古诗词

别蒙侄

方岳

呜呼吾与汝,生世何不辰。wū hū wú yǔ rǔ,shēng shì hé bù chén。
每思十年事,雪涕时沾巾。měi sī shí nián shì,xuě tì shí zhān jīn。
方予第奉常,堂有未老亲。fāng yǔ dì fèng cháng,táng yǒu wèi lǎo qīn。
当时尔父母,绿鬓犹青春。dāng shí ěr fù mǔ,lǜ bìn yóu qīng chūn。
乃各不待年,拱木号苍旻。nǎi gè bù dài nián,gǒng mù hào cāng mín。
祸予不自殒,降丧无太频。huò yǔ bù zì yǔn,jiàng sàng wú tài pín。
骨肉才百指,踵作松下尘。gǔ ròu cái bǎi zhǐ,zhǒng zuò sōng xià chén。
乃今所存者,欲言鼻酸辛。nǎi jīn suǒ cún zhě,yù yán bí suān xīn。
我父惟我耳,尔父惟尔身。wǒ fù wéi wǒ ěr,ěr fù wéi ěr shēn。
绵延仅不绝,一丝引千钧。mián yán jǐn bù jué,yī sī yǐn qiān jūn。
所以叔侄间,不啻父子真。suǒ yǐ shū zhí jiān,bù chì fù zi zhēn。
岂不念尔孤,聚族守一贫。qǐ bù niàn ěr gū,jù zú shǒu yī pín。
曰惟门户故,恋恋官仓陈。yuē wéi mén hù gù,liàn liàn guān cāng chén。
雅欲携尔俱,守舍无可人。yǎ yù xié ěr jù,shǒu shě wú kě rén。
向来恶少子,覆辙那可遵。xiàng lái è shǎo zi,fù zhé nà kě zūn。
应门故自佳,尔学忧荆榛。yīng mén gù zì jiā,ěr xué yōu jīng zhēn。
索居寡师友,则与不学均。suǒ jū guǎ shī yǒu,zé yǔ bù xué jūn。
老夫本无似,嗜书如嗜醇。lǎo fū běn wú shì,shì shū rú shì chún。
少时共灯火,往往夜向晨。shǎo shí gòng dēng huǒ,wǎng wǎng yè xiàng chén。
但患业不精,宁往父母嗔。dàn huàn yè bù jīng,níng wǎng fù mǔ chēn。
尔今既婚冠,不与儿童邻。ěr jīn jì hūn guān,bù yǔ ér tóng lín。
一念及泉壤,于何敢因循。yī niàn jí quán rǎng,yú hé gǎn yīn xún。
此身所系重,安事予谆谆。cǐ shēn suǒ xì zhòng,ān shì yǔ zhūn zhūn。
俚谚亦有之,一日计在寅。lǐ yàn yì yǒu zhī,yī rì jì zài yín。
岂伊拾青紫,声利双朱轮。qǐ yī shí qīng zǐ,shēng lì shuāng zhū lún。
胸中无古今,几何不凡民。xiōng zhōng wú gǔ jīn,jǐ hé bù fán mín。
嗟予父祖曾,百屈不一伸。jiē yǔ fù zǔ céng,bǎi qū bù yī shēn。
寸累望吾辈,诗礼俱彬彬。cùn lèi wàng wú bèi,shī lǐ jù bīn bīn。
奈何泉始流,遽以捧土湮。nài hé quán shǐ liú,jù yǐ pěng tǔ yān。
契阔未可期,为吐肝轮囷。qì kuò wèi kě qī,wèi tǔ gān lún qūn。
幅短气则长,此纸共书绅。fú duǎn qì zé zhǎng,cǐ zhǐ gòng shū shēn。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵郑佥判

方岳

渔村留得旧蓑衣,鹭侣鸥朋共断矶。yú cūn liú dé jiù suō yī,lù lǚ ōu péng gòng duàn jī。
衰发三千馀丈白,倦游五十二年非。shuāi fā sān qiān yú zhàng bái,juàn yóu wǔ shí èr nián fēi。
清风明月天四壁,老木苍藤草半扉。qīng fēng míng yuè tiān sì bì,lǎo mù cāng téng cǎo bàn fēi。
寂寞相从交有道,骊驹未可遽言归。jì mò xiāng cóng jiāo yǒu dào,lí jū wèi kě jù yán guī。

