古诗词

庚戌生日再拟去岁挽歌辞

叶茵

忆昨岁莫止,慷慨生死机。yì zuó suì mò zhǐ,kāng kǎi shēng sǐ jī。
拟韵追先哲,持为自寿诗。nǐ yùn zhuī xiān zhé,chí wèi zì shòu shī。
成篇示叔季,心然口交非。chéng piān shì shū jì,xīn rán kǒu jiāo fēi。
讵知不一霜,季兮先露晞。jù zhī bù yī shuāng,jì xī xiān lù xī。
兴思发永叹,载言涕肆颐。xīng sī fā yǒng tàn,zài yán tì sì yí。
万化同于尽,彭铿空厖眉。wàn huà tóng yú jǐn,péng kēng kōng páng méi。
日月不我与,去去气力衰。rì yuè bù wǒ yǔ,qù qù qì lì shuāi。
且进尊中醁,勿作儿女悲。qiě jìn zūn zhōng lù,wù zuò ér nǚ bēi。
殷勤晋鼎心,趋前舞莱衣。yīn qín jìn dǐng xīn,qū qián wǔ lái yī。

叶茵

宋吴江笠泽人,字景文。不慕荣利,萧闲自放,名其所居曰“顺适堂”,与徐玑、林洪相唱和。其诗闲雅清矫,与魏野、林逋风格相近,如《古意》、《竹风水月》等多为淡泊清雅之作。著《顺适堂吟稿》五卷。 叶茵的作品>>

猜您喜欢

溪上偶成二首

叶茵

霜冷信冬晴,苕溪半日程。shuāng lěng xìn dōng qíng,sháo xī bàn rì chéng。
正篷辞月色,攲枕受松声。zhèng péng cí yuè sè,qī zhěn shòu sōng shēng。
渔隐前时约,山讴古样情。yú yǐn qián shí yuē,shān ōu gǔ yàng qíng。
料应朝市客,笑我独为清。liào yīng cháo shì kè,xiào wǒ dú wèi qīng。

溪上偶成二首

叶茵

新月试新晴,扁舟夜奔程。xīn yuè shì xīn qíng,biǎn zhōu yè bēn chéng。
咿哑千万意,暧乃两三声。yī yǎ qiān wàn yì,ài nǎi liǎng sān shēng。
熟识旅中事,生嫌世上情。shú shí lǚ zhōng shì,shēng xián shì shàng qíng。
愿为山简醉,休问伯夷清。yuàn wèi shān jiǎn zuì,xiū wèn bó yí qīng。

苏堤

叶茵

南北山围翡翠堤,堤边绿涨软琉璃。nán běi shān wéi fěi cuì dī,dī biān lǜ zhǎng ruǎn liú lí。
参差台榭无馀地,杂遝轮蹄了四时。cān chà tái xiè wú yú dì,zá tà lún tí le sì shí。
杨柳又多前日树,梅花只少近人诗。yáng liǔ yòu duō qián rì shù,méi huā zhǐ shǎo jìn rén shī。
停篙不看春风面,闲伴渔翁理钓丝。tíng gāo bù kàn chūn fēng miàn,xián bàn yú wēng lǐ diào sī。

何氏书堂

叶茵

千岁松阴护一亭,风来犹带读书声。qiān suì sōng yīn hù yī tíng,fēng lái yóu dài dú shū shēng。
虽无芳史摹勋业,自有青山说姓名。suī wú fāng shǐ mó xūn yè,zì yǒu qīng shān shuō xìng míng。
客抚丰碑苔剥落,春归暗径草生成。kè fǔ fēng bēi tái bō luò,chūn guī àn jìng cǎo shēng chéng。
几年访古谋清隐,好借虚檐著短檠。jǐ nián fǎng gǔ móu qīng yǐn,hǎo jiè xū yán zhù duǎn qíng。

天平山谒范文正祠登白云亭

叶茵

为谒先儒马鬣茔,倚藤得得上天平。wèi yè xiān rú mǎ liè yíng,yǐ téng dé dé shàng tiān píng。
直疑寺外崚嶒石,犹是胸中数万兵。zhí yí sì wài léng céng shí,yóu shì xiōng zhōng shù wàn bīng。
松障四开心目快,山泉一歃骨毛清。sōng zhàng sì kāi xīn mù kuài,shān quán yī shà gǔ máo qīng。
坐间恰动思亲念,隐隐白云何处生。zuò jiān qià dòng sī qīn niàn,yǐn yǐn bái yún hé chù shēng。

次林和靖先生梅韵

叶茵

世上群芳未敢妍,独将春色占南园。shì shàng qún fāng wèi gǎn yán,dú jiāng chūn sè zhàn nán yuán。
生来清质十分瘦,肯受红尘一点昏。shēng lái qīng zhì shí fēn shòu,kěn shòu hóng chén yī diǎn hūn。
东阁诗成应动兴,西湖仙去谩招魂。dōng gé shī chéng yīng dòng xīng,xī hú xiān qù mán zhāo hún。
便须结客陪花笑,句引幽香入酒尊。biàn xū jié kè péi huā xiào,jù yǐn yōu xiāng rù jiǔ zūn。

蟠松灵

叶茵

一亩清阴覆客衣,相逢疑是草堂时。yī mǔ qīng yīn fù kè yī,xiāng féng yí shì cǎo táng shí。
隐然错节盘根势,欠者昂霄耸壑姿。yǐn rán cuò jié pán gēn shì,qiàn zhě áng xiāo sǒng hè zī。
天遣蛰龙凭石窟,人攀巢鹘俯霜枝。tiān qiǎn zhé lóng píng shí kū,rén pān cháo gǔ fǔ shuāng zhī。
百年培植今谁属,何待岁寒然后知。bǎi nián péi zhí jīn shuí shǔ,hé dài suì hán rán hòu zhī。

