古诗词

送宪使江寺簿赴召

程公许

沃野三千里,春风十六城。wò yě sān qiān lǐ,chūn fēng shí liù chéng。
顾忧宁易释,遣送定非轻。gù yōu níng yì shì,qiǎn sòng dìng fēi qīng。
忆昔光华赋,随轩老稚迎。yì xī guāng huá fù,suí xuān lǎo zhì yíng。
根株探吏蠹,疴痒察人情。gēn zhū tàn lì dù,kē yǎng chá rén qíng。
汉网宁疏漏,周原数按行。hàn wǎng níng shū lòu,zhōu yuán shù àn xíng。
堰渠丰䆉稏,犴户绝笞榜。yàn qú fēng bà yà,àn hù jué chī bǎng。
六诏寂无警,三农容杂耕。liù zhào jì wú jǐng,sān nóng róng zá gēng。
与民为父母,敛惠到孤茕。yǔ mín wèi fù mǔ,liǎn huì dào gū qióng。
江汉今犹昔,人才世载英。jiāng hàn jīn yóu xī,rén cái shì zài yīng。
颓流无砥柱,公道莽榛荆。tuí liú wú dǐ zhù,gōng dào mǎng zhēn jīng。
能使薰莸别,端由藻鉴明。néng shǐ xūn yóu bié,duān yóu zǎo jiàn míng。
纲条虽整肃,襟度乃恢宏。gāng tiáo suī zhěng sù,jīn dù nǎi huī hóng。
行路无思犯,濡丝已载赓。xíng lù wú sī fàn,rú sī yǐ zài gēng。
前旒应渴见,方底趣终更。qián liú yīng kě jiàn,fāng dǐ qù zhōng gèng。
岂有坳堂水,能容碧海鲸。qǐ yǒu ào táng shuǐ,néng róng bì hǎi jīng。
伫翔幽谷羽,入啭上林莺。zhù xiáng yōu gǔ yǔ,rù zhuàn shàng lín yīng。
闻道宗风美,推高月旦评。wén dào zōng fēng měi,tuī gāo yuè dàn píng。
荣非同象笏,爱亦异金籯。róng fēi tóng xiàng hù,ài yì yì jīn yíng。
博士尤姱节,端公更直声。bó shì yóu kuā jié,duān gōng gèng zhí shēng。
流芳镌琬琰,仍世盛簪缨。liú fāng juān wǎn yǎn,réng shì shèng zān yīng。
早并胶庠彦,同为馆下生。zǎo bìng jiāo xiáng yàn,tóng wèi guǎn xià shēng。
诗书勤澡濯,声誉响铿鍧。shī shū qín zǎo zhuó,shēng yù xiǎng kēng hōng。
棘路仙班近,麻坛守绂荣。jí lù xiān bān jìn,má tán shǒu fú róng。
徒劳将使指,未足展修名。tú láo jiāng shǐ zhǐ,wèi zú zhǎn xiū míng。
王事犹多难,朝阳待一鸣。wáng shì yóu duō nán,cháo yáng dài yī míng。
吾君元盛德,庙算岂佳兵。wú jūn yuán shèng dé,miào suàn qǐ jiā bīng。
鹬蚌牢相守,貔貅滞远征。yù bàng láo xiāng shǒu,pí xiū zhì yuǎn zhēng。
秋砧霜满户,晓角月连营。qiū zhēn shuāng mǎn hù,xiǎo jiǎo yuè lián yíng。
纵幸齐疆复,难轻海上盟。zòng xìng qí jiāng fù,nán qīng hǎi shàng méng。
所忧新鬼大,何日泰阶平。suǒ yōu xīn guǐ dà,hé rì tài jiē píng。
世论难撑拄,天时会扩清。shì lùn nán chēng zhǔ,tiān shí huì kuò qīng。
狼心宁易厌,鲂尾恐加赪。láng xīn níng yì yàn,fáng wěi kǒng jiā chēng。
椎剥无馀算,丝何忍取赢。chuí bō wú yú suàn,sī hé rěn qǔ yíng。
急须元气护,可使内忧并。jí xū yuán qì hù,kě shǐ nèi yōu bìng。
否极当逢泰,屯馀合遇亨。fǒu jí dāng féng tài,tún yú hé yù hēng。
丝纶九天下,羽翼一朝成。sī lún jiǔ tiān xià,yǔ yì yī cháo chéng。
已卜皇图永,宁忧敌势勍。yǐ bo huáng tú yǒng,níng yōu dí shì qíng。
公归瞻负扆,朝罢谒阿衡。gōng guī zhān fù yǐ,cháo bà yè ā héng。
勿吝谋猷告,频将底里倾。wù lìn móu yóu gào,pín jiāng dǐ lǐ qīng。
致身须豹尾,平武即鹏程。zhì shēn xū bào wěi,píng wǔ jí péng chéng。
有客青衫陋,逢人白眼瞠。yǒu kè qīng shān lòu,féng rén bái yǎn chēng。
愧无长袖舞,愁对短灯檠。kuì wú zhǎng xiù wǔ,chóu duì duǎn dēng qíng。
天悯龙钟极,身遭鉴赏精。tiān mǐn lóng zhōng jí,shēn zāo jiàn shǎng jīng。
盐车华锦绣,土鼓发韺䪫。yán chē huá jǐn xiù,tǔ gǔ fā yīng jīng。
披豁叨深眷,暌违耿素诚。pī huō dāo shēn juàn,kuí wéi gěng sù chéng。
谁云鸳序远,忍欠鲤鱼烹。shuí yún yuān xù yuǎn,rěn qiàn lǐ yú pēng。
愿效鹰鹯击,生憎虎豹狞。yuàn xiào yīng zhān jī,shēng zēng hǔ bào níng。
送公腾召驾,撩我动心旌。sòng gōng téng zhào jià,liāo wǒ dòng xīn jīng。
湔祓惭褒衮,凄凉乏报琼。jiān fú cán bāo gǔn,qī liáng fá bào qióng。
松筠青不落,看取岁峥嵘。sōng yún qīng bù luò,kàn qǔ suì zhēng róng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

