古诗词

寿水竹弟

叶茵

人生真乐在家山,况有名园五亩宽。rén shēng zhēn lè zài jiā shān,kuàng yǒu míng yuán wǔ mǔ kuān。
眼底不随花富贵,水边长报竹平安。yǎn dǐ bù suí huā fù guì,shuǐ biān zhǎng bào zhú píng ān。
养心澹泊千诗稿,种德蕃滋九畹兰。yǎng xīn dàn pō qiān shī gǎo,zhǒng dé fān zī jiǔ wǎn lán。
以此寿君君必寿,年年新月照杯盘。yǐ cǐ shòu jūn jūn bì shòu,nián nián xīn yuè zhào bēi pán。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

贾浪仙

叶茵

举世知心独有韩,为何无发强加冠。jǔ shì zhī xīn dú yǒu hán,wèi hé wú fā qiáng jiā guān。
若人了得推敲事,僧服儒衣一样看。ruò rén le dé tuī qiāo shì,sēng fú rú yī yī yàng kàn。

孟东野

叶茵

出仕因诗忤长官,布衣时节更孤寒。chū shì yīn shī wǔ zhǎng guān,bù yī shí jié gèng gū hán。
长安得意春风里,百岁都来一日欢。zhǎng ān dé yì chūn fēng lǐ,bǎi suì dōu lái yī rì huān。

田父吟五首

叶茵

桃花深映水边庄,夫妇相携笑语香。táo huā shēn yìng shuǐ biān zhuāng,fū fù xiāng xié xiào yǔ xiāng。
耕耨有粮蚕有种,丁男戽水女条桑。gēng nòu yǒu liáng cán yǒu zhǒng,dīng nán hù shuǐ nǚ tiáo sāng。

田父吟五首

叶茵

家家柳色染轻黄,柳外归鸦噪夕阳。jiā jiā liǔ sè rǎn qīng huáng,liǔ wài guī yā zào xī yáng。
屋角有烟青不断,粞儿饭熟淡齑香。wū jiǎo yǒu yān qīng bù duàn,xī ér fàn shú dàn jī xiāng。

田父吟五首

叶茵

群来野雀绕林梢,三五人家住水坳。qún lái yě què rào lín shāo,sān wǔ rén jiā zhù shuǐ ào。
翁媪语人年岁好,屋山添得一层茅。wēng ǎo yǔ rén nián suì hǎo,wū shān tiān dé yī céng máo。

田父吟五首

叶茵

未晓催车水满沟,男儿鬼面妇蓬头。wèi xiǎo cuī chē shuǐ mǎn gōu,nán ér guǐ miàn fù péng tóu。
但求一熟偿逋债,留得糠粞便不忧。dàn qiú yī shú cháng bū zhài,liú dé kāng xī biàn bù yōu。

田父吟五首

叶茵

往来鸡酒乐村村,一稔难忘大造恩。wǎng lái jī jiǔ lè cūn cūn,yī rěn nán wàng dà zào ēn。
粜谷可酬婚嫁愿,今年好事属柴门。tiào gǔ kě chóu hūn jià yuàn,jīn nián hǎo shì shǔ chái mén。

寄社友

叶茵

近来何事倦于吟,岂是因吟误却身。jìn lái hé shì juàn yú yín,qǐ shì yīn yín wù què shēn。
此道自来多冷淡,郊寒岛瘦少陵贫。cǐ dào zì lái duō lěng dàn,jiāo hán dǎo shòu shǎo líng pín。

买鱼

叶茵

柳线穿来网上鱼,宽偿所直办朝厨。liǔ xiàn chuān lái wǎng shàng yú,kuān cháng suǒ zhí bàn cháo chú。
烹鲜不及为亲养,一笑分羹问二雏。pēng xiān bù jí wèi qīn yǎng,yī xiào fēn gēng wèn èr chú。

石佛

叶茵

一段无情作有情,如来相貌十分真。yī duàn wú qíng zuò yǒu qíng,rú lái xiāng mào shí fēn zhēn。
不因人世皆尘土,谁识山头不坏身。bù yīn rén shì jiē chén tǔ,shuí shí shān tóu bù huài shēn。

晚秋即事

叶茵

曳筇独独倚柴扉,翠泼西山漾落晖。yè qióng dú dú yǐ chái fēi,cuì pō xī shān yàng luò huī。
衲子顶云随雁远,牧童腰笛挽牛归。nà zi dǐng yún suí yàn yuǎn,mù tóng yāo dí wǎn niú guī。

晚梅

叶茵

锦样桃花占晓晴,桃边梅树尚寒英。jǐn yàng táo huā zhàn xiǎo qíng,táo biān méi shù shàng hán yīng。
莫羞老大无颜色,自是前贤畏后生。mò xiū lǎo dà wú yán sè,zì shì qián xián wèi hòu shēng。

遇风

叶茵

卷地沙尘扑面来,归舟不进去帆飞。juǎn dì shā chén pū miàn lái,guī zhōu bù jìn qù fān fēi。
世间何事无迟速,逆者由来顺者机。shì jiān hé shì wú chí sù,nì zhě yóu lái shùn zhě jī。

次台州巾子山任翻韵

叶茵

天留胜处占清凉,山挟波光薄我裳。tiān liú shèng chù zhàn qīng liáng,shān xié bō guāng báo wǒ shang。
看遍尘寰兴废事,竹阴千古一禅房。kàn biàn chén huán xīng fèi shì,zhú yīn qiān gǔ yī chán fáng。

舟次

叶茵

轻舟小驻绿杨堤,载得闲云过别溪。qīng zhōu xiǎo zhù lǜ yáng dī,zài dé xián yún guò bié xī。
云本无心天欲暮,一声何处杜鹃啼。yún běn wú xīn tiān yù mù,yī shēng hé chù dù juān tí。