古诗词

古歌三首

周馨桂

历年十万馀,天地亦邱墟。lì nián shí wàn yú,tiān dì yì qiū xū。
以配十二时,六时已为虚。yǐ pèi shí èr shí,liù shí yǐ wèi xū。
天地犹如此,况乃血肉躯。tiān dì yóu rú cǐ,kuàng nǎi xuè ròu qū。
猜您喜欢

古诗二首

周馨桂

高冈有梧桐,萋萋耀朝阳。gāo gāng yǒu wú tóng,qī qī yào cháo yáng。
丹穴有鸣鸟,翩翩下翱翔。dān xué yǒu míng niǎo,piān piān xià áo xiáng。
顾彼樗栎间,安足翔其旁。gù bǐ chū lì jiān,ān zú xiáng qí páng。
旷世一来鸣,寂寞又千霜。kuàng shì yī lái míng,jì mò yòu qiān shuāng。
梧桐与鸣鸟,终古遥相望。wú tóng yǔ míng niǎo,zhōng gǔ yáo xiāng wàng。

古诗二首

周馨桂

元公虽已远,幸得为后人。yuán gōng suī yǐ yuǎn,xìng dé wèi hòu rén。
洒落风月怀,夙昔常书绅。sǎ luò fēng yuè huái,sù xī cháng shū shēn。
读书二十载,凛此岁寒身。dú shū èr shí zài,lǐn cǐ suì hán shēn。
四海虽穷冬,一室自阳春。sì hǎi suī qióng dōng,yī shì zì yáng chūn。
桃源在世间,何人知问津。táo yuán zài shì jiān,hé rén zhī wèn jīn。

避兵

周馨桂

陋巷遭蹂躏,奔走何处所。lòu xiàng zāo róu lìn,bēn zǒu hé chù suǒ。
怅然残夜月,旷野独容与。chàng rán cán yè yuè,kuàng yě dú róng yǔ。
蒙蒙烟树间,晓露滴如雨。méng méng yān shù jiān,xiǎo lù dī rú yǔ。

古歌三首

周馨桂

男儿堕地来,衣食即难舍。nán ér duò dì lái,yī shí jí nán shě。
用是少而老,汲汲无闲者。yòng shì shǎo ér lǎo,jí jí wú xián zhě。
君子非瓠瓜,义尚利自下。jūn zi fēi hù guā,yì shàng lì zì xià。
仁义非鸩毒,奈何饱者寡。rén yì fēi zhèn dú,nài hé bǎo zhě guǎ。
利傍实倚刀,奈何日苟且。lì bàng shí yǐ dāo,nài hé rì gǒu qiě。
一心为口腹,营营作犬马。yī xīn wèi kǒu fù,yíng yíng zuò quǎn mǎ。
夷尹清则同,怀古心自写。yí yǐn qīng zé tóng,huái gǔ xīn zì xiě。

古歌三首

周馨桂

平生过未寡,强半坐此口。píng shēng guò wèi guǎ,qiáng bàn zuò cǐ kǒu。
多言为患害,人已病两受。duō yán wèi huàn hài,rén yǐ bìng liǎng shòu。
遂令喉舌闲,乃为过渊薮。suì lìng hóu shé xián,nǎi wèi guò yuān sǒu。
细思一口中,重重相固守。xì sī yī kǒu zhōng,zhòng zhòng xiāng gù shǒu。
喉舌与唇齿,城府积良厚。hóu shé yǔ chún chǐ,chéng fǔ jī liáng hòu。
奈何愚不知,逢人轻可否。nài hé yú bù zhī,féng rén qīng kě fǒu。
颐慎同括囊,庶随吉人后。yí shèn tóng kuò náng,shù suí jí rén hòu。

古歌三首

周馨桂

举世崇势利,道义渺无存。jǔ shì chóng shì lì,dào yì miǎo wú cún。
人苟无所求,罗可张其门。rén gǒu wú suǒ qiú,luó kě zhāng qí mén。
所求苟有应,冰山泰华尊。suǒ qiú gǒu yǒu yīng,bīng shān tài huá zūn。
手既能上下,势自异寒温。shǒu jì néng shàng xià,shì zì yì hán wēn。
天公应一笑,皆是吾儿孙。tiān gōng yīng yī xiào,jiē shì wú ér sūn。
胡为崇势利,各自有怨恩。hú wèi chóng shì lì,gè zì yǒu yuàn ēn。

古歌

周馨桂

我所思,思首阳。wǒ suǒ sī,sī shǒu yáng。
采薇甘饿死,焉知名争日月光。cǎi wēi gān è sǐ,yān zhī míng zhēng rì yuè guāng。
我所思,思在陈。wǒ suǒ sī,sī zài chén。
绝粮仍弦歌,焉能放溢为小人。jué liáng réng xián gē,yān néng fàng yì wèi xiǎo rén。
我所思,思邓通。wǒ suǒ sī,sī dèng tōng。
铜山倏予夺,一钱不名死困穷。tóng shān shū yǔ duó,yī qián bù míng sǐ kùn qióng。
我所思,思倏倏。wǒ suǒ sī,sī shū shū。
身虽都将相,饿死命与仇为谋。shēn suī dōu jiāng xiāng,è sǐ mìng yǔ chóu wèi móu。
彼哉骄矜气盖世,安识人间第一流。bǐ zāi jiāo jīn qì gài shì,ān shí rén jiān dì yī liú。