晚晴登楼和叔存侄

程公许

一秋吟思奈天悭,醉面无因点缬斑。yī qiū yín sī nài tiān qiān,zuì miàn wú yīn diǎn xié bān。
衮衮簿书成底事,朝来爽气在西山。gǔn gǔn bù shū chéng dǐ shì,cháo lái shuǎng qì zài xī shān。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

锥刀较计我何曾,商略人生且摸棱。zhuī dāo jiào jì wǒ hé céng,shāng lüè rén shēng qiě mō léng。
九万里风鹏背阔,倚栏不隔碧霄层。jiǔ wàn lǐ fēng péng bèi kuò,yǐ lán bù gé bì xiāo céng。

又雨霁登楼

程公许

雨霁凭栏物色佳,鬅鬙叠嶂敛烟霾。yǔ jì píng lán wù sè jiā,péng sēng dié zhàng liǎn yān mái。
羁愁要著谁陶写,且把昏眵为一揩。jī chóu yào zhù shuí táo xiě,qiě bǎ hūn chī wèi yī kāi。

晚日

程公许

西崦落照晕金钲,敛退痴云作嫩晴。xī yān luò zhào yūn jīn zhēng,liǎn tuì chī yún zuò nèn qíng。
忽忽暝烟行十里,前头灯火是鹃城。hū hū míng yān xíng shí lǐ,qián tóu dēng huǒ shì juān chéng。

五月十九日夜雨

程公许

三日炎歊不可当,一宵风雨夜微凉。sān rì yán xiāo bù kě dāng,yī xiāo fēng yǔ yè wēi liáng。
群龙莫吝为霖手,且与乾坤洗战场。qún lóng mò lìn wèi lín shǒu,qiě yǔ qián kūn xǐ zhàn chǎng。

三溪阴雨青山一峰穹秀可爱

程公许

山色溪流共蔚蓝,此中有句为谁参。shān sè xī liú gòng wèi lán,cǐ zhōng yǒu jù wèi shuí cān。
老蛟喷雾舒还敛,依旧搀空碧玉簪。lǎo jiāo pēn wù shū hái liǎn,yī jiù chān kōng bì yù zān。

上朝天坡

程公许

旧游幕府无馀俸,载得云根几片归。jiù yóu mù fǔ wú yú fèng,zài dé yún gēn jǐ piàn guī。
爱此嵚嵜苍玉质,剩判莎屩滑烟飞。ài cǐ qīn qí cāng yù zhì,shèng pàn shā juē huá yān fēi。

过茶坡栗坡回望平川杳霭

程公许

上到茶坡又栗坡,瘦筇倚倦碧嵯峨。shàng dào chá pō yòu lì pō,shòu qióng yǐ juàn bì cuó é。
那知一片烟云澹,望眼偏于此处多。nà zhī yī piàn yān yún dàn,wàng yǎn piān yú cǐ chù duō。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

谁能投笔规万户,但可短篷称散人。shuí néng tóu bǐ guī wàn hù,dàn kě duǎn péng chēng sàn rén。
偪侧世途何处避,千金难买是闲身。bī cè shì tú hé chù bì,qiān jīn nán mǎi shì xián shēn。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

婵娟倚市为谁好,膏火置身空自煎。chán juān yǐ shì wèi shuí hǎo,gāo huǒ zhì shēn kōng zì jiān。
何似濯缨歌一曲,秋江淼淼碧如天。hé shì zhuó yīng gē yī qū,qiū jiāng miǎo miǎo bì rú tiān。

题西林寺

程公许

觌面江干千尺像,一州胜处说西林。dí miàn jiāng gàn qiān chǐ xiàng,yī zhōu shèng chù shuō xī lín。
雪涛欲验青衣涨,步转云堂向后寻。xuě tāo yù yàn qīng yī zhǎng,bù zhuǎn yún táng xiàng hòu xún。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

手斸西墙择地偏,疏篁惯与养风烟。shǒu zhǔ xī qiáng zé dì piān,shū huáng guàn yǔ yǎng fēng yān。
锄荒当得经纶否,聊作仙曹小有天。chú huāng dāng dé jīng lún fǒu,liáo zuò xiān cáo xiǎo yǒu tiān。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

一时花木斩新栽,露萼烟苞逐渐开。yī shí huā mù zhǎn xīn zāi,lù è yān bāo zhú jiàn kāi。
好事人人能爱惜,莫教容易拥蒿莱。hǎo shì rén rén néng ài xī,mò jiào róng yì yōng hāo lái。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

小筑分明是隐沦,何妨随分乐青春。xiǎo zhù fēn míng shì yǐn lún,hé fáng suí fēn lè qīng chūn。
诸君莫笑茅茨陋,野意萧疏更觉真。zhū jūn mò xiào máo cí lòu,yě yì xiāo shū gèng jué zhēn。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

诗情不惯吏尘嚣,心事偏耽野趣幽。shī qíng bù guàn lì chén xiāo,xīn shì piān dān yě qù yōu。
纵使酒尊空北海,客来一笑也风流。zòng shǐ jiǔ zūn kōng běi hǎi,kè lái yī xiào yě fēng liú。