古诗词

和送春诗送陈泽民

吴芾

少年买青春,千金初不惜。shǎo nián mǎi qīng chūn,qiān jīn chū bù xī。
常恐春不留,韶华难再得。cháng kǒng chūn bù liú,sháo huá nán zài dé。
种杏更栽桃,为春添景色。zhǒng xìng gèng zāi táo,wèi chūn tiān jǐng sè。
对酒复当歌,与春亡间隙。duì jiǔ fù dāng gē,yǔ chūn wáng jiān xì。
春去或未来,日探春消息。chūn qù huò wèi lái,rì tàn chūn xiāo xī。
及至春又归,送春恨无翼。jí zhì chūn yòu guī,sòng chūn hèn wú yì。
追随九十日,无日不自适。zhuī suí jiǔ shí rì,wú rì bù zì shì。
胡为把一麾,千里从吏役。hú wèi bǎ yī huī,qiān lǐ cóng lì yì。
当涂古道院,事简非繁剧。dāng tú gǔ dào yuàn,shì jiǎn fēi fán jù。
宴坐对江山,亦足自怡怿。yàn zuò duì jiāng shān,yì zú zì yí yì。
所叹乏游从,无与共良夕。suǒ tàn fá yóu cóng,wú yǔ gòng liáng xī。
陈侯有高标,鸷鸟空累百。chén hóu yǒu gāo biāo,zhì niǎo kōng lèi bǎi。
落笔动成篇,端不在促迫。luò bǐ dòng chéng piān,duān bù zài cù pò。
不意牢落中,乃得此佳客。bù yì láo luò zhōng,nǎi dé cǐ jiā kè。
人事苦参商,天意有顺逆。rén shì kǔ cān shāng,tiān yì yǒu shùn nì。
笑言犹未竟,遽尔成乖隔。xiào yán yóu wèi jìng,jù ěr chéng guāi gé。
虽未唱阳关,别恨已填臆。suī wèi chàng yáng guān,bié hèn yǐ tián yì。
此邦固寂寥,颇亦富水石。cǐ bāng gù jì liáo,pǒ yì fù shuǐ shí。
方拟出郊坰,共试登山屐。fāng nǐ chū jiāo jiōng,gòng shì dēng shān jī。
何事逐春归,不念人相忆。hé shì zhú chūn guī,bù niàn rén xiāng yì。
春事虽已阑,残花尚红白。chūn shì suī yǐ lán,cán huā shàng hóng bái。
且复引离尊,倒此香醪碧。qiě fù yǐn lí zūn,dào cǐ xiāng láo bì。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

和许守野亭登眺

吴芾

夫君自合代王言,暂寓空斋八九椽。fū jūn zì hé dài wáng yán,zàn yù kōng zhāi bā jiǔ chuán。
尽日清谈挥麈尾,闭门危坐爇龙涎。jǐn rì qīng tán huī zhǔ wěi,bì mén wēi zuò ruò lóng xián。
诗囊遣兴随时赋,茗碗袪魔对客煎。shī náng qiǎn xīng suí shí fù,míng wǎn qū mó duì kè jiān。
看即除书催入觐,得闲登眺且欣然。kàn jí chú shū cuī rù jìn,dé xián dēng tiào qiě xīn rán。

送许守

吴芾

惯分符竹理疲民,来往贤星又两春。guàn fēn fú zhú lǐ pí mín,lái wǎng xián xīng yòu liǎng chūn。
语到江山端有助,化行风俗自还淳。yǔ dào jiāng shān duān yǒu zhù,huà xíng fēng sú zì hái chún。
我知既去思何武,人叹无从借寇恂。wǒ zhī jì qù sī hé wǔ,rén tàn wú cóng jiè kòu xún。
别酒径须拚一醉,他时良会恐无因。bié jiǔ jìng xū pàn yī zuì,tā shí liáng huì kǒng wú yīn。

送许守

吴芾

千里欢谣处处同,使君遗爱信无穷。qiān lǐ huān yáo chù chù tóng,shǐ jūn yí ài xìn wú qióng。
不容昏垫为民患,解转凶荒作岁丰。bù róng hūn diàn wèi mín huàn,jiě zhuǎn xiōng huāng zuò suì fēng。
治行好书循吏传,清声无愧古人风。zhì xíng hǎo shū xún lì chuán,qīng shēng wú kuì gǔ rén fēng。
九重想已知名久,看即黄麻出禁中。jiǔ zhòng xiǎng yǐ zhī míng jiǔ,kàn jí huáng má chū jìn zhōng。