次韵郑佥判

方岳

一枕羲皇失午熇,久知吾道定寥寥。yī zhěn xī huáng shī wǔ hè,jiǔ zhī wú dào dìng liáo liáo。
客来且拨浮蛆瓮,事过真成覆鹿蕉。kè lái qiě bō fú qū wèng,shì guò zhēn chéng fù lù jiāo。
野性从来便水石,此生自合老渔樵。yě xìng cóng lái biàn shuǐ shí,cǐ shēng zì hé lǎo yú qiáo。
移床更入深云处,厥木惟乔厥草夭。yí chuáng gèng rù shēn yún chù,jué mù wéi qiáo jué cǎo yāo。

次韵郑佥判

方岳

十亩山园赋遂初,左花右竹了无馀。shí mǔ shān yuán fù suì chū,zuǒ huā yòu zhú le wú yú。
择阴老我自麋鹿,甘带何人不蝍蛆。zé yīn lǎo wǒ zì mí lù,gān dài hé rén bù jié qū。
佛社独容陶令醉,帝城难作子公书。fú shè dú róng táo lìng zuì,dì chéng nán zuò zi gōng shū。
行山且不携诗卷,只许鸱夷载后车。xíng shān qiě bù xié shī juǎn,zhǐ xǔ chī yí zài hòu chē。

次韵郑佥判

方岳

白菰紫芰更红蕖,不枉平生水竹居。bái gū zǐ jì gèng hóng qú,bù wǎng píng shēng shuǐ zhú jū。
醉眼岂知吾是我,机心亦笑子非鱼。zuì yǎn qǐ zhī wú shì wǒ,jī xīn yì xiào zi fēi yú。
无能涉世何妨睡,有道登山只是徐。wú néng shè shì hé fáng shuì,yǒu dào dēng shān zhǐ shì xú。
六月好风清樾底,付渠天地一蘧蒢。liù yuè hǎo fēng qīng yuè dǐ,fù qú tiān dì yī qú chú。

次韵郑佥判

方岳

烟藤云木卷苍虬,更放琅玕出一头。yān téng yún mù juǎn cāng qiú,gèng fàng láng gān chū yī tóu。
山下人家方酷暑,此中棋局自惊秋。shān xià rén jiā fāng kù shǔ,cǐ zhōng qí jú zì jīng qiū。
图书如昨不堪煮,风月无多谁与酬。tú shū rú zuó bù kān zhǔ,fēng yuè wú duō shuí yǔ chóu。
怪得纵横苏季子,岁寒也忆旧貂裘。guài dé zòng héng sū jì zi,suì hán yě yì jiù diāo qiú。

次韵郑佥判

方岳

诗穷不易办亭材,只恁荒寒处处苔。shī qióng bù yì bàn tíng cái,zhǐ nèn huāng hán chù chù tái。
种秫便当终老去,爱花能有几人来。zhǒng shú biàn dāng zhōng lǎo qù,ài huā néng yǒu jǐ rén lái。
生前尽足竹三径,身外无穷水一杯。shēng qián jǐn zú zhú sān jìng,shēn wài wú qióng shuǐ yī bēi。
未必诸贤知此意,柴门虽设不曾开。wèi bì zhū xián zhī cǐ yì,chái mén suī shè bù céng kāi。

次韵陈祭酒直舍木犀

方岳

西雍夜直秋风底,断是龙涎不敢香。xī yōng yè zhí qiū fēng dǐ,duàn shì lóng xián bù gǎn xiāng。
月府肯分金粟粟,书床相对玉琅琅。yuè fǔ kěn fēn jīn sù sù,shū chuáng xiāng duì yù láng láng。
人间富贵梦不到,世外高寒味尽长。rén jiān fù guì mèng bù dào,shì wài gāo hán wèi jǐn zhǎng。
亦笑柴桑千载士,同时祇识菊花黄。yì xiào chái sāng qiān zài shì,tóng shí qí shí jú huā huáng。

雨花台

方岳

孤云落日倚西风,历历兴亡望眼中。gū yún luò rì yǐ xī fēng,lì lì xīng wáng wàng yǎn zhōng。
山入六朝青未了,江浮五马恨无穷。shān rù liù cháo qīng wèi le,jiāng fú wǔ mǎ hèn wú qióng。
客愁已付葡萄绿,径雨空馀玛瑙红。kè chóu yǐ fù pú táo lǜ,jìng yǔ kōng yú mǎ nǎo hóng。
我亦欲谈当世事,无人唤醒紫髯翁。wǒ yì yù tán dāng shì shì,wú rén huàn xǐng zǐ rán wēng。

