古诗词

采石登太白楼作

李孙宸

牛渚山前采石矶,回波乱石相撑支。niú zhǔ shān qián cǎi shí jī,huí bō luàn shí xiāng chēng zhī。
上开石壁烟霞岛,连峰相向势崄崎。shàng kāi shí bì yān xiá dǎo,lián fēng xiāng xiàng shì xiǎn qí。
我来欲访吾家老太白,天风飒飒吹我衣。wǒ lái yù fǎng wú jiā lǎo tài bái,tiān fēng sà sà chuī wǒ yī。
白也天上长庚星,偶落人间留姓名。bái yě tiān shàng zhǎng gēng xīng,ǒu luò rén jiān liú xìng míng。
供奉金銮聊玩世,往往斗酒自沈冥。gōng fèng jīn luán liáo wán shì,wǎng wǎng dòu jiǔ zì shěn míng。
凭陵意气山岳折,浩荡胸怀河汉倾。píng líng yì qì shān yuè zhé,hào dàng xiōng huái hé hàn qīng。
一从挥手谢金阙,把酒山头问明月。yī cóng huī shǒu xiè jīn quē,bǎ jiǔ shān tóu wèn míng yuè。
千秋留此谪仙楼,馀韵流风未销歇。qiān qiū liú cǐ zhé xiān lóu,yú yùn liú fēng wèi xiāo xiē。
蛾眉亭碣没蓬蒿,两岸青山片月高。é méi tíng jié méi péng hāo,liǎng àn qīng shān piàn yuè gāo。
只见长江汩汩万里送寒涛,极目齐州瀛海渺忽如鸿毛。zhǐ jiàn zhǎng jiāng gǔ gǔ wàn lǐ sòng hán tāo,jí mù qí zhōu yíng hǎi miǎo hū rú hóng máo。
楼中之人去不复,楼外斜阳芳草绿。lóu zhōng zhī rén qù bù fù,lóu wài xié yáng fāng cǎo lǜ。
人生徒苦自结刺,弹丸不及流光速。rén shēng tú kǔ zì jié cì,dàn wán bù jí liú guāng sù。
奈何不饮,日为浮利浮名成龌龊。nài hé bù yǐn,rì wèi fú lì fú míng chéng wò chuò。
松簧似奏清平曲,长夜岂照金莲烛。sōng huáng shì zòu qīng píng qū,zhǎng yè qǐ zhào jīn lián zhú。
不知何人与公沽酒共夜台,白杨萧萧野花开。bù zhī hé rén yǔ gōng gū jiǔ gòng yè tái,bái yáng xiāo xiāo yě huā kāi。
空馀文章千古云汉共昭回,使我今日徘徊瞻眺彷公跨鹤乘云欲下来。kōng yú wén zhāng qiān gǔ yún hàn gòng zhāo huí,shǐ wǒ jīn rì pái huái zhān tiào páng gōng kuà hè chéng yún yù xià lái。
公乎公乎,何不跨鹤乘云遂下来。gōng hū gōng hū,hé bù kuà hè chéng yún suì xià lái。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

李临淮招游清凉台

李孙宸

障空微架椽,眺远洞开窗。zhàng kōng wēi jià chuán,tiào yuǎn dòng kāi chuāng。
一纵孤亭望,居肽万境降。yī zòng gū tíng wàng,jū tài wàn jìng jiàng。
山花晴朵朵,江舶暮双双。shān huā qíng duǒ duǒ,jiāng bó mù shuāng shuāng。
暂觅闲身得,何妨倒玉缸。zàn mì xián shēn dé,hé fáng dào yù gāng。

李临淮招游清凉台

李孙宸

入户见空翠,登登不了青。rù hù jiàn kōng cuì,dēng dēng bù le qīng。
兴趣怜吾党,来游复此亭。xīng qù lián wú dǎng,lái yóu fù cǐ tíng。
归骖促暮酒,醉眼乱春星。guī cān cù mù jiǔ,zuì yǎn luàn chūn xīng。
流连海棠下,未忍别山庭。liú lián hǎi táng xià,wèi rěn bié shān tíng。

王遂东民部同刘田二兄初夏过集

李孙宸

夏浅仍无暑,昼长乐事全。xià qiǎn réng wú shǔ,zhòu zhǎng lè shì quán。
论诗过水部,联骑复高贤。lùn shī guò shuǐ bù,lián qí fù gāo xián。
柏古肤留韵,荷新叶已偏。bǎi gǔ fū liú yùn,hé xīn yè yǐ piān。
可堪初月上,不为少流连。kě kān chū yuè shàng,bù wèi shǎo liú lián。

送卢原浦还家寿母

李孙宸

还家非倦羽,所念在慈闱。hái jiā fēi juàn yǔ,suǒ niàn zài cí wéi。
莱彩一以舞,秋云无复飞。lái cǎi yī yǐ wǔ,qiū yún wú fù fēi。
即看庭玉秀,总媚树萱晖。jí kàn tíng yù xiù,zǒng mèi shù xuān huī。
介母能偕隐,青山计未非。jiè mǔ néng xié yǐn,qīng shān jì wèi fēi。

