古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

烟波即事十首

陆游

烟波深处卧孤篷,宿酒醒时闻断鸿。yān bō shēn chù wò gū péng,sù jiǔ xǐng shí wén duàn hóng。
最是平生会心事,芦花千顷月明中。zuì shì píng shēng huì xīn shì,lú huā qiān qǐng yuè míng zhōng。

烟波即事十首

陆游

家浮野艇无常处,身是闲人不属官。jiā fú yě tǐng wú cháng chù,shēn shì xián rén bù shǔ guān。
但有浊醪吾事足,浮名不作一钱看。dàn yǒu zhuó láo wú shì zú,fú míng bù zuò yī qián kàn。

烟波即事十首

陆游

落雁沙边艇子斜,分明清梦上三巴。luò yàn shā biān tǐng zi xié,fēn míng qīng mèng shàng sān bā。
眼明一点炊烟起,不是渔家即酒家。yǎn míng yī diǎn chuī yān qǐ,bù shì yú jiā jí jiǔ jiā。

烟波即事十首

陆游

雕胡炊饭芰荷衣,水退浮萍尚半扉。diāo hú chuī fàn jì hé yī,shuǐ tuì fú píng shàng bàn fēi。
莫为风波羡平地,人间处处是危机。mò wèi fēng bō xiàn píng dì,rén jiān chù chù shì wēi jī。

烟波即事十首

陆游

梦笔桥边听午钟,无穷烟水似吴松。mèng bǐ qiáo biān tīng wǔ zhōng,wú qióng yān shuǐ shì wú sōng。
前年送客曾来此,惟有山僧认得侬。qián nián sòng kè céng lái cǐ,wéi yǒu shān sēng rèn dé nóng。

烟波即事十首

陆游

浪迹人间数十年,年年散发醉江天。làng jì rén jiān shù shí nián,nián nián sàn fā zuì jiāng tiān。
岳阳楼上留三日,聊与潇湘结后缘。yuè yáng lóu shàng liú sān rì,liáo yǔ xiāo xiāng jié hòu yuán。

烟波即事十首

陆游

烟水苍茫绝四邻,幽栖无地著纤尘。yān shuǐ cāng máng jué sì lín,yōu qī wú dì zhù xiān chén。
萧条鸡犬枫林下,似是无怀太古民。xiāo tiáo jī quǎn fēng lín xià,shì shì wú huái tài gǔ mín。

烟波即事十首

陆游

归老何须乞镜湖,秋来日日饱莼鲈。guī lǎo hé xū qǐ jìng hú,qiū lái rì rì bǎo chún lú。
正令霖雨称贤佐,未及烟波号钓徒。zhèng lìng lín yǔ chēng xián zuǒ,wèi jí yān bō hào diào tú。

烟波即事十首

陆游

父子团栾到死时,渔家可乐更何疑。fù zi tuán luán dào sǐ shí,yú jiā kě lè gèng hé yí。
高文大策人皆有,且听烟波十绝诗。gāo wén dà cè rén jiē yǒu,qiě tīng yān bō shí jué shī。

枕上闻雨声

陆游

小雨廉纤不濡土,忽闻檐溜喜无穷。xiǎo yǔ lián xiān bù rú tǔ,hū wén yán liū xǐ wú qióng。
断知不作西山饿,多稼如云在眼中。duàn zhī bù zuò xī shān è,duō jià rú yún zài yǎn zhōng。

馀寒

陆游

漠漠馀寒透客衣,江村倍觉失春期。mò mò yú hán tòu kè yī,jiāng cūn bèi jué shī chūn qī。
颉颃燕比常年晚,开落花争数日迟。jié háng yàn bǐ cháng nián wǎn,kāi luò huā zhēng shù rì chí。

见鹊补巢戏作

陆游

卧看衔枝鹊补巢,方知此老懒堪嘲。wò kàn xián zhī què bǔ cháo,fāng zhī cǐ lǎo lǎn kān cháo。
山村四十馀年住,未省曾添一把茅。shān cūn sì shí yú nián zhù,wèi shěng céng tiān yī bǎ máo。

春晚即事四首

陆游

桑麻夹道蔽行人,桃李随风旋作尘。sāng má jiā dào bì xíng rén,táo lǐ suí fēng xuán zuò chén。
煜煜红灯迎妇担,鼕鼕画鼓祭蚕神。yù yù hóng dēng yíng fù dān,dōng dōng huà gǔ jì cán shén。

春晚即事四首

陆游

小时抵死愿春留,老大逢春去即休。xiǎo shí dǐ sǐ yuàn chūn liú,lǎo dà féng chūn qù jí xiū。
今岁禹祠才一到,安能分日作遨游。jīn suì yǔ cí cái yī dào,ān néng fēn rì zuò áo yóu。

春晚即事四首

陆游

渔村樵市过残春,八十三年老病身。yú cūn qiáo shì guò cán chūn,bā shí sān nián lǎo bìng shēn。
残虏游魂苗渴雨,杜门忧国复忧民。cán lǔ yóu hún miáo kě yǔ,dù mén yōu guó fù yōu mín。