古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

岁暮

陆游

半生浪走跨秦吴,白首还如筮仕初。bàn shēng làng zǒu kuà qín wú,bái shǒu hái rú shì shì chū。
冻芋浊醪邀里巷,昏烟湿雪暗郊墟。dòng yù zhuó láo yāo lǐ xiàng,hūn yān shī xuě àn jiāo xū。
穷空敢恨寒无褐,忧患元因出有车。qióng kōng gǎn hèn hán wú hè,yōu huàn yuán yīn chū yǒu chē。
笑掩陈编聊自慰,古来富贵羡樵渔。xiào yǎn chén biān liáo zì wèi,gǔ lái fù guì xiàn qiáo yú。

记梦

陆游

世事纷纷触眼新,何由常作梦中身。shì shì fēn fēn chù yǎn xīn,hé yóu cháng zuò mèng zhōng shēn。
远游万里才移刻,豪饮千场不忤人。yuǎn yóu wàn lǐ cái yí kè,háo yǐn qiān chǎng bù wǔ rén。
鼓吹满城壶日晚,莺花如海洞天春。gǔ chuī mǎn chéng hú rì wǎn,yīng huā rú hǎi dòng tiān chūn。
是间可老君知否,莫信人言想与因。shì jiān kě lǎo jūn zhī fǒu,mò xìn rén yán xiǎng yǔ yīn。

立春后三日作

陆游

拂面毵毵巷柳黄,穿帘细细野梅香。fú miàn sān sān xiàng liǔ huáng,chuān lián xì xì yě méi xiāng。
春回江表常年早,日向山中特地长。chūn huí jiāng biǎo cháng nián zǎo,rì xiàng shān zhōng tè dì zhǎng。
千古事终输钓艇,一毫忧不到禅房。qiān gǔ shì zhōng shū diào tǐng,yī háo yōu bù dào chán fáng。
绿尊掩罢惟须睡,高枕看人举世忙。lǜ zūn yǎn bà wéi xū shuì,gāo zhěn kàn rén jǔ shì máng。

风雨旬日春后始晴

陆游

风吹过雁作斜行,雨洗残梅只淡香。fēng chuī guò yàn zuò xié xíng,yǔ xǐ cán méi zhǐ dàn xiāng。
南浦春回波渐绿,东庵睡起日初长。nán pǔ chūn huí bō jiàn lǜ,dōng ān shuì qǐ rì chū zhǎng。
诗囊属稿惭新思,博齿争豪悔昔狂。shī náng shǔ gǎo cán xīn sī,bó chǐ zhēng háo huǐ xī kuáng。
莫向晴窗对明镜,朱颜减尽鬓苍苍。mò xiàng qíng chuāng duì míng jìng,zhū yán jiǎn jǐn bìn cāng cāng。

夜饮示坐中

陆游

胡雁叫群寒夜长,峥嵘北斗天中央。hú yàn jiào qún hán yè zhǎng,zhēng róng běi dòu tiān zhōng yāng。
达人大观眇万物,烈士壮心怀四方。dá rén dà guān miǎo wàn wù,liè shì zhuàng xīn huái sì fāng。
纵酒长鲸渴吞海,草书瘦蔓饱经霜。zòng jiǔ zhǎng jīng kě tūn hǎi,cǎo shū shòu màn bǎo jīng shuāng。
付君诗卷好收拾,后五百年无此狂。fù jūn shī juǎn hǎo shōu shí,hòu wǔ bǎi nián wú cǐ kuáng。

壬寅新春

陆游

半生常是道边人,岁晚初收事外身。bàn shēng cháng shì dào biān rén,suì wǎn chū shōu shì wài shēn。
浊酒一杯聊永日,小园三亩亦新春。zhuó jiǔ yī bēi liáo yǒng rì,xiǎo yuán sān mǔ yì xīn chūn。
尚无枕寄邯郸梦,那有衣沾京洛尘。shàng wú zhěn jì hán dān mèng,nà yǒu yī zhān jīng luò chén。
门外烟波三百里,此心惟与白鸥亲。mén wài yān bō sān bǎi lǐ,cǐ xīn wéi yǔ bái ōu qīn。

幽居春夜

陆游

暮景催人雪鬓双,十年始复反吾邦。mù jǐng cuī rén xuě bìn shuāng,shí nián shǐ fù fǎn wú bāng。
云逢佳月每避舍,酒压闲愁如受降。yún féng jiā yuè měi bì shě,jiǔ yā xián chóu rú shòu jiàng。
三弄笛声初到枕,一枝梅影正横窗。sān nòng dí shēng chū dào zhěn,yī zhī méi yǐng zhèng héng chuāng。
要知清梦游何许,不钓桐江即锦江。yào zhī qīng mèng yóu hé xǔ,bù diào tóng jiāng jí jǐn jiāng。