和梁次张得酒之作

吴芾

在处人争馈五浆,风标端是紫微郎。zài chù rén zhēng kuì wǔ jiāng,fēng biāo duān shì zǐ wēi láng。
已能遣兴追工部,更欲消忧对杜康。yǐ néng qiǎn xīng zhuī gōng bù,gèng yù xiāo yōu duì dù kāng。
阐教暂烦临水泮,趋朝行见裛天香。chǎn jiào zàn fán lín shuǐ pàn,qū cháo xíng jiàn yì tiān xiāng。
老夫素乏惊人句,徒叹辞锋未易当。lǎo fū sù fá jīng rén jù,tú tàn cí fēng wèi yì dāng。

十五夜与朝宗对月把酒朝宗屡怀归因赋二首

吴芾

人间无处避炎光,赖有湖山六月凉。rén jiān wú chù bì yán guāng,lài yǒu hú shān liù yuè liáng。
清夜已欣天似水,长空还爱月如霜。qīng yè yǐ xīn tiān shì shuǐ,zhǎng kōng hái ài yuè rú shuāng。
我将乘兴拚沉醉,君苦怀归有底忙。wǒ jiāng chéng xīng pàn chén zuì,jūn kǔ huái guī yǒu dǐ máng。
试问今宵能饮否,更来月下对胡床。shì wèn jīn xiāo néng yǐn fǒu,gèng lái yuè xià duì hú chuáng。

十五夜与朝宗对月把酒朝宗屡怀归因赋二首

吴芾

雾卷云收月迸光,一时烦浊变清凉。wù juǎn yún shōu yuè bèng guāng,yī shí fán zhuó biàn qīng liáng。
怪来坐上深无暑,疑是山间已有霜。guài lái zuò shàng shēn wú shǔ,yí shì shān jiān yǐ yǒu shuāng。
老去岂期身尚健,闲中且以酒为忙。lǎo qù qǐ qī shēn shàng jiàn,xián zhōng qiě yǐ jiǔ wèi máng。
故人若也坚辞醉,忍负良宵月满床。gù rén ruò yě jiān cí zuì,rěn fù liáng xiāo yuè mǎn chuáng。

登南楼二首

吴芾

人生安用惹闲愁,得暇何妨且少休。rén shēng ān yòng rě xián chóu,dé xiá hé fáng qiě shǎo xiū。
睡起径须烹北苑,兴来聊复上南楼。shuì qǐ jìng xū pēng běi yuàn,xīng lái liáo fù shàng nán lóu。
公庭渐觉日无事,田里仍逢岁有秋。gōng tíng jiàn jué rì wú shì,tián lǐ réng féng suì yǒu qiū。
满目江山还可乐,归心已动不容留。mǎn mù jiāng shān hái kě lè,guī xīn yǐ dòng bù róng liú。

登南楼二首

吴芾

新敞南楼百尺雄,一溪遥跨两长虹。xīn chǎng nán lóu bǎi chǐ xióng,yī xī yáo kuà liǎng zhǎng hóng。
青山叠叠登临外,碧瓦鳞鳞指顾中。qīng shān dié dié dēng lín wài,bì wǎ lín lín zhǐ gù zhōng。
倦客自怜如倦翼,归心长是逐归鸿。juàn kè zì lián rú juàn yì,guī xīn zhǎng shì zhú guī hóng。
凭高幸与宾僚共,酒盏何妨为我空。píng gāo xìng yǔ bīn liáo gòng,jiǔ zhǎn hé fáng wèi wǒ kōng。

凌歊台六首

吴芾

莫辞千骑小徘徊,共上凌歊百尺台。mò cí qiān qí xiǎo pái huái,gòng shàng líng xiāo bǎi chǐ tái。
过雨江山新似洗,连天草树翠成堆。guò yǔ jiāng shān xīn shì xǐ,lián tiān cǎo shù cuì chéng duī。
搜罗好景归诗句,断送闲愁付酒杯。sōu luó hǎo jǐng guī shī jù,duàn sòng xián chóu fù jiǔ bēi。
对此愿公拚一醉,相逢能得几回来。duì cǐ yuàn gōng pàn yī zuì,xiāng féng néng dé jǐ huí lái。

