古诗词

赠豫章来子仪言诗

曾丰

少年气宇要自恢,见人赋诗谓为才,出入常将笔装怀。shǎo nián qì yǔ yào zì huī,jiàn rén fù shī wèi wèi cái,chū rù cháng jiāng bǐ zhuāng huái。
中年心地要自息,见人哦诗谓为癖,起居常把口挂壁。zhōng nián xīn dì yào zì xī,jiàn rén ó shī wèi wèi pǐ,qǐ jū cháng bǎ kǒu guà bì。
子仪昌诵得意诗,句中勾我已懒机。zi yí chāng sòng dé yì shī,jù zhōng gōu wǒ yǐ lǎn jī。
多年抱渴满意沃,半世称雄望风雌。duō nián bào kě mǎn yì wò,bàn shì chēng xióng wàng fēng cí。
诗源始自葛天氏,三人投足歌牛尾。shī yuán shǐ zì gé tiān shì,sān rén tóu zú gē niú wěi。
万象包罗八曲间,国风雅颂其流尔。wàn xiàng bāo luó bā qū jiān,guó fēng yǎ sòng qí liú ěr。
八曲不幸世不传,传世仅馀三百篇。bā qū bù xìng shì bù chuán,chuán shì jǐn yú sān bǎi piān。
汉唐作者代角立,庶几老杜气浑全。hàn táng zuò zhě dài jiǎo lì,shù jǐ lǎo dù qì hún quán。
本朝诗数江西派,黄公太史为之最。běn cháo shī shù jiāng xī pài,huáng gōng tài shǐ wèi zhī zuì。
大成未集夷惠行,具体犹微颜孟辈。dà chéng wèi jí yí huì xíng,jù tǐ yóu wēi yán mèng bèi。
派流到今嗣者谁,青出于蓝吾子仪。pài liú dào jīn sì zhě shuí,qīng chū yú lán wú zi yí。
拄杖初担教门出,便敢呵佛骂祖师。zhǔ zhàng chū dān jiào mén chū,biàn gǎn hē fú mà zǔ shī。
我当拗折君拄杖,大家俱以背为向。wǒ dāng ǎo zhé jūn zhǔ zhàng,dà jiā jù yǐ bèi wèi xiàng。
能出二十四人前,更超三百五篇上。néng chū èr shí sì rén qián,gèng chāo sān bǎi wǔ piān shàng。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

赠郭雄李

曾丰

八载交盟尚未寒,相逢何处再开颜。bā zài jiāo méng shàng wèi hán,xiāng féng hé chù zài kāi yán。
互随宦牒往来次,俱在梅关南北间。hù suí huàn dié wǎng lái cì,jù zài méi guān nán běi jiān。
臧若讳忘谁是谷,触如争胜孰肱谋。zāng ruò huì wàng shuí shì gǔ,chù rú zhēng shèng shú gōng móu。
高轩有叩北窗问,人在羲皇上一头。gāo xuān yǒu kòu běi chuāng wèn,rén zài xī huáng shàng yī tóu。

陈伯纪列岫

曾丰

一塔数椽崖半腰,工夫草草意翛翛。yī tǎ shù chuán yá bàn yāo,gōng fū cǎo cǎo yì xiāo xiāo。
青山虽老犹儿态,邂逅吾人喜饮醪。qīng shān suī lǎo yóu ér tài,xiè hòu wú rén xǐ yǐn láo。

陈伯纪列岫

曾丰

江濒湱湱不容暑,竹杪骚骚那揽尘。jiāng bīn huò huò bù róng shǔ,zhú miǎo sāo sāo nà lǎn chén。
只隔一重窗纸影,蚤分俗客与幽人。zhǐ gé yī zhòng chuāng zhǐ yǐng,zǎo fēn sú kè yǔ yōu rén。

陈伯纪列岫

曾丰

文书倥偬汗模糊,问有清凉世界无。wén shū kōng zǒng hàn mó hú,wèn yǒu qīng liáng shì jiè wú。
走借主人烟雨观,幻吾身眼入冰壶。zǒu jiè zhǔ rén yān yǔ guān,huàn wú shēn yǎn rù bīng hú。

