古诗词

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

岁晚怀故人

陆游

衰髯白尽无添处,病骨癯然欲折时。shuāi rán bái jǐn wú tiān chù,bìng gǔ qú rán yù zhé shí。
客抱琴来聊瀹茗,吏封印去又哦诗。kè bào qín lái liáo yuè míng,lì fēng yìn qù yòu ó shī。
山横城上势如压,角动楼头声正悲。shān héng chéng shàng shì rú yā,jiǎo dòng lóu tóu shēng zhèng bēi。
零落断鸿书不到,岁残何以慰相思。líng luò duàn hóng shū bù dào,suì cán hé yǐ wèi xiāng sī。

因王给事回使奉寄

陆游

雨昏郡郭连三日,吏报江流忽数回。yǔ hūn jùn guō lián sān rì,lì bào jiāng liú hū shù huí。
正叹船如天上坐,那知人自日边来。zhèng tàn chuán rú tiān shàng zuò,nà zhī rén zì rì biān lái。
臂弓腰箭身今老,航海梯山运已开。bì gōng yāo jiàn shēn jīn lǎo,háng hǎi tī shān yùn yǐ kāi。
汉虏不应常自守,期公决策画云台。hàn lǔ bù yīng cháng zì shǒu,qī gōng jué cè huà yún tái。

夜坐二首

陆游

曲几蒲团夜过分,颓然半脱鹿皮巾。qū jǐ pú tuán yè guò fēn,tuí rán bàn tuō lù pí jīn。
惊鸿避弋鸣烟渚,断角凌风上雪云。jīng hóng bì yì míng yān zhǔ,duàn jiǎo líng fēng shàng xuě yún。
仕宦愈知林下贵,穷愁方策酒中勋。shì huàn yù zhī lín xià guì,qióng chóu fāng cè jiǔ zhōng xūn。
扁舟东去何时办,昔向金丹幸有闻。biǎn zhōu dōng qù hé shí bàn,xī xiàng jīn dān xìng yǒu wén。

夜坐二首

陆游

山城意象自萧然,况是高斋作雪天。shān chéng yì xiàng zì xiāo rán,kuàng shì gāo zhāi zuò xuě tiān。
渐暗玉虫寒有烬,欲残金鸭暖无烟。jiàn àn yù chóng hán yǒu jìn,yù cán jīn yā nuǎn wú yān。
衰容病后如添岁,遥夜冬来抵过年。shuāi róng bìng hòu rú tiān suì,yáo yè dōng lái dǐ guò nián。
安得龙绡三丈幅,为君试写白云篇。ān dé lóng xiāo sān zhàng fú,wèi jūn shì xiě bái yún piān。

遣兴

陆游

图书鸡犬共扁舟,又续人间汗漫游。tú shū jī quǎn gòng biǎn zhōu,yòu xù rén jiān hàn màn yóu。
醉眼本轻千古事,钓竿新赐一滩秋。zuì yǎn běn qīng qiān gǔ shì,diào gān xīn cì yī tān qiū。
惯看浮世成陵谷,莫露神光上斗牛。guàn kàn fú shì chéng líng gǔ,mò lù shén guāng shàng dòu niú。
老病岂堪常作客,梦寻归路傍西畴。lǎo bìng qǐ kān cháng zuò kè,mèng xún guī lù bàng xī chóu。

病起小饮

陆游

病起新霜满鬓蓬,凭高一笑与谁同。bìng qǐ xīn shuāng mǎn bìn péng,píng gāo yī xiào yǔ shuí tóng。
酒如渌静春江水,人有鸿荒太古风。jiǔ rú lù jìng chūn jiāng shuǐ,rén yǒu hóng huāng tài gǔ fēng。
野寺钟来夕阳外,寒山空插乱云中。yě sì zhōng lái xī yáng wài,hán shān kōng chā luàn yún zhōng。
一官正尔妨人乐,只合沧浪狎钓翁。yī guān zhèng ěr fáng rén lè,zhǐ hé cāng làng xiá diào wēng。

冬夜读书

陆游

莫笑灯檠二尺馀,老来旧学要耘锄。mò xiào dēng qíng èr chǐ yú,lǎo lái jiù xué yào yún chú。
寒生点滴三更雨,喜动纵横万卷书。hán shēng diǎn dī sān gèng yǔ,xǐ dòng zòng héng wàn juǎn shū。
本著儒冠那免此,可因吏牍顿抛渠。běn zhù rú guān nà miǎn cǐ,kě yīn lì dú dùn pāo qú。
善和旧赐今犹在,剩采芸香辟蠹鱼。shàn hé jiù cì jīn yóu zài,shèng cǎi yún xiāng pì dù yú。

灯下阅吏牍有感

陆游

老眼今年太负渠,羲经鲁史顿成疏。lǎo yǎn jīn nián tài fù qú,xī jīng lǔ shǐ dùn chéng shū。
一为柱后惠文吏,厌读司空城旦书。yī wèi zhù hòu huì wén lì,yàn dú sī kōng chéng dàn shū。
正苦雁行须束缚,不言鼠辈合诛锄。zhèng kǔ yàn xíng xū shù fù,bù yán shǔ bèi hé zhū chú。
致君尧舜元无术,黄卷何辞饱蠹鱼。zhì jūn yáo shùn yuán wú shù,huáng juǎn hé cí bǎo dù yú。

