古诗词

病中戏作本草诗

周紫芝

长空青云昼风卷,雨馀凉生开病眼。zhǎng kōng qīng yún zhòu fēng juǎn,yǔ yú liáng shēng kāi bìng yǎn。
垣衣洗雨绿生光,芍药翻阶红照晚。yuán yī xǐ yǔ lǜ shēng guāng,sháo yào fān jiē hóng zhào wǎn。
幽人却扫惊半夏,独杜衡门心颇远。yōu rén què sǎo jīng bàn xià,dú dù héng mén xīn pǒ yuǎn。
提壶劝酒意甚劳,花间伏翼终日号。tí hú quàn jiǔ yì shén láo,huā jiān fú yì zhōng rì hào。
大枣如爪安可得,竹叶岂宜空蟹螯。dà zǎo rú zhǎo ān kě dé,zhú yè qǐ yí kōng xiè áo。
何当如淮注石斛,天南星移碎红烛。hé dāng rú huái zhù shí hú,tiān nán xīng yí suì hóng zhú。
锦缠更命刘寄奴,回雪香柔体如玉。jǐn chán gèng mìng liú jì nú,huí xuě xiāng róu tǐ rú yù。
人生富贵不早休,乌头成白空自愁。rén shēng fù guì bù zǎo xiū,wū tóu chéng bái kōng zì chóu。
浩歌自驾木兰去,范蠡实能知远游。hào gē zì jià mù lán qù,fàn lí shí néng zhī yuǎn yóu。
君不见赤车使者将君命,五加皮币不少留。jūn bù jiàn chì chē shǐ zhě jiāng jūn mìng,wǔ jiā pí bì bù shǎo liú。
一朝逐客便当去,王不留行空泪流。yī cháo zhú kè biàn dāng qù,wáng bù liú xíng kōng lèi liú。
又不见浪荡子长负羁橐,石下长卿无住着。yòu bù jiàn làng dàng zi zhǎng fù jī tuó,shí xià zhǎng qīng wú zhù zhe。
贾论空高远志孤,屈草初成奇祸作。jiǎ lùn kōng gāo yuǎn zhì gū,qū cǎo chū chéng qí huò zuò。
何如独活考涧盘,不遇自然同此乐。hé rú dú huó kǎo jiàn pán,bù yù zì rán tóng cǐ lè。
嗟余知此解马衔,蜗庐僻在陵阳角。jiē yú zhī cǐ jiě mǎ xián,wō lú pì zài líng yáng jiǎo。
谁能更朝紫真坛,丹砂岂解驻衰颜。shuí néng gèng cháo zǐ zhēn tán,dān shā qǐ jiě zhù shuāi yán。
五色神符亦安用,菖蒲谩说能引年。wǔ sè shén fú yì ān yòng,chāng pú mán shuō néng yǐn nián。
玉泉泠泠漱虚壑,独寻鹤虱负朝暄。yù quán líng líng shù xū hè,dú xún hè shī fù cháo xuān。
故人远引羁旅夕,寒水石畔思清言。gù rén yuǎn yǐn jī lǚ xī,hán shuǐ shí pàn sī qīng yán。
何时从容乃如此,烟蓑去作牵牛子。hé shí cóng róng nǎi rú cǐ,yān suō qù zuò qiān niú zi。
平生甘遂丘壑贫,常有忧怀思洗耳。píng shēng gān suì qiū hè pín,cháng yǒu yōu huái sī xǐ ěr。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

湖居春晚杂赋八绝

周紫芝

湖水波连野水边,欲晴鸠唤未晴天。hú shuǐ bō lián yě shuǐ biān,yù qíng jiū huàn wèi qíng tiān。
懒吹云去风无力,打得花残雨可怜。lǎn chuī yún qù fēng wú lì,dǎ dé huā cán yǔ kě lián。

五月十九日雨中困卧起读西清录见其载欧阳文忠公与许昌龄事甚异作此

周紫芝

四字丹书亦偶然,石唐未必是真仙。sì zì dān shū yì ǒu rán,shí táng wèi bì shì zhēn xiān。
无人解得潮州意,也复留衣与大颠。wú rén jiě dé cháo zhōu yì,yě fù liú yī yǔ dà diān。

即席二首

周紫芝

凋尽朱颜年少春,不堪柳下对离樽。diāo jǐn zhū yán nián shǎo chūn,bù kān liǔ xià duì lí zūn。
刘郎已是无肠断,更唱阳关恼客魂。liú láng yǐ shì wú cháng duàn,gèng chàng yáng guān nǎo kè hún。

