古诗词

鹧鸪天·光明顶

陈家庆

绝壑涛声动地来。jué hè tāo shēng dòng dì lái。
天空海阔任徘徊。tiān kōng hǎi kuò rèn pái huái。
四山绀黛凌霄立,雾縠云帔费剪裁。sì shān gàn dài líng xiāo lì,wù hú yún pèi fèi jiǎn cái。
峰挺秀,石崔嵬。fēng tǐng xiù,shí cuī wéi。
舆台厮养尽仙才。yú tái sī yǎng jǐn xiān cái。
天工却比人工巧,岁岁丹青画本开。tiān gōng què bǐ rén gōng qiǎo,suì suì dān qīng huà běn kāi。
猜您喜欢

月夜

陈家庆

横笛高楼夜已阑,满襟风露过长干。héng dí gāo lóu yè yǐ lán,mǎn jīn fēng lù guò zhǎng gàn。
碧城十二清于水,只恐嫦娥不耐寒。bì chéng shí èr qīng yú shuǐ,zhǐ kǒng cháng é bù nài hán。

银塘看白荷花

陈家庆

风摇环佩月裁裙,修到今生住水云。fēng yáo huán pèi yuè cái qún,xiū dào jīn shēng zhù shuǐ yún。
水上三千花姊妹,宜人都道不如君。shuǐ shàng sān qiān huā zǐ mèi,yí rén dōu dào bù rú jūn。

自遣二首

陈家庆

悔从阆苑到人间,梦里依稀自往还。huǐ cóng láng yuàn dào rén jiān,mèng lǐ yī xī zì wǎng hái。
弱水他年如有力,愿浮花片返蓬山。ruò shuǐ tā nián rú yǒu lì,yuàn fú huā piàn fǎn péng shān。

自遣二首

陈家庆

清标原是六朝人,谁信飘零不染尘。qīng biāo yuán shì liù cháo rén,shuí xìn piāo líng bù rǎn chén。
欲把襟期证明月,还将明月认前身。yù bǎ jīn qī zhèng míng yuè,hái jiāng míng yuè rèn qián shēn。
169«6789101112