纵笔三首

陆游

闲经月下白蘋洲,半脱风前紫绮裘。xián jīng yuè xià bái píng zhōu,bàn tuō fēng qián zǐ qǐ qiú。
曾值东风谒鸾驾,却因南渡看龙舟。céng zhí dōng fēng yè luán jià,què yīn nán dù kàn lóng zhōu。
年光已付瞢腾醉,天宇谁从汗漫游。nián guāng yǐ fù méng téng zuì,tiān yǔ shuí cóng hàn màn yóu。
莫怪又成横笛去,故人期我玉华楼。mò guài yòu chéng héng dí qù,gù rén qī wǒ yù huá lóu。

纵笔三首

陆游

东都宫阙郁嵯峨,忍听胡儿敕勒歌。dōng dōu gōng quē yù cuó é,rěn tīng hú ér chì lēi gē。
云隔江淮翔翠凤,露沾荆棘没铜驼。yún gé jiāng huái xiáng cuì fèng,lù zhān jīng jí méi tóng tuó。
丹心自笑依然在,白发将如老去何。dān xīn zì xiào yī rán zài,bái fā jiāng rú lǎo qù hé。
安得铁衣三万骑,为君王取旧山河。ān dé tiě yī sān wàn qí,wèi jūn wáng qǔ jiù shān hé。

纵笔三首

陆游

行省当年驻陇头,腐儒随牒亦西游。xíng shěng dāng nián zhù lǒng tóu,fǔ rú suí dié yì xī yóu。
千艘冲雪鱼关晓,万灶连云骆谷秋。qiān sōu chōng xuě yú guān xiǎo,wàn zào lián yún luò gǔ qiū。
天道难知胡更炽,神州未复士堪羞。tiān dào nán zhī hú gèng chì,shén zhōu wèi fù shì kān xiū。
会须沥血书封事,请报天家九世雠。huì xū lì xuè shū fēng shì,qǐng bào tiān jiā jiǔ shì chóu。

病中偶得名酒小醉作此篇是夕极寒

陆游

一壶花露拆黄縢,醉梦酣酣唤不应。yī hú huā lù chāi huáng téng,zuì mèng hān hān huàn bù yīng。
屏暖半销香鸭火,窗寒初结研蟾冰。píng nuǎn bàn xiāo xiāng yā huǒ,chuāng hán chū jié yán chán bīng。
诗囊羞涩悲才尽,药裹纵横觉病增。shī náng xiū sè bēi cái jǐn,yào guǒ zòng héng jué bìng zēng。
早挂朝衣归去是,贵人谁记接茵凭。zǎo guà cháo yī guī qù shì,guì rén shuí jì jiē yīn píng。

后园独步有怀张季长正字

陆游

斯世元知少赏音,道存何恨死山林。sī shì yuán zhī shǎo shǎng yīn,dào cún hé hèn sǐ shān lín。
半生去国风埃面,一片忧时铁石心。bàn shēng qù guó fēng āi miàn,yī piàn yōu shí tiě shí xīn。
闲看断云成小立,偶穿修竹得幽寻。xián kàn duàn yún chéng xiǎo lì,ǒu chuān xiū zhú dé yōu xún。
故人已到梁州未,尺纸东来抵万金。gù rén yǐ dào liáng zhōu wèi,chǐ zhǐ dōng lái dǐ wàn jīn。

书愤

陆游

清汴逶迤贯旧京,宫墙春草几番生。qīng biàn wēi yí guàn jiù jīng,gōng qiáng chūn cǎo jǐ fān shēng。
剖心莫写孤臣愤,抉眼终看此虏平。pōu xīn mò xiě gū chén fèn,jué yǎn zhōng kàn cǐ lǔ píng。
天地固将容小丑,犬羊自惯渎齐盟。tiān dì gù jiāng róng xiǎo chǒu,quǎn yáng zì guàn dú qí méng。
蓬窗老抱横行略,未敢随人说弭兵。péng chuāng lǎo bào héng xíng lüè,wèi gǎn suí rén shuō mǐ bīng。

陆游

但苦奇寒恼病翁,岂知上瑞报年丰。dàn kǔ qí hán nǎo bìng wēng,qǐ zhī shàng ruì bào nián fēng。
一庭不扫待新月,万壑尽平号断鸿。yī tíng bù sǎo dài xīn yuè,wàn hè jǐn píng hào duàn hóng。
茧纸欲书先研冻,羽觞才举已尊空。jiǎn zhǐ yù shū xiān yán dòng,yǔ shāng cái jǔ yǐ zūn kōng。
若耶溪上梅千树,久我今年系短篷。ruò yé xī shàng méi qiān shù,jiǔ wǒ jīn nián xì duǎn péng。