古诗词

舟行次韵二首

叶茵

河汉净如流,枯槎便可舟。hé hàn jìng rú liú,kū chá biàn kě zhōu。
掉头诸事懒,弹指半生休。diào tóu zhū shì lǎn,dàn zhǐ bàn shēng xiū。
撼竹风疑雨,依山屋当楼。hàn zhú fēng yí yǔ,yī shān wū dāng lóu。
此游情味好,应不待苛留。cǐ yóu qíng wèi hǎo,yīng bù dài kē liú。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

叶茵

溪桥一树玉精神,香色中间集大成。xī qiáo yī shù yù jīng shén,xiāng sè zhōng jiān jí dà chéng。
疏影逼真前处士,群花推重老先生。shū yǐng bī zhēn qián chù shì,qún huā tuī zhòng lǎo xiān shēng。
春回陇首人千里,月到窗前梦五更。chūn huí lǒng shǒu rén qiān lǐ,yuè dào chuāng qián mèng wǔ gèng。
甚欲折来还不忍,岁寒留取看峥嵘。shén yù zhé lái hái bù rěn,suì hán liú qǔ kàn zhēng róng。

次韵二首

叶茵

几载江湖兄弟心,老夫吟了听君吟。jǐ zài jiāng hú xiōng dì xīn,lǎo fū yín le tīng jūn yín。
休论聚散时难易,要识推敲意浅深。xiū lùn jù sàn shí nán yì,yào shí tuī qiāo yì qiǎn shēn。
昼静床头便竹简,风清墙角度松琴。zhòu jìng chuáng tóu biàn zhú jiǎn,fēng qīng qiáng jiǎo dù sōng qín。
山灵应是驰山檄,知向孤山何处寻。shān líng yīng shì chí shān xí,zhī xiàng gū shān hé chù xún。

次韵二首

叶茵

古貌如君更古心,舣舟来伴故人吟。gǔ mào rú jūn gèng gǔ xīn,yǐ zhōu lái bàn gù rén yín。
十分酒醉忧时切,一点灯昏语夜深。shí fēn jiǔ zuì yōu shí qiè,yī diǎn dēng hūn yǔ yè shēn。
半似画图经雨壁,不成宫徵乱风琴。bàn shì huà tú jīng yǔ bì,bù chéng gōng zhēng luàn fēng qín。
个中好办栽梅计,胜友从教载月寻。gè zhōng hǎo bàn zāi méi jì,shèng yǒu cóng jiào zài yuè xún。

喜义庄成

叶茵

以义名庄遗后昆,隐然文正典刑存。yǐ yì míng zhuāng yí hòu kūn,yǐn rán wén zhèng diǎn xíng cún。
当知疏远诸亲族,同是高曾下子孙。dāng zhī shū yuǎn zhū qīn zú,tóng shì gāo céng xià zi sūn。
先世家风传不坠,废祠香烬喜重温。xiān shì jiā fēng chuán bù zhuì,fèi cí xiāng jìn xǐ zhòng wēn。
更能培植诗书种,忠孝他年萃一门。gèng néng péi zhí shī shū zhǒng,zhōng xiào tā nián cuì yī mén。

多景楼

叶茵

北望中原惨莫烟,楼头风物故依然。běi wàng zhōng yuán cǎn mò yān,lóu tóu fēng wù gù yī rán。
后人拍得阑干碎,往日轻教眼界偏。hòu rén pāi dé lán gàn suì,wǎng rì qīng jiào yǎn jiè piān。
水撼金焦声亦怒,云连楚泗势犹全。shuǐ hàn jīn jiāo shēng yì nù,yún lián chǔ sì shì yóu quán。
壮怀且付生前酒,千古英雄冢道边。zhuàng huái qiě fù shēng qián jiǔ,qiān gǔ yīng xióng zhǒng dào biān。

北窗

叶茵

八面玲珑静向阴,静中时现定中身。bā miàn líng lóng jìng xiàng yīn,jìng zhōng shí xiàn dìng zhōng shēn。
解传佛祖从前意,便是羲皇向上人。jiě chuán fú zǔ cóng qián yì,biàn shì xī huáng xiàng shàng rén。
背日一檐浑不暑,依山百卉若为春。bèi rì yī yán hún bù shǔ,yī shān bǎi huì ruò wèi chūn。
未逢惠远相招致,厌杀浮生有劫尘。wèi féng huì yuǎn xiāng zhāo zhì,yàn shā fú shēng yǒu jié chén。

桂谢

叶茵

广寒世界放新晴,景物萧疏八月深。guǎng hán shì jiè fàng xīn qíng,jǐng wù xiāo shū bā yuè shēn。
窗外方疑天雨粟,风前已见地流金。chuāng wài fāng yí tiān yǔ sù,fēng qián yǐ jiàn dì liú jīn。
举留清致为诗助,收拾馀香付酒斟。jǔ liú qīng zhì wèi shī zhù,shōu shí yú xiāng fù jiǔ zhēn。
但得仙根耐霜雪,不妨携囝步繁阴。dàn dé xiān gēn nài shuāng xuě,bù fáng xié jiǎn bù fán yīn。