凌歊台六首

吴芾

万里清光绝点尘,别来经岁镇如新。wàn lǐ qīng guāng jué diǎn chén,bié lái jīng suì zhèn rú xīn。
恨居平地去天远,喜上高台与月亲。hèn jū píng dì qù tiān yuǎn,xǐ shàng gāo tái yǔ yuè qīn。
正好赏心拚酩酊,不堪怀古倍酸辛。zhèng hǎo shǎng xīn pàn mǐng dīng,bù kān huái gǔ bèi suān xīn。
向来登此知何限,传到如今有几人。xiàng lái dēng cǐ zhī hé xiàn,chuán dào rú jīn yǒu jǐ rén。

凌歊台六首

吴芾

簿书终日困拘挛,每到凌歊意豁然。bù shū zhōng rì kùn jū luán,měi dào líng xiāo yì huō rán。
千里日光斜照水,一川草色远连天。qiān lǐ rì guāng xié zhào shuǐ,yī chuān cǎo sè yuǎn lián tiān。
青山顶上玄晖宅,采石江头太白船。qīng shān dǐng shàng xuán huī zhái,cǎi shí jiāng tóu tài bái chuán。
俱在目中浑可乐,何妨时复一扬鞭。jù zài mù zhōng hún kě lè,hé fáng shí fù yī yáng biān。

凌歊台六首

吴芾

黄山高处敞层台,伊昔规模想壮哉。huáng shān gāo chù chǎng céng tái,yī xī guī mó xiǎng zhuàng zāi。
江上依然双阙在,日边不见六龙来。jiāng shàng yī rán shuāng quē zài,rì biān bù jiàn liù lóng lái。
落花啼鸟空遗恨,翠竹青松且漫栽。luò huā tí niǎo kōng yí hèn,cuì zhú qīng sōng qiě màn zāi。
先是老怀多感慨,每来吊古一兴哀。xiān shì lǎo huái duō gǎn kǎi,měi lái diào gǔ yī xīng āi。

凌歊台六首

吴芾

百尺台前万顷宽,风烟缥缈隔尘寰。bǎi chǐ tái qián wàn qǐng kuān,fēng yān piāo miǎo gé chén huán。
天浮江水兼湖水,云抹淮山与楚山。tiān fú jiāng shuǐ jiān hú shuǐ,yún mǒ huái shān yǔ chǔ shān。
景物宛如图画里,星河只在户庭间。jǐng wù wǎn rú tú huà lǐ,xīng hé zhǐ zài hù tíng jiān。
登临莫作悲秋意,且对黄花一解颜。dēng lín mò zuò bēi qiū yì,qiě duì huáng huā yī jiě yán。

凌歊台六首

吴芾

宋武当年迹已陈,荒台寂寞几经春。sòng wǔ dāng nián jì yǐ chén,huāng tái jì mò jǐ jīng chūn。
一番栋宇从头葺,四面轩窗入眼新。yī fān dòng yǔ cóng tóu qì,sì miàn xuān chuāng rù yǎn xīn。
陡觉江山增气象,更添风月愈精神。dǒu jué jiāng shān zēng qì xiàng,gèng tiān fēng yuè yù jīng shén。
老夫无处逃炎暑,领客时来一岸巾。lǎo fū wú chù táo yán shǔ,lǐng kè shí lái yī àn jīn。

江月台

吴芾

秋来江月十分明,台上凉生气倍清。qiū lái jiāng yuè shí fēn míng,tái shàng liáng shēng qì bèi qīng。
正好醉吟时自适,若为衰病日相萦。zhèng hǎo zuì yín shí zì shì,ruò wèi shuāi bìng rì xiāng yíng。
苦无佳况人空老,数尽残更梦不成。kǔ wú jiā kuàng rén kōng lǎo,shù jǐn cán gèng mèng bù chéng。
料想宾僚应笑我,鬓丝如此尚含情。liào xiǎng bīn liáo yīng xiào wǒ,bìn sī rú cǐ shàng hán qíng。