秋雨初霁开长空,夜天无云吐白虹。qiū yǔ chū jì kāi zhǎng kōng,yè tiān wú yún tǔ bái hóng。
擘波浴海出日月,破山卷地驱雷风。bāi bō yù hǎi chū rì yuè,pò shān juǎn dì qū léi fēng。
昆仑黄流泻浩浩,太华巨掌摩穹穹。kūn lún huáng liú xiè hào hào,tài huá jù zhǎng mó qióng qióng。
平生所怀正如此,拜赐虚皇称放翁。píng shēng suǒ huái zhèng rú cǐ,bài cì xū huáng chēng fàng wēng。
放翁七十饮千钟,耳目未废头未童。fàng wēng qī shí yǐn qiān zhōng,ěr mù wèi fèi tóu wèi tóng。
向来楚汉何足道,真觉万古无英雄。xiàng lái chǔ hàn hé zú dào,zhēn jué wàn gǔ wú yīng xióng。
行穷禹迹亦安往,聊借旷快洗我胸。xíng qióng yǔ jì yì ān wǎng,liáo jiè kuàng kuài xǐ wǒ xiōng。
涛澜屡犯蛟鳄怒,涧谷或与精灵逢。tāo lán lǚ fàn jiāo è nù,jiàn gǔ huò yǔ jīng líng féng。
黄金铸就决河塞,俘献颉利长安宫。huáng jīn zhù jiù jué hé sāi,fú xiàn jié lì zhǎng ān gōng。
不如醉笔扫青嶂,入石一寸豪健惊天公。bù rú zuì bǐ sǎo qīng zhàng,rù shí yī cùn háo jiàn jīng tiān gōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

记梦

陆游

衣绅飘举发飕飗,一鹤聊为太华游。yī shēn piāo jǔ fā sōu liú,yī hè liáo wèi tài huá yóu。
每过名山思小憩,天风浩浩不容留。měi guò míng shān sī xiǎo qì,tiān fēng hào hào bù róng liú。

自述二首

陆游

怡然气貌渐还婴,淡饭粗裘过此生。yí rán qì mào jiàn hái yīng,dàn fàn cū qiú guò cǐ shēng。
尽道无方能缩地,梦中夜夜上青城。jǐn dào wú fāng néng suō dì,mèng zhōng yè yè shàng qīng chéng。

自述二首

陆游

齿卼复牢能咀嚼,足挛渐愈可跏趺。chǐ wù fù láo néng jǔ jué,zú luán jiàn yù kě jiā fū。
短檠非复衰翁事,且与儿孙共地炉。duǎn qíng fēi fù shuāi wēng shì,qiě yǔ ér sūn gòng dì lú。

二友

陆游

剩储名酒待梅开,净扫虚窗候月来。shèng chǔ míng jiǔ dài méi kāi,jìng sǎo xū chuāng hòu yuè lái。
老子幽居得二友,人间万事信悠哉。lǎo zi yōu jū dé èr yǒu,rén jiān wàn shì xìn yōu zāi。

霜冷

陆游

梅花消息动江边,渐见新春换故年。méi huā xiāo xī dòng jiāng biān,jiàn jiàn xīn chūn huàn gù nián。
莫道孤翁心似铁,夜来霜冷透青毡。mò dào gū wēng xīn shì tiě,yè lái shuāng lěng tòu qīng zhān。

岁晚六首

陆游

云暗郊原雪意稠,天公似欲富来麰。yún àn jiāo yuán xuě yì chóu,tiān gōng shì yù fù lái móu。
布衾岁久真如铁,讵敢私怀一己忧。bù qīn suì jiǔ zhēn rú tiě,jù gǎn sī huái yī jǐ yōu。

岁晚六首

陆游

戒杀家庖罢馈鱼,病脾亦复禁寒蔬。jiè shā jiā páo bà kuì yú,bìng pí yì fù jìn hán shū。
莫惭邻里嘲枯淡,出甑香粳玉不如。mò cán lín lǐ cháo kū dàn,chū zèng xiāng jīng yù bù rú。

岁晚六首

陆游

小岫嶙峋炷宝熏,卷书闲对一窗云。xiǎo xiù lín xún zhù bǎo xūn,juǎn shū xián duì yī chuāng yún。
雁声忽向天边过,起立中庭看断群。yàn shēng hū xiàng tiān biān guò,qǐ lì zhōng tíng kàn duàn qún。

岁晚六首

陆游

小坞梅开十二三,曲塘冰绽水如蓝。xiǎo wù méi kāi shí èr sān,qū táng bīng zhàn shuǐ rú lán。
儿童斗采春盘料,蓼茁芹芽欲满篮。ér tóng dòu cǎi chūn pán liào,liǎo zhuó qín yá yù mǎn lán。

岁晚六首

陆游

久矣功名不上心,亦无心要老山林。jiǔ yǐ gōng míng bù shàng xīn,yì wú xīn yào lǎo shān lín。
鹿门采药悠然去,千载庞公是赏音。lù mén cǎi yào yōu rán qù,qiān zài páng gōng shì shǎng yīn。

杂咏四首

陆游

少日狂疏触怒嗔,每缘忧患丧吾真。shǎo rì kuáng shū chù nù chēn,měi yuán yōu huàn sàng wú zhēn。
晚收咄咄书空手,却作腾腾任运人。wǎn shōu duō duō shū kōng shǒu,què zuò téng téng rèn yùn rén。

杂咏四首

陆游

得过一日且一日,安知今吾非故吾。dé guò yī rì qiě yī rì,ān zhī jīn wú fēi gù wú。
袖手明窗读周易,不辜香饭一斋盂。xiù shǒu míng chuāng dú zhōu yì,bù gū xiāng fàn yī zhāi yú。

杂咏四首

陆游

松肪燎火满炉红,罂粟煎汤到手空。sōng fáng liáo huǒ mǎn lú hóng,yīng sù jiān tāng dào shǒu kōng。
试问斋居守丹灶,何如醉卧听松风。shì wèn zhāi jū shǒu dān zào,hé rú zuì wò tīng sōng fēng。

杂咏四首

陆游

旧闻五岳多灵药,晚遇高人得秘文。jiù wén wǔ yuè duō líng yào,wǎn yù gāo rén dé mì wén。
梦境此身常是客,几时归卧华山云。mèng jìng cǐ shēn cháng shì kè,jǐ shí guī wò huá shān yún。

晓起折梅

陆游

织女斜河漏已残,长庚配月夜将阑。zhī nǚ xié hé lòu yǐ cán,zhǎng gēng pèi yuè yè jiāng lán。
小桥幽径无人见,折得梅花伴晓寒。xiǎo qiáo yōu jìng wú rén jiàn,zhé dé méi huā bàn xiǎo hán。