独孤生策字景略河中人工文善射喜击剑一世奇士也有自峡中来者言其死于忠涪间感涕赋诗

陆游

忆昨骑驴入蜀关,旗亭邂逅一开颜。yì zuó qí lǘ rù shǔ guān,qí tíng xiè hòu yī kāi yán。
气钟太华中条秀,文在先秦两汉间。qì zhōng tài huá zhōng tiáo xiù,wén zài xiān qín liǎng hàn jiān。
宝剑凭谁占斗气,名驹竟失养天闲。bǎo jiàn píng shuí zhàn dòu qì,míng jū jìng shī yǎng tiān xián。
身今老病投空谷,回首东风涕自潸。shēn jīn lǎo bìng tóu kōng gǔ,huí shǒu dōng fēng tì zì shān。

早春对酒感怀

陆游

探花畴昔喜春回,老大空惊节物催。tàn huā chóu xī xǐ chūn huí,lǎo dà kōng jīng jié wù cuī。
芳瓮旋开新压酒,好枝犹把未残梅。fāng wèng xuán kāi xīn yā jiǔ,hǎo zhī yóu bǎ wèi cán méi。
书生岁恶甘藜苋,志士时平死草莱。shū shēng suì è gān lí xiàn,zhì shì shí píng sǐ cǎo lái。
欲豁孤怀谁晤语,夜弹长剑有馀哀。yù huō gū huái shuí wù yǔ,yè dàn zhǎng jiàn yǒu yú āi。

晓出湖边摘野蔬

陆游

浩歌振履出茅堂,翠蔓丹芽采撷忙。hào gē zhèn lǚ chū máo táng,cuì màn dān yá cǎi xié máng。
且胜堆盘供苜蓿,未言满斛进槟榔。qiě shèng duī pán gōng mù xu,wèi yán mǎn hú jìn bīn láng。
行迎风露衣巾爽,净洗膻荤匕箸香。xíng yíng fēng lù yī jīn shuǎng,jìng xǐ shān hūn bǐ zhù xiāng。
著句夸张君勿笑,故人方厌太官羊。zhù jù kuā zhāng jūn wù xiào,gù rén fāng yàn tài guān yáng。

荐饥之馀复苦久雨感叹有作

陆游

道傍襁负去何之,积雨仍愁麦不支。dào bàng qiǎng fù qù hé zhī,jī yǔ réng chóu mài bù zhī。
为国忧民空激烈,杀身报主已差池。wèi guó yōu mín kōng jī liè,shā shēn bào zhǔ yǐ chà chí。
属餍糠麧犹多愧,徙倚柴荆只自悲。shǔ yàn kāng hé yóu duō kuì,xǐ yǐ chái jīng zhǐ zì bēi。
十载西游无恶岁,羡他村野足蹲鸱。shí zài xī yóu wú è suì,xiàn tā cūn yě zú dūn chī。

春晴泛舟

陆游

儿童莫笑是陈人,湖海春回发兴新。ér tóng mò xiào shì chén rén,hú hǎi chūn huí fā xīng xīn。
雷动风行惊蛰户,天开地辟转鸿钧。léi dòng fēng xíng jīng zhé hù,tiān kāi dì pì zhuǎn hóng jūn。
鳞鳞江色涨石黛,袅袅柳丝摇曲尘。lín lín jiāng sè zhǎng shí dài,niǎo niǎo liǔ sī yáo qū chén。
欲上兰亭却回棹,笑谈终觉愧清真。yù shàng lán tíng què huí zhào,xiào tán zhōng jué kuì qīng zhēn。

携一尊寻春湖上

陆游

酒里真须勉策勋,百年何啻是中分。jiǔ lǐ zhēn xū miǎn cè xūn,bǎi nián hé chì shì zhōng fēn。
花梢已点猩猩血,水面初生瑟瑟纹。huā shāo yǐ diǎn xīng xīng xuè,shuǐ miàn chū shēng sè sè wén。
一世极知均腐骨,万钟元自付浮云。yī shì jí zhī jūn fǔ gǔ,wàn zhōng yuán zì fù fú yún。
浩歌不恨无人和,但惜惊飞白鹭群。hào gē bù hèn wú rén hé,dàn xī jīng fēi bái lù qún。

久雨小饮

陆游

春来日日风雨横,老去时时衰病攻。chūn lái rì rì fēng yǔ héng,lǎo qù shí shí shuāi bìng gōng。
门外回塘初涨绿,尊前槁面暂生红。mén wài huí táng chū zhǎng lǜ,zūn qián gǎo miàn zàn shēng hóng。
未除豪气每自笑,欲吐狂言无与同。wèi chú háo qì měi zì xiào,yù tǔ kuáng yán wú yǔ tóng。
安得并刀剪檐溜,凭高万里望晴空。ān dé bìng dāo jiǎn yán liū,píng gāo wàn lǐ wàng qíng kōng。

有怀独孤景略

陆游

富贵世间元不乏,此君才大独难成。fù guì shì jiān yuán bù fá,cǐ jūn cái dà dú nán chéng。
喑呜意气千人废,娴雅风流一座倾。yīn wū yì qì qiān rén fèi,xián yǎ fēng liú yī zuò qīng。
韬略岂劳平大敌,文章亦足主齐盟。tāo lüè qǐ láo píng dà dí,wén zhāng yì zú zhǔ qí méng。
荒山野水涪州路,肠断西风薤露声。huāng shān yě shuǐ fú zhōu lù,cháng duàn xī fēng xiè lù shēng。