即席二首

周紫芝

旧家明月醉归时,夜静朱楼歌折枝。jiù jiā míng yuè zuì guī shí,yè jìng zhū lóu gē zhé zhī。
只有杜娘真好事,樽前犹唱后山词。zhǐ yǒu dù niáng zhēn hǎo shì,zūn qián yóu chàng hòu shān cí。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

日斜楼阁暮云中,黄菊红蕖满院风。rì xié lóu gé mù yún zhōng,huáng jú hóng qú mǎn yuàn fēng。
酒熟未酬花烂熳,诗来时听玉丁东。jiǔ shú wèi chóu huā làn màn,shī lái shí tīng yù dīng dōng。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

老去篇章谁与酬,秋来又喜与君游。lǎo qù piān zhāng shuí yǔ chóu,qiū lái yòu xǐ yǔ jūn yóu。
遗音固自成三叹,妙语不应惭四愁。yí yīn gù zì chéng sān tàn,miào yǔ bù yīng cán sì chóu。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

白发新愁满眼中,骚人零落怨秋风。bái fā xīn chóu mǎn yǎn zhōng,sāo rén líng luò yuàn qiū fēng。
年来诗思成何事,聊伴寒螀泣露丛。nián lái shī sī chéng hé shì,liáo bàn hán jiāng qì lù cóng。

次韵仲照秋怀四绝

周紫芝

秋在幽人行乐中,好山欲尽更须穷。qiū zài yōu rén xíng lè zhōng,hǎo shān yù jǐn gèng xū qióng。
花姑水绕几时到,罨画溪遥路欲通。huā gū shuǐ rào jǐ shí dào,yǎn huà xī yáo lù yù tōng。

白湖闻雁三首

周紫芝

斗落参横天雨霜,梦残灯尽客思乡。dòu luò cān héng tiān yǔ shuāng,mèng cán dēng jǐn kè sī xiāng。
丁宁莫作叫云去,老眼不禁秋夜长。dīng níng mò zuò jiào yún qù,lǎo yǎn bù jìn qiū yè zhǎng。

白湖闻雁三首

周紫芝

晚向濒湖寄一椽,只凭沙雁与周旋。wǎn xiàng bīn hú jì yī chuán,zhǐ píng shā yàn yǔ zhōu xuán。
北来南去莫惆怅,我亦飘零那记年。běi lái nán qù mò chóu chàng,wǒ yì piāo líng nà jì nián。

白湖闻雁三首

周紫芝

华人流落几秋风,南望中原信不通。huá rén liú luò jǐ qiū fēng,nán wàng zhōng yuán xìn bù tōng。
好寄书来苏属国,君王方射上林中。hǎo jì shū lái sū shǔ guó,jūn wáng fāng shè shàng lín zhōng。

得木犀

周紫芝

三年身在菰蒲里,手把岩花意惘然。sān nián shēn zài gū pú lǐ,shǒu bǎ yán huā yì wǎng rán。
折得秋芳香满袖,梦魂常绕故山前。zhé dé qiū fāng xiāng mǎn xiù,mèng hún cháng rào gù shān qián。

雪后望文脊诸峰哦韦苏州门对寒流雪满山之句得两诗

周紫芝

雪压寒林春未回,晚山犹带玉崔嵬。xuě yā hán lín chūn wèi huí,wǎn shān yóu dài yù cuī wéi。
谁将旧日韦郎句,貌取郭熙平远来。shuí jiāng jiù rì wéi láng jù,mào qǔ guō xī píng yuǎn lái。

雪后望文脊诸峰哦韦苏州门对寒流雪满山之句得两诗

周紫芝

新来袅袅娉娉雪,犹在重重叠叠山。xīn lái niǎo niǎo pīng pīng xuě,yóu zài zhòng zhòng dié dié shān。
莫作故时峰岭看,玉京今不是人间。mò zuò gù shí fēng lǐng kàn,yù jīng jīn bù shì rén jiān。

向开叔借陈公诗卷以诗奉寄且易乙稿

周紫芝

谁言静寄是穷儿,尽得陈公晚岁诗。shuí yán jìng jì shì qióng ér,jǐn dé chén gōng wǎn suì shī。
一读便醒双泪眼,头风更拟倩谁医。yī dú biàn xǐng shuāng lèi yǎn,tóu fēng gèng nǐ qiàn shuí yī。