送李筼谷以南大廷尉晋少司空

李孙宸

亦同京雒地,差快少缁尘。yì tóng jīng luò dì,chà kuài shǎo zī chén。
以我宦情薄,多君友道真。yǐ wǒ huàn qíng báo,duō jūn yǒu dào zhēn。
眷知偏内简,官未积前薪。juàn zhī piān nèi jiǎn,guān wèi jī qián xīn。
政今将在子,谁当社稷臣。zhèng jīn jiāng zài zi,shuí dāng shè jì chén。

送李筼谷以南大廷尉晋少司空

李孙宸

脉脉秦淮道,无言送尔行。mài mài qín huái dào,wú yán sòng ěr xíng。
艰危四海阔,去住一身轻。jiān wēi sì hǎi kuò,qù zhù yī shēn qīng。
衮以近需补,官因远易称。gǔn yǐ jìn xū bǔ,guān yīn yuǎn yì chēng。
悟来萍梗迹,不作别离情。wù lái píng gěng jì,bù zuò bié lí qíng。

元旦偶成

李孙宸

白门重改岁,爱此晓光鲜。bái mén zhòng gǎi suì,ài cǐ xiǎo guāng xiān。
阁对钟山霭,窗临淮水烟。gé duì zhōng shān ǎi,chuāng lín huái shuǐ yān。
贺年仪节简,酌柏性情全。hè nián yí jié jiǎn,zhuó bǎi xìng qíng quán。
披拂春枝动,东风莫讶颠。pī fú chūn zhī dòng,dōng fēng mò yà diān。

王季重董得庵携酒夜过

李孙宸

载酒忘宾主,因谐投辖缘。zài jiǔ wàng bīn zhǔ,yīn xié tóu xiá yuán。
客谈高夜色,宦况似冬天。kè tán gāo yè sè,huàn kuàng shì dōng tiān。
会喜何勘旧,歌听渭雨传。huì xǐ hé kān jiù,gē tīng wèi yǔ chuán。
坐深有七发,药裹遂堪捐。zuò shēn yǒu qī fā,yào guǒ suì kān juān。

送唐□□操江

李孙宸

亦缘来白下,始得此良朋。yì yuán lái bái xià,shǐ dé cǐ liáng péng。
未谢为官累,先倾出世情。wèi xiè wèi guān lèi,xiān qīng chū shì qíng。
投闲吾尚阻,请乞尔非轻。tóu xián wú shàng zǔ,qǐng qǐ ěr fēi qīng。
顿觉相关切,羞他丛桂盟。dùn jué xiāng guān qiè,xiū tā cóng guì méng。

送唐□□操江

李孙宸

进贤冠未脱,话去几无疑。jìn xián guān wèi tuō,huà qù jǐ wú yí。
似此离尘意,差堪静者知。shì cǐ lí chén yì,chà kān jìng zhě zhī。
畏人难速避,见事已惭迟。wèi rén nán sù bì,jiàn shì yǐ cán chí。
计日分吴越,青山共紫芝。jì rì fēn wú yuè,qīng shān gòng zǐ zhī。

送唐□□操江

李孙宸

任说官无累,何如解去时。rèn shuō guān wú lèi,hé rú jiě qù shí。
随缘事莫试,独往兴何疑。suí yuán shì mò shì,dú wǎng xīng hé yí。
罗浮已驰檄,云水岂无期。luó fú yǐ chí xí,yún shuǐ qǐ wú qī。
各自寻生活,难容念别离。gè zì xún shēng huó,nán róng niàn bié lí。

睡佛寺

李孙宸

娑罗佛前树,闻已阅齐梁。suō luó fú qián shù,wén yǐ yuè qí liáng。
为问千灯接,何如一睡长。wèi wèn qiān dēng jiē,hé rú yī shuì zhǎng。
坛虚无讲席,殿老不焚香。tán xū wú jiǎng xí,diàn lǎo bù fén xiāng。
兴废休关感,吾生总梦场。xīng fèi xiū guān gǎn,wú shēng zǒng mèng chǎng。

香山寺

李孙宸

山色青无尽,都来入此轩。shān sè qīng wú jǐn,dōu lái rù cǐ xuān。
观空天变幻,窥磴石飞翻。guān kōng tiān biàn huàn,kuī dèng shí fēi fān。
客爱跻登险,僧忘应对烦。kè ài jī dēng xiǎn,sēng wàng yīng duì fán。
绳床容小憩,清绝梦中魂。shéng chuáng róng xiǎo qì,qīng jué mèng zhōng hún。

十九夜月

李孙宸

几夜秋光老,扁舟苦滞淫。jǐ yè qiū guāng lǎo,biǎn zhōu kǔ zhì yín。
每怜青桂影,飘向绿波沈。měi lián qīng guì yǐng,piāo xiàng lǜ bō shěn。
兴与碧云隔,愁将黄叶深。xīng yǔ bì yún gé,chóu jiāng huáng yè shēn。
推窗还命酌,弃醉发微吟。tuī chuāng hái mìng zhuó,qì zuì fā wēi yín。

二十夜旅怀

李孙宸

月赏已云遍,风狂殊未休。yuè shǎng yǐ yún biàn,fēng kuáng shū wèi xiū。
我心忘去住,天意苦淹留。wǒ xīn wàng qù zhù,tiān yì kǔ yān liú。
对酒难成醉,听鸡易起愁。duì jiǔ nán chéng zuì,tīng jī yì qǐ chóu。
因□寄京国,肯负菊花秋。yīn jì jīng guó,kěn fù jú huā qiū。