古诗词

对食有感二首

陆游

杯酌以助气,匕箸以充腹。bēi zhuó yǐ zhù qì,bǐ zhù yǐ chōng fù。
沾醉与属餍,其害等嗜欲。zhān zuì yǔ shǔ yàn,qí hài děng shì yù。
歠醨有馀欢,食淡百味足。chuò lí yǒu yú huān,shí dàn bǎi wèi zú。
养生所甚恶,旨酒及大肉。yǎng shēng suǒ shén è,zhǐ jiǔ jí dà ròu。
老翁虽无能,更事嗟已熟。lǎo wēng suī wú néng,gèng shì jiē yǐ shú。
勿叹茆三间,养汝山林福。wù tàn máo sān jiān,yǎng rǔ shān lín fú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春晚

陆游

五十六翁身百忧,年来转觉此生浮。wǔ shí liù wēng shēn bǎi yōu,nián lái zhuǎn jué cǐ shēng fú。
山川信美故乡远,天地无情双鬓秋。shān chuān xìn měi gù xiāng yuǎn,tiān dì wú qíng shuāng bìn qiū。
社后燕如归客至,春残花不为人留。shè hòu yàn rú guī kè zhì,chūn cán huā bù wèi rén liú。
一觞一咏从来事,莫笑扶衰又上楼。yī shāng yī yǒng cóng lái shì,mò xiào fú shuāi yòu shàng lóu。

春晚坐睡

陆游

梦泛扁舟逸兴多,画桡摇荡曲生波。mèng fàn biǎn zhōu yì xīng duō,huà ráo yáo dàng qū shēng bō。
微风蔌蔌生蒲苇,小雨霏霏湿芰荷。wēi fēng sù sù shēng pú wěi,xiǎo yǔ fēi fēi shī jì hé。
舞落乌纱从岁去,歌酣白纻奈情何。wǔ luò wū shā cóng suì qù,gē hān bái zhù nài qíng hé。
年来惟觉华胥乐,莫遣茶瓯战睡魔。nián lái wéi jué huá xū lè,mò qiǎn chá ōu zhàn shuì mó。

遣兴

陆游

老子痴顽惯转蓬,残年懒复问穷通。lǎo zi chī wán guàn zhuǎn péng,cán nián lǎn fù wèn qióng tōng。
赦书虽未除诗债,盟府犹当策酒功。shè shū suī wèi chú shī zhài,méng fǔ yóu dāng cè jiǔ gōng。
桐岭市回人踏月,柘冈月落鸟呼风。tóng lǐng shì huí rén tà yuè,zhè gāng yuè luò niǎo hū fēng。
浮生触处无真实,岂独南柯是梦中。fú shēng chù chù wú zhēn shí,qǐ dú nán kē shì mèng zhōng。

雨夜

陆游

百紫千红占岁华,又随风雨卷泥沙。bǎi zǐ qiān hóng zhàn suì huá,yòu suí fēng yǔ juǎn ní shā。
即今空有梦为蝶,当日曾将命乞花。jí jīn kōng yǒu mèng wèi dié,dāng rì céng jiāng mìng qǐ huā。
倦枕残灯人寂寞,幽窗小草字攲斜。juàn zhěn cán dēng rén jì mò,yōu chuāng xiǎo cǎo zì qī xié。
悲欢变灭何穷已,学得山僧自一家。bēi huān biàn miè hé qióng yǐ,xué dé shān sēng zì yī jiā。

简黎道士

陆游

满箔吴蚕茧渐稠,四郊膏雨麦方秋。mǎn bó wú cán jiǎn jiàn chóu,sì jiāo gāo yǔ mài fāng qiū。
道人昔是茶山客,病叟新为药市游。dào rén xī shì chá shān kè,bìng sǒu xīn wèi yào shì yóu。
耆旧凋零谁晤语,篇章璀璨尚风流。qí jiù diāo líng shuí wù yǔ,piān zhāng cuǐ càn shàng fēng liú。
兰亭剡曲春光好,倘肯相从弄钓舟。lán tíng shàn qū chūn guāng hǎo,tǎng kěn xiāng cóng nòng diào zhōu。

三月二十一日作

陆游

蹴鞠墙东一市哗,秋千楼外两旗斜。cù jū qiáng dōng yī shì huā,qiū qiān lóu wài liǎng qí xié。
及时小雨放桐叶,无赖馀寒开楝花。jí shí xiǎo yǔ fàng tóng yè,wú lài yú hán kāi liàn huā。
明月吹笙思蜀苑,软尘骑马梦京华。míng yuè chuī shēng sī shǔ yuàn,ruǎn chén qí mǎ mèng jīng huá。
欢情减尽朱颜改,节物催人只自嗟。huān qíng jiǎn jǐn zhū yán gǎi,jié wù cuī rén zhǐ zì jiē。

南窗睡起二首

陆游

梦中忘却在天涯,一似当年锦里时。mèng zhōng wàng què zài tiān yá,yī shì dāng nián jǐn lǐ shí。
狂倚宝筝歌白纻,醉移银烛写乌丝。kuáng yǐ bǎo zhēng gē bái zhù,zuì yí yín zhú xiě wū sī。
酒来郫县香初压,花送彭州露尚滋。jiǔ lái pí xiàn xiāng chū yā,huā sòng péng zhōu lù shàng zī。
起坐南窗成绝叹,玉楼乾鹊误归期。qǐ zuò nán chuāng chéng jué tàn,yù lóu qián què wù guī qī。