随牒至南康军呈李宰

曾丰

蹀躞骐骝去路宽,西清太冷北门寒。dié xiè qí liú qù lù kuān,xī qīng tài lěng běi mén hán。
且将东观编摩手,来作南康拊字官。qiě jiāng dōng guān biān mó shǒu,lái zuò nán kāng fǔ zì guān。

随牒至南康军呈李宰

曾丰

善刀初不露锋芒,五柳围门琴卧堂。shàn dāo chū bù lù fēng máng,wǔ liǔ wéi mén qín wò táng。
百里桑麻春塞眼,四时风月夜搜肠。bǎi lǐ sāng má chūn sāi yǎn,sì shí fēng yuè yè sōu cháng。

随牒至南康军呈李宰

曾丰

乘闲赢得答江山,答了江山未得闲。chéng xián yíng dé dá jiāng shān,dá le jiāng shān wèi dé xián。
堕泪碑中恩有剩,凌烟阁上事犹悭。duò lèi bēi zhōng ēn yǒu shèng,líng yān gé shàng shì yóu qiān。

随牒至南康军呈李宰

曾丰

南来摸索子长胸,已有东坡独秀峰。nán lái mō suǒ zi zhǎng xiōng,yǐ yǒu dōng pō dú xiù fēng。
再过峰前问鱼鸟,尽归陶令锦囊中。zài guò fēng qián wèn yú niǎo,jǐn guī táo lìng jǐn náng zhōng。

癸卯与宋尧夫集于豫章之贡院既别尧夫就亲南丰戊申赴召除评事余到部再得款尧夫赋诗道旧次韵答之

曾丰

吾人同醉豫章春,别后惟君日日新。wú rén tóng zuì yù zhāng chūn,bié hòu wéi jūn rì rì xīn。
家据东床官北关,腰钱骑鹤更何人。jiā jù dōng chuáng guān běi guān,yāo qián qí hè gèng hé rén。

癸卯与宋尧夫集于豫章之贡院既别尧夫就亲南丰戊申赴召除评事余到部再得款尧夫赋诗道旧次韵答之

曾丰

天意虽多与愿从,更将雌道守吾雄。tiān yì suī duō yǔ yuàn cóng,gèng jiāng cí dào shǒu wú xióng。
骐驎已脱斜飞路,雕鹗初抟直上风。qí lín yǐ tuō xié fēi lù,diāo è chū tuán zhí shàng fēng。

癸卯与宋尧夫集于豫章之贡院既别尧夫就亲南丰戊申赴召除评事余到部再得款尧夫赋诗道旧次韵答之

曾丰

伶俜贺监坐诗狂,曼倩犹摩粟一囊。líng pīng hè jiān zuò shī kuáng,màn qiàn yóu mó sù yī náng。
钟鼎狂心老来冷,江山归路梦中长。zhōng dǐng kuáng xīn lǎo lái lěng,jiāng shān guī lù mèng zhōng zhǎng。

癸卯与宋尧夫集于豫章之贡院既别尧夫就亲南丰戊申赴召除评事余到部再得款尧夫赋诗道旧次韵答之

曾丰

征衣浪自染京尘,骨相终寒不是清。zhēng yī làng zì rǎn jīng chén,gǔ xiāng zhōng hán bù shì qīng。
大似有缘乘下泽,多应无分直承明。dà shì yǒu yuán chéng xià zé,duō yīng wú fēn zhí chéng míng。

戒永州道闻思归乐

曾丰

宦游佳处是零陵,廪稍优饶水石清。huàn yóu jiā chù shì líng líng,lǐn shāo yōu ráo shuǐ shí qīng。
心不思归归不乐,汝休强劝拂人情。xīn bù sī guī guī bù lè,rǔ xiū qiáng quàn fú rén qíng。

戒永州道闻思归乐

曾丰

张翰陶潜出信缘,思莼爱菊返丘园。zhāng hàn táo qián chū xìn yuán,sī chún ài jú fǎn qiū yuán。
帝魂已托杜鹃去,今汝宁非二子魂。dì hún yǐ tuō dù juān qù,jīn rǔ níng fēi èr zi hún。

戒永州道闻思归乐

曾丰

田园无力办难俱,有益犹堪学把锄。tián yuán wú lì bàn nán jù,yǒu yì yóu kān xué bǎ chú。
二者即今皆未具,教吾归去却何如。èr zhě jí jīn jiē wèi jù,jiào wú guī qù què hé rú。