霅城

叶茵

爱向其中舣短篷,眼前景物总玲珑。ài xiàng qí zhōng yǐ duǎn péng,yǎn qián jǐng wù zǒng líng lóng。
神仙窟宅垂杨里,图画溪山落照中。shén xiān kū zhái chuí yáng lǐ,tú huà xī shān luò zhào zhōng。
甚是繁华输侠少,也须幽胜属衰翁。shén shì fán huá shū xiá shǎo,yě xū yōu shèng shǔ shuāi wēng。
世间风月无如此,卖鹤来谋地一弓。shì jiān fēng yuè wú rú cǐ,mài hè lái móu dì yī gōng。

次中秋不见月韵

叶茵

五分秋色到银河,应是蟾蜍浴细波。wǔ fēn qiū sè dào yín hé,yīng shì chán chú yù xì bō。
握手相期千里共,举头无柰片云何。wò shǒu xiāng qī qiān lǐ gòng,jǔ tóu wú nài piàn yún hé。
愁边幸自逢欢伯,清处何须著艳娥。chóu biān xìng zì féng huān bó,qīng chù hé xū zhù yàn é。
未可来宵倦游赏,光辉依旧向人多。wèi kě lái xiāo juàn yóu shǎng,guāng huī yī jiù xiàng rén duō。

晋子生日

叶茵

今朝阿晋纪桑弧,郎罢持杯勉读书。jīn cháo ā jìn jì sāng hú,láng bà chí bēi miǎn dú shū。
断莫绕家觅梨栗,更须为国习耘锄。duàn mò rào jiā mì lí lì,gèng xū wèi guó xí yún chú。
义方授汝心还愧,阴德于予计肯疏。yì fāng shòu rǔ xīn hái kuì,yīn dé yú yǔ jì kěn shū。
学取老莱如许寿,年年彩袖拜庭除。xué qǔ lǎo lái rú xǔ shòu,nián nián cǎi xiù bài tíng chú。

自和

叶茵

壮士须张燕角弧,男儿须诵圣人书。zhuàng shì xū zhāng yàn jiǎo hú,nán ér xū sòng shèng rén shū。
譬如田叟祈多稼,未有春时不荷锄。pì rú tián sǒu qí duō jià,wèi yǒu chūn shí bù hé chú。
分内功名从早晚,腹中学问怕空疏。fēn nèi gōng míng cóng zǎo wǎn,fù zhōng xué wèn pà kōng shū。
老夫犹记昌黎语,潢潦朝盈夕已除。lǎo fū yóu jì chāng lí yǔ,huáng lǎo cháo yíng xī yǐ chú。

自和

叶茵

一雁云间落劲弧,经秋不见寄来书。yī yàn yún jiān luò jìn hú,jīng qiū bù jiàn jì lái shū。
人情自昔如翻纸,世道从今甚借锄。rén qíng zì xī rú fān zhǐ,shì dào cóng jīn shén jiè chú。
鹿梦隍中知得丧,爵罗门外看亲疏。lù mèng huáng zhōng zhī dé sàng,jué luó mén wài kàn qīn shū。
岁寒独有梅花月,香影年年到户除。suì hán dú yǒu méi huā yuè,xiāng yǐng nián nián dào hù chú。

出郊

叶茵

多谢天公佐好晴,只今载酒作郊行。duō xiè tiān gōng zuǒ hǎo qíng,zhǐ jīn zài jiǔ zuò jiāo xíng。
飞花恋客闲中意,远笛吟春景外声。fēi huā liàn kè xián zhōng yì,yuǎn dí yín chūn jǐng wài shēng。
已把物情归幻相,且将足力趁浮生。yǐ bǎ wù qíng guī huàn xiāng,qiě jiāng zú lì chèn fú shēng。
南堂办得休休计,燕雀充庭亦贺成。nán táng bàn dé xiū xiū jì,yàn què chōng tíng yì hè chéng。

谢朱宜中隶字

叶茵

隶法如公有典刑,拙中藏巧混天成。lì fǎ rú gōng yǒu diǎn xíng,zhuō zhōng cáng qiǎo hùn tiān chéng。
因观体制超前辈,旋辟轩窗乞扁名。yīn guān tǐ zhì chāo qián bèi,xuán pì xuān chuāng qǐ biǎn míng。
气象晋人遒且劲,源流汉刻古而清。qì xiàng jìn rén qiú qiě jìn,yuán liú hàn kè gǔ ér qīng。
得来喜对儿曹语,一字千金胜满籯。dé lái xǐ duì ér cáo yǔ,yī zì qiān jīn shèng mǎn yíng。

鲈乡道院

叶茵

田可耕兮圃可蔬,几年梦不到亨衢。tián kě gēng xī pǔ kě shū,jǐ nián mèng bù dào hēng qú。
山林受用琴书鹤,天地交游风月吾。shān lín shòu yòng qín shū hè,tiān dì jiāo yóu fēng yuè wú。
事变无涯人老矣,死生有命汝知乎。shì biàn wú yá rén lǎo yǐ,sǐ shēng yǒu mìng rǔ zhī hū。
客来时复一杯酒,画作鲈乡醉隐图。kè lái shí fù yī bēi jiǔ,huà zuò lú xiāng zuì yǐn tú。