南窗睡起二首

陆游

昼漏迢迢暑气清,不妨小倦带馀酲。zhòu lòu tiáo tiáo shǔ qì qīng,bù fáng xiǎo juàn dài yú chéng。
梦从陇客声中断,愁向湘屏曲处生。mèng cóng lǒng kè shēng zhōng duàn,chóu xiàng xiāng píng qū chù shēng。
风度帘旌红浪飐,窗明香岫碧云横。fēng dù lián jīng hóng làng zhǎn,chuāng míng xiāng xiù bì yún héng。
闲情赋罢凭谁寄,怅望壶天白玉京。xián qíng fù bà píng shuí jì,chàng wàng hú tiān bái yù jīng。

初夏

陆游

百叶盆榴照眼明,桐阴初密暑犹清。bǎi yè pén liú zhào yǎn míng,tóng yīn chū mì shǔ yóu qīng。
深深帘幕度香缕,寂寂房栊闻燕声。shēn shēn lián mù dù xiāng lǚ,jì jì fáng lóng wén yàn shēng。
细煅诗联凭棐几,静思棋劫对楸枰。xì duàn shī lián píng fěi jǐ,jìng sī qí jié duì qiū píng。
浣花光景应如昨,回首西州一怆情。huàn huā guāng jǐng yīng rú zuó,huí shǒu xī zhōu yī chuàng qíng。

晨起

陆游

一官又寄汝江头,落魄文园故倦游。yī guān yòu jì rǔ jiāng tóu,luò pò wén yuán gù juàn yóu。
榻上铎声悲破梦,檐边桐叶冷生秋。tà shàng duó shēng bēi pò mèng,yán biān tóng yè lěng shēng qiū。
暮年作吏宁长策,薄禄縻人尚小留。mù nián zuò lì níng zhǎng cè,báo lù mí rén shàng xiǎo liú。
晨起凭栏叹衰甚,接䍦纱薄发飕飕。chén qǐ píng lán tàn shuāi shén,jiē lí shā báo fā sōu sōu。

得京书或怪久不通问

陆游

惯向江湖铩羽翰,云霄那敢接鹓鸾。guàn xiàng jiāng hú shā yǔ hàn,yún xiāo nà gǎn jiē yuān luán。
百年未必如炊久,万事真须作梦看。bǎi nián wèi bì rú chuī jiǔ,wàn shì zhēn xū zuò mèng kàn。
白首据鞍惭侠气,青灯顾影叹儒酸。bái shǒu jù ān cán xiá qì,qīng dēng gù yǐng tàn rú suān。
手遮西日成何味,还我平生旧钓竿。shǒu zhē xī rì chéng hé wèi,hái wǒ píng shēng jiù diào gān。

山中作

陆游

朱墨纷纷讼满庭,半年初得试山行。zhū mò fēn fēn sòng mǎn tíng,bàn nián chū dé shì shān xíng。
烧香扫地病良已,饮水饭蔬身顿轻。shāo xiāng sǎo dì bìng liáng yǐ,yǐn shuǐ fàn shū shēn dùn qīng。
日落三通传浴鼓,雨馀千耦看农耕。rì luò sān tōng chuán yù gǔ,yǔ yú qiān ǒu kàn nóng gēng。
故巢光景还如此,为底淹留白发生。gù cháo guāng jǐng hái rú cǐ,wèi dǐ yān liú bái fā shēng。

东堂晨起有感

陆游

不解飞车越九州,青鞋处处为山留。bù jiě fēi chē yuè jiǔ zhōu,qīng xié chù chù wèi shān liú。
百年未尽且作梦,三日闲行聊散愁。bǎi nián wèi jǐn qiě zuò mèng,sān rì xián xíng liáo sàn chóu。
世上几经华表柱,尊前好在黑貂裘。shì shàng jǐ jīng huá biǎo zhù,zūn qián hǎo zài hēi diāo qiú。
龙泉幸是无人斸,暮露光芒上斗牛。lóng quán xìng shì wú rén zhǔ,mù lù guāng máng shàng dòu niú。

遣兴

陆游

小麦登场雨熟梅,闭门病眼每慵开。xiǎo mài dēng chǎng yǔ shú méi,bì mén bìng yǎn měi yōng kāi。
酒杯不解为愁敌,书卷才开作睡媒。jiǔ bēi bù jiě wèi chóu dí,shū juǎn cái kāi zuò shuì méi。
骨朽空名垂断简,冢荒残碣卧苍苔。gǔ xiǔ kōng míng chuí duàn jiǎn,zhǒng huāng cán jié wò cāng tái。
纷纷倾夺知何得,老觉人间但可哀。fēn fēn qīng duó zhī hé dé,lǎo jué rén jiān dàn kě āi。

雨后独登拟岘台

陆游

高城断处阁横空,目力虽穷兴未穷。gāo chéng duàn chù gé héng kōng,mù lì suī qióng xīng wèi qióng。
燕子争泥朱槛外,人家晒网绿洲中。yàn zi zhēng ní zhū kǎn wài,rén jiā shài wǎng lǜ zhōu zhōng。
谁能招唤三秋月,我欲凭陵万里风。shuí néng zhāo huàn sān qiū yuè,wǒ yù píng líng wàn lǐ fēng。
更比岘山无湛辈,论交惟是一枝筇。gèng bǐ xiàn shān wú zhàn bèi,lùn jiāo wéi shì yī zhī qióng。