古诗

周馨桂

贫贱遭丧乱,生涯苦百忧。pín jiàn zāo sàng luàn,shēng yá kǔ bǎi yōu。
岂知古之人,先我已千秋。qǐ zhī gǔ zhī rén,xiān wǒ yǐ qiān qiū。
陶公去彭泽,不贻折腰羞。táo gōng qù péng zé,bù yí zhé yāo xiū。
固穷赋乞食,冥报思相酬。gù qióng fù qǐ shí,míng bào sī xiāng chóu。
少陵抱长镵,黄精苦难求。shǎo líng bào zhǎng chán,huáng jīng kǔ nán qiú。
橡栗拾不足,生事难与谋。xiàng lì shí bù zú,shēng shì nán yǔ móu。
一谓饥驱去,高风仍固留。yī wèi jī qū qù,gāo fēng réng gù liú。
一谓饥愚人,至性仍寡俦。yī wèi jī yú rén,zhì xìng réng guǎ chóu。
人生有定分,夙夜企前修。rén shēng yǒu dìng fēn,sù yè qǐ qián xiū。
苟不堕流俗,卒岁聊优游。gǒu bù duò liú sú,zú suì liáo yōu yóu。

招隐

周馨桂

丧乱饱经过,痛定一思痛。sàng luàn bǎo jīng guò,tòng dìng yī sī tòng。
商山芝可采,首阳薇可供。shāng shān zhī kě cǎi,shǒu yáng wēi kě gōng。
耻言寻赤松,志仍求有用。chǐ yán xún chì sōng,zhì réng qiú yǒu yòng。
空山为松柏,廊庙为梁栋。kōng shān wèi sōng bǎi,láng miào wèi liáng dòng。

访人不遇

周馨桂

古人不可作,斯人皆吾与。gǔ rén bù kě zuò,sī rén jiē wú yǔ。
苟非吴越殊,腑肺思相语。gǒu fēi wú yuè shū,fǔ fèi sī xiāng yǔ。
俗子患无食,不患为硕鼠。sú zi huàn wú shí,bù huàn wèi shuò shǔ。
仪凤人所仰,竹实天所予。yí fèng rén suǒ yǎng,zhú shí tiān suǒ yǔ。
硕鼠人所贱,苟得天所怒。shuò shǔ rén suǒ jiàn,gǒu dé tiān suǒ nù。
不遇怅然归,有怀聊一吐。bù yù chàng rán guī,yǒu huái liáo yī tǔ。

古诗

周馨桂

生长四十年,翛然远流俗。shēng zhǎng sì shí nián,xiāo rán yuǎn liú sú。
顾视世上人,口腹得所欲。gù shì shì shàng rén,kǒu fù dé suǒ yù。
何如身心间,廉洁无所辱。hé rú shēn xīn jiān,lián jié wú suǒ rǔ。
陶然就枕上,一梦羲皇足。táo rán jiù zhěn shàng,yī mèng xī huáng zú。

即事

周馨桂

上天降丧乱,专城非其人。shàng tiān jiàng sàng luàn,zhuān chéng fēi qí rén。
坐令饥虎狼,鱼肉江南民。zuò lìng jī hǔ láng,yú ròu jiāng nán mín。
我生不先后,遭逢何不辰。wǒ shēng bù xiān hòu,zāo féng hé bù chén。
龟山无斧柯,大圣亦逡巡。guī shān wú fǔ kē,dà shèng yì qūn xún。
愿言达上帝,嵩岳早降神。yuàn yán dá shàng dì,sōng yuè zǎo jiàng shén。

示履儿

周馨桂

履儿年十三,方读左公书。lǚ ér nián shí sān,fāng dú zuǒ gōng shū。
左公非异人,衰周一大儒。zuǒ gōng fēi yì rén,shuāi zhōu yī dà rú。
其书主一敬,不敬辄叹吁。qí shū zhǔ yī jìng,bù jìng zhé tàn xū。
祸福有两途,敬则福有馀。huò fú yǒu liǎng tú,jìng zé fú yǒu yú。
不敬即招祸,此言良不诬。bù jìng jí zhāo huò,cǐ yán liáng bù wū。
被发一祭野,百年为戎居。bèi fā yī jì yě,bǎi nián wèi róng jū。
宋灾一罪己,勃兴已庶乎。sòng zāi yī zuì jǐ,bó xīng yǐ shù hū。
敬为礼之干,惟敬乃良图。jìng wèi lǐ zhī gàn,wéi jìng nǎi liáng tú。
坐立汝皆敬,道已在汝躯。zuò lì rǔ jiē jìng,dào yǐ zài rǔ qū。
汝能听吾言,福自人不如。rǔ néng tīng wú yán,fú zì rén bù rú。

咏史

周馨桂

江州有陈竞,义声著宋时。jiāng zhōu yǒu chén jìng,yì shēng zhù sòng shí。
一门七百口,九世同怡怡。yī mén qī bǎi kǒu,jiǔ shì tóng yí yí。
畜犬有百馀,共食无差池。chù quǎn yǒu bǎi yú,gòng shí wú chà chí。
一犬如不至,群犬辄忍饥。yī quǎn rú bù zhì,qún quǎn zhé rěn jī。
和气钟一家,当时无间辞。hé qì zhōng yī jiā,dāng shí wú jiān cí。
世孰无骨肉,父子犹相离。shì shú wú gǔ ròu,fù zi yóu xiāng lí。
悠悠千载下,令我深长思。yōu yōu qiān zài xià,lìng wǒ shēn zhǎng sī。

空斋

周馨桂

身世两不知,闭户空山下。shēn shì liǎng bù zhī,bì hù kōng shān xià。
夜深阶苔上,明月清光泻。yè shēn jiē tái shàng,míng yuè qīng guāng xiè。