次禊帖韵

叶茵

梅花旧刻字将磨,勘辨其如病眼何。méi huā jiù kè zì jiāng mó,kān biàn qí rú bìng yǎn hé。
千载鼠须遗墨少,一时赝本误人多。qiān zài shǔ xū yí mò shǎo,yī shí yàn běn wù rén duō。
肯将金谷序文比,因想山阴气候和。kěn jiāng jīn gǔ xù wén bǐ,yīn xiǎng shān yīn qì hòu hé。
最喜孤居山下姥,慕名特特为烹鹅。zuì xǐ gū jū shān xià lǎo,mù míng tè tè wèi pēng é。

僧舍偶成

叶茵

枝头红白乱飘零,又是风光入柳汀。zhī tóu hóng bái luàn piāo líng,yòu shì fēng guāng rù liǔ tīng。
自笑半生成草草,不知双鬓已星星。zì xiào bàn shēng chéng cǎo cǎo,bù zhī shuāng bìn yǐ xīng xīng。
贪吟为有诗磨勘,戒饮从教酒勒停。tān yín wèi yǒu shī mó kān,jiè yǐn cóng jiào jiǔ lēi tíng。
旋学禅床诸衲子,蒙头相对一函经。xuán xué chán chuáng zhū nà zi,méng tóu xiāng duì yī hán jīng。

谢韩菊山道院诗

叶茵

正传国子先生印,远访松陵隐士庐。zhèng chuán guó zi xiān shēng yìn,yuǎn fǎng sōng líng yǐn shì lú。
二十四篇风月句,几千万卷圣贤书。èr shí sì piān fēng yuè jù,jǐ qiān wàn juǎn shèng xián shū。
地偏自觉因人重,日涉从教与世疏。dì piān zì jué yīn rén zhòng,rì shè cóng jiào yǔ shì shū。
已戒园丁多种菊,重来对菊脍鲈鱼。yǐ jiè yuán dīng duō zhǒng jú,zhòng lái duì jú kuài lú yú。

水天一色亭上即事

叶茵

芰荷深处小壶天,时见征帆破晚烟。jì hé shēn chù xiǎo hú tiān,shí jiàn zhēng fān pò wǎn yān。
非主非宾和气里,似晴似雨绿阴边。fēi zhǔ fēi bīn hé qì lǐ,shì qíng shì yǔ lǜ yīn biān。
凭阑笑语惊鱼鸟,信步游行废管弦。píng lán xiào yǔ jīng yú niǎo,xìn bù yóu xíng fèi guǎn xián。
剩喜利名尘不到,持竿柳下问渔船。shèng xǐ lì míng chén bù dào,chí gān liǔ xià wèn yú chuán。

水天一色亭上即事

叶茵

得得寻幽到水天,开樽洗勺动庖烟。dé dé xún yōu dào shuǐ tiān,kāi zūn xǐ sháo dòng páo yān。
败欢红袖翻棋局,惯客乌衣拂坐边。bài huān hóng xiù fān qí jú,guàn kè wū yī fú zuò biān。
好景自应分半席,雅歌政不欠繁弦。hǎo jǐng zì yīng fēn bàn xí,yǎ gē zhèng bù qiàn fán xián。
黄昏未忍轻归去,长笛一声何处船。huáng hūn wèi rěn qīng guī qù,zhǎng dí yī shēng hé chù chuán。

寿水竹弟

叶茵

人生真乐在家山,况有名园五亩宽。rén shēng zhēn lè zài jiā shān,kuàng yǒu míng yuán wǔ mǔ kuān。
眼底不随花富贵,水边长报竹平安。yǎn dǐ bù suí huā fù guì,shuǐ biān zhǎng bào zhú píng ān。
养心澹泊千诗稿,种德蕃滋九畹兰。yǎng xīn dàn pō qiān shī gǎo,zhǒng dé fān zī jiǔ wǎn lán。
以此寿君君必寿,年年新月照杯盘。yǐ cǐ shòu jūn jūn bì shòu,nián nián xīn yuè zhào bēi pán。

松江

叶茵

占得中吴第一清,莼鲈里社可鸥盟。zhàn dé zhōng wú dì yī qīng,chún lú lǐ shè kě ōu méng。
七层灯火重湖影,千尺阑干两市声。qī céng dēng huǒ zhòng hú yǐng,qiān chǐ lán gàn liǎng shì shēng。
欸乃歌分长短律,往来帆带古今情。āi nǎi gē fēn zhǎng duǎn lǜ,wǎng lái fān dài gǔ jīn qíng。
三高岂是无名利,只与时人有重轻。sān gāo qǐ shì wú míng lì,zhǐ yǔ shí rén yǒu zhòng qīng。

南明楼

叶茵

重檐敞处受槐薰,扫尽江村雨后云。zhòng yán chǎng chù shòu huái xūn,sǎo jǐn jiāng cūn yǔ hòu yún。
佛法本无南北异,世情强有晦明分。fú fǎ běn wú nán běi yì,shì qíng qiáng yǒu huì míng fēn。
个中苟住元无住,此外无闻却是闻。gè zhōng gǒu zhù yuán wú zhù,cǐ wài wú wén què shì wén。
谁道结楼入已去,床头诗版几朝曛。shuí dào jié lóu rù yǐ qù,chuáng tóu shī bǎn jǐ cháo xūn。