凤凰台

方岳

白发久孤鹦鹉杯,碧梧自老凤凰台。bái fā jiǔ gū yīng wǔ bēi,bì wú zì lǎo fèng huáng tái。
管夷吾亦仅知许,李谪仙今安在哉。guǎn yí wú yì jǐn zhī xǔ,lǐ zhé xiān jīn ān zài zāi。
城郭是非秋雨外,江山形胜暮潮来。chéng guō shì fēi qiū yǔ wài,jiāng shān xíng shèng mù cháo lái。
小留只等中秋月,且放青冥万里开。xiǎo liú zhǐ děng zhōng qiū yuè,qiě fàng qīng míng wàn lǐ kāi。

白鹭亭

方岳

荻花芦叶老风烟,独上秋城思渺然。dí huā lú yè lǎo fēng yān,dú shàng qiū chéng sī miǎo rán。
白鹭不知如许事,赤乌又复几何年。bái lù bù zhī rú xǔ shì,chì wū yòu fù jǐ hé nián。
六朝往事秦淮水,一笛晚风江浦船。liù cháo wǎng shì qín huái shuǐ,yī dí wǎn fēng jiāng pǔ chuán。
我辈人今竟谁是,只堪渔艇夕阳边。wǒ bèi rén jīn jìng shuí shì,zhǐ kān yú tǐng xī yáng biān。

次韵王兄

方岳

江分晓色洗征衣,吾道非邪傥是欤。jiāng fēn xiǎo sè xǐ zhēng yī,wú dào fēi xié tǎng shì yú。
与世无缘伤骨鲠,归田有日放眉舒。yǔ shì wú yuán shāng gǔ gěng,guī tián yǒu rì fàng méi shū。
虎头食肉亦安用,牛背看山却自如。hǔ tóu shí ròu yì ān yòng,niú bèi kàn shān què zì rú。
留得荷锄双手在,尽堪老瓦一轩渠。liú dé hé chú shuāng shǒu zài,jǐn kān lǎo wǎ yī xuān qú。

次韵陈料院

方岳

红旗破贼本非才,白首为郎更此来。hóng qí pò zéi běn fēi cái,bái shǒu wèi láng gèng cǐ lái。
群玉府应羞哙伍,碧油幢误筑燕台。qún yù fǔ yīng xiū kuài wǔ,bì yóu chuáng wù zhù yàn tái。
江行莫等蛟鼍怒,雨歇能令鸥鹭猜。jiāng xíng mò děng jiāo tuó nù,yǔ xiē néng lìng ōu lù cāi。
三径未荒归路好,秋风篱落菊花开。sān jìng wèi huāng guī lù hǎo,qiū fēng lí luò jú huā kāi。

次韵陈料院

方岳

涉世曾经几折肱,径须归卧北村灯。shè shì céng jīng jǐ zhé gōng,jìng xū guī wò běi cūn dēng。
往来屑屑无家燕,去住匆匆旦过僧。wǎng lái xiè xiè wú jiā yàn,qù zhù cōng cōng dàn guò sēng。
浦淑舟寒秋婉娩,江湖人老雪鬅鬙。pǔ shū zhōu hán qiū wǎn miǎn,jiāng hú rén lǎo xuě péng sēng。
草堂便在山深处,无复莼鲈累季鹰。cǎo táng biàn zài shān shēn chù,wú fù chún lú lèi jì yīng。

次韵陈料院

方岳

书册元非幕府才,江山牵率老夫来。shū cè yuán fēi mù fǔ cái,jiāng shān qiān lǜ lǎo fū lái。
略分秋色归吟卷,又误春蓑下钓台。lüè fēn qiū sè guī yín juǎn,yòu wù chūn suō xià diào tái。
有意及时常轗轲,无心于物莫惊猜。yǒu yì jí shí cháng kǎn kē,wú xīn yú wù mò jīng cāi。
幽居亦有穷生活,麦陇蔬畦手自开。yōu jū yì yǒu qióng shēng huó,mài lǒng shū qí shǒu zì kāi。

次韵陈料院

方岳

久矣寒窗美曲肱,绝交书到短檠灯。jiǔ yǐ hán chuāng měi qū gōng,jué jiāo shū dào duǎn qíng dēng。
向来问舍渔樵侣,肯作归田粥饭僧。xiàng lái wèn shě yú qiáo lǚ,kěn zuò guī tián zhōu fàn sēng。
耕罢夕阳牛觳觫,睡残明月鹤鬅鬙。gēng bà xī yáng niú hú sù,shuì cán míng yuè hè péng sēng。
年来老懒略相似,见兔何能便放鹰。nián lái lǎo lǎn lüè xiāng shì,jiàn tù hé néng biàn fàng yīng。