古诗词

玉尺词

孙原湘

何人玉尺敢量诗,楼上昭容字婉儿。hé rén yù chǐ gǎn liàng shī,lóu shàng zhāo róng zì wǎn ér。
秋月剪眸书万卷,春花着手笔双枝。qiū yuè jiǎn móu shū wàn juǎn,chūn huā zhe shǒu bǐ shuāng zhī。
捧来香气含薇露,评出芳心费藕丝。pěng lái xiāng qì hán wēi lù,píng chū fāng xīn fèi ǒu sī。
却笑卫家风调别,只将八法授羲之。què xiào wèi jiā fēng diào bié,zhǐ jiāng bā fǎ shòu xī zhī。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

金陵女校书谢玉独居秋影楼洗妆谢客余与张香严秀才访之煮茗清谭殊有高致王修微卞玉京一流人也临别留赠

孙原湘

美人从古怕妆残,邀宠争妍到此难。měi rén cóng gǔ pà zhuāng cán,yāo chǒng zhēng yán dào cǐ nán。
要卜倾心谁妾爱,独将真色与人看。yào bo qīng xīn shuí qiè ài,dú jiāng zhēn sè yǔ rén kàn。
轻身只恐奔归月,清气偏宜坐近兰。qīng shēn zhǐ kǒng bēn guī yuè,qīng qì piān yí zuò jìn lán。
我有无穷天壤恨,为卿鸳牒也心寒。wǒ yǒu wú qióng tiān rǎng hèn,wèi qīng yuān dié yě xīn hán。

再和百堂

孙原湘

裙剪湘云佩紫霞,春风消息露年华。qún jiǎn xiāng yún pèi zǐ xiá,chūn fēng xiāo xī lù nián huá。
愁来不忍看残月,痴绝还思葬落花。chóu lái bù rěn kàn cán yuè,chī jué hái sī zàng luò huā。
有器难收倾地水,无程可纪上天槎。yǒu qì nán shōu qīng dì shuǐ,wú chéng kě jì shàng tiān chá。
姻缘只好如鸿燕,海北江南各一涯。yīn yuán zhǐ hǎo rú hóng yàn,hǎi běi jiāng nán gè yī yá。

再和百堂

孙原湘

果然重到不嫌迟,无奈空言只益疑。guǒ rán zhòng dào bù xián chí,wú nài kōng yán zhǐ yì yí。
痴愿莫真成马角,愁身早已入蚕丝。chī yuàn mò zhēn chéng mǎ jiǎo,chóu shēn zǎo yǐ rù cán sī。
强为排解翻添恨,待觅商量恐受嗤。qiáng wèi pái jiě fān tiān hèn,dài mì shāng liàng kǒng shòu chī。
听得邻娃倚夫婿,教依新样画蛾眉。tīng dé lín wá yǐ fū xù,jiào yī xīn yàng huà é méi。

美人初度

孙原湘

如君竟体似芳莲,生在莲花一日前。rú jūn jìng tǐ shì fāng lián,shēng zài lián huā yī rì qián。
诗主性灵空倚傍,情缘洒脱愈缠绵。shī zhǔ xìng líng kōng yǐ bàng,qíng yuán sǎ tuō yù chán mián。
巧思几越银河界,好梦常依璧月边。qiǎo sī jǐ yuè yín hé jiè,hǎo mèng cháng yī bì yuè biān。
绣佛灯明齐下拜,比肩人恰似同年。xiù fú dēng míng qí xià bài,bǐ jiān rén qià shì tóng nián。

有悼

孙原湘

优昙钵里现芳华,秀在丰神慧齿牙。yōu tán bō lǐ xiàn fāng huá,xiù zài fēng shén huì chǐ yá。
吟雪尚留新起草,清霜偏折未开花。yín xuě shàng liú xīn qǐ cǎo,qīng shuāng piān zhé wèi kāi huā。
认来小影烟如玉,归去秋魂月是家。rèn lái xiǎo yǐng yān rú yù,guī qù qiū hún yuè shì jiā。
身到银河休怅恨,依然完得一匏瓜。shēn dào yín hé xiū chàng hèn,yī rán wán dé yī páo guā。

一笑

孙原湘

满身花片打渔郎,赢得楼头一笑偿。mǎn shēn huā piàn dǎ yú láng,yíng dé lóu tóu yī xiào cháng。
岂是裂缯能博取,若为射雉始酬将。qǐ shì liè zēng néng bó qǔ,ruò wèi shè zhì shǐ chóu jiāng。
漫夸城北徐公美,早识街西小杜狂。màn kuā chéng běi xú gōng měi,zǎo shí jiē xī xiǎo dù kuáng。
却愿五陵裘马客,千金犹自费商量。què yuàn wǔ líng qiú mǎ kè,qiān jīn yóu zì fèi shāng liàng。

戏凌客

孙原湘

声价空论十斛珠,羊车竟自返璠瑜。shēng jià kōng lùn shí hú zhū,yáng chē jìng zì fǎn fán yú。
花飞尚作随风飐,莺去犹闻隔谷呼。huā fēi shàng zuò suí fēng zhǎn,yīng qù yóu wén gé gǔ hū。
叔宝只应为小友,仲卿原不是人奴。shū bǎo zhǐ yīng wèi xiǎo yǒu,zhòng qīng yuán bù shì rén nú。
钟情自古招闲妒,图扇风流一例无。zhōng qíng zì gǔ zhāo xián dù,tú shàn fēng liú yī lì wú。

玉映

孙原湘

水样帘栊玉放光,语香未了杂花香。shuǐ yàng lián lóng yù fàng guāng,yǔ xiāng wèi le zá huā xiāng。
竟邀映柱来窥伺,恰喜斜门得掩藏。jìng yāo yìng zhù lái kuī cì,qià xǐ xié mén dé yǎn cáng。
归去忽移青雀舫,重逢刚在碧鸡坊。guī qù hū yí qīng què fǎng,zhòng féng gāng zài bì jī fāng。
匆匆一笑天台路,知为刘郎为阮郎。cōng cōng yī xiào tiān tái lù,zhī wèi liú láng wèi ruǎn láng。

杂事

孙原湘

阁翠灯红酒似潮,人间第一可怜宵。gé cuì dēng hóng jiǔ shì cháo,rén jiān dì yī kě lián xiāo。
绿熊茵展风都稳,赤凤车来雪未消。lǜ xióng yīn zhǎn fēng dōu wěn,chì fèng chē lái xuě wèi xiāo。
别院箫声催月上,隔屏香气杂花飘。bié yuàn xiāo shēng cuī yuè shàng,gé píng xiāng qì zá huā piāo。
蔡经得啖麒麟脯,已是麻姑指爪调。cài jīng dé dàn qí lín pú,yǐ shì má gū zhǐ zhǎo diào。

杂事

孙原湘

此中洗面泪痕多,伏枕空持断袖罗。cǐ zhōng xǐ miàn lèi hén duō,fú zhěn kōng chí duàn xiù luó。
北地自工操井臼,东屏何敢按笙歌。běi dì zì gōng cāo jǐng jiù,dōng píng hé gǎn àn shēng gē。
羊车历鹿声初杳,雁柱参差调未和。yáng chē lì lù shēng chū yǎo,yàn zhù cān chà diào wèi hé。
莫劝春江桃叶渡,真花还恐易摧柯。mò quàn chūn jiāng táo yè dù,zhēn huā hái kǒng yì cuī kē。

杂事

孙原湘

留仙裙子石华裾,一种柔情玉有余。liú xiān qún zi shí huá jū,yī zhǒng róu qíng yù yǒu yú。
肯负平时酬芍药,只宜生日近芙蕖。kěn fù píng shí chóu sháo yào,zhǐ yí shēng rì jìn fú qú。
款宾亲设文犀箸,送远空思小犊车。kuǎn bīn qīn shè wén xī zhù,sòng yuǎn kōng sī xiǎo dú chē。
休抱王郎天壤恨,琴心未必遇相如。xiū bào wáng láng tiān rǎng hèn,qín xīn wèi bì yù xiāng rú。

杂事

孙原湘

绿纱窗紧掩罘罳,肯放轻风透一丝。lǜ shā chuāng jǐn yǎn fú sī,kěn fàng qīng fēng tòu yī sī。
微笑岂因茶泼后,不言常似扇障时。wēi xiào qǐ yīn chá pō hòu,bù yán cháng shì shàn zhàng shí。
贪看花影吹灯早,爱受兰薰出浴迟。tān kàn huā yǐng chuī dēng zǎo,ài shòu lán xūn chū yù chí。
未必长卿真病软,强邀纤玉为扶持。wèi bì zhǎng qīng zhēn bìng ruǎn,qiáng yāo xiān yù wèi fú chí。

蕊宫花史图并序

孙原湘

非非妄想入诸天,管领群芳合众仙。fēi fēi wàng xiǎng rù zhū tiān,guǎn lǐng qún fāng hé zhòng xiān。
按月不关分甲乙,爱花原各种因缘。àn yuè bù guān fēn jiǎ yǐ,ài huā yuán gè zhǒng yīn yuán。
九霄或有真灵在,万事都从傅会传。jiǔ xiāo huò yǒu zhēn líng zài,wàn shì dōu cóng fù huì chuán。
比作诗家操选例,六朝唐宋一齐编。bǐ zuò shī jiā cāo xuǎn lì,liù cháo táng sòng yī qí biān。

蕊宫花史图并序

孙原湘

十二钗痕十二阑,万花深处佩珊珊。shí èr chāi hén shí èr lán,wàn huā shēn chù pèi shān shān。
改除时世梳妆俭,修到神仙眷属难。gǎi chú shí shì shū zhuāng jiǎn,xiū dào shén xiān juàn shǔ nán。
点笔尽惊倾国艳,披图还认合家欢。diǎn bǐ jǐn jīng qīng guó yàn,pī tú hái rèn hé jiā huān。
美人本是花真影,只当宣和画谱看。měi rén běn shì huā zhēn yǐng,zhǐ dāng xuān hé huà pǔ kàn。

蕊宫花史图并序

孙原湘

玉楼张出朵云新,占断瑶台四季春。yù lóu zhāng chū duǒ yún xīn,zhàn duàn yáo tái sì jì chūn。
仙树参差寒暖候,神光离合古今人。xiān shù cān chà hán nuǎn hòu,shén guāng lí hé gǔ jīn rén。
好花难得同生日,明月须知有化身。hǎo huā nán dé tóng shēng rì,míng yuè xū zhī yǒu huà shēn。
留取扫眉真姓氏,彼人应又托传神。liú qǔ sǎo méi zhēn xìng shì,bǐ rén yīng yòu tuō chuán shén。