古诗词

窄径

孙原湘

邂逅重门窄径偏,翔风依鬓总嫣然。xiè hòu zhòng mén zhǎi jìng piān,xiáng fēng yī bìn zǒng yān rán。
花从转侧看尤媚,云为夷犹态更妍。huā cóng zhuǎn cè kàn yóu mèi,yún wèi yí yóu tài gèng yán。
暖语兜来心坎里,柔魂钩去眼梢边。nuǎn yǔ dōu lái xīn kǎn lǐ,róu hún gōu qù yǎn shāo biān。
何因却把双鬟见,缓住工鞋一细怜。hé yīn què bǎ shuāng huán jiàn,huǎn zhù gōng xié yī xì lián。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

泣别

孙原湘

宁教生死隔幽关,远别情怀较死难。níng jiào shēng sǐ gé yōu guān,yuǎn bié qíng huái jiào sǐ nán。
人到去时看越好,泪无挥处怨尤酸。rén dào qù shí kàn yuè hǎo,lèi wú huī chù yuàn yóu suān。
即防永诀诚多虑,聊订前期强自宽。jí fáng yǒng jué chéng duō lǜ,liáo dìng qián qī qiáng zì kuān。
留得两身憔悴在,相思只隔路漫漫。liú dé liǎng shēn qiáo cuì zài,xiāng sī zhǐ gé lù màn màn。

泣别

孙原湘

媪鬟催送上屏轩,折向空房又几番。ǎo huán cuī sòng shàng píng xuān,zhé xiàng kōng fáng yòu jǐ fān。
十步九回犹道速,一辞千嘱未嫌烦。shí bù jiǔ huí yóu dào sù,yī cí qiān zhǔ wèi xián fán。
鬓梢花朵从欹堕,奁侧绒书任乱翻。bìn shāo huā duǒ cóng yī duò,lián cè róng shū rèn luàn fān。
最是关心裙带系,玉郎亲赠别时言。zuì shì guān xīn qún dài xì,yù láng qīn zèng bié shí yán。

泣别

孙原湘

深闺从未涉关河,送上扁舟恨若何。shēn guī cóng wèi shè guān hé,sòng shàng biǎn zhōu hèn ruò hé。
忍泪翻将词劝慰,耐心须保体安和。rěn lèi fān jiāng cí quàn wèi,nài xīn xū bǎo tǐ ān hé。
相看每觉消魂尽,屡见原愁折福多。xiāng kàn měi jué xiāo hún jǐn,lǚ jiàn yuán chóu zhé fú duō。
暂别留些缘分在,镜台他日细消磨。zàn bié liú xiē yuán fēn zài,jìng tái tā rì xì xiāo mó。

病起

孙原湘

一番偎傍一凄其,若个深恩得似伊。yī fān wēi bàng yī qī qí,ruò gè shēn ēn dé shì yī。
怜我病馀宜自爱,怕侬情重转相离。lián wǒ bìng yú yí zì ài,pà nóng qíng zhòng zhuǎn xiāng lí。
无由汤药亲身奉,只是衾裯彻夜思。wú yóu tāng yào qīn shēn fèng,zhǐ shì qīn chóu chè yè sī。
见面但知郎瘦了,为郎消瘦却谁知。jiàn miàn dàn zhī láng shòu le,wèi láng xiāo shòu què shuí zhī。

妄语

孙原湘

绿窗痴语太无聊,妄想重生比玉箫。lǜ chuāng chī yǔ tài wú liáo,wàng xiǎng zhòng shēng bǐ yù xiāo。
便等十年卿稚小,可知双鬓我飘萧。biàn děng shí nián qīng zhì xiǎo,kě zhī shuāng bìn wǒ piāo xiāo。
浮萍纵记前生准,并蒂终嫌隔世遥。fú píng zòng jì qián shēng zhǔn,bìng dì zhōng xián gé shì yáo。
留取悲愁缘分在,且图一见一魂消。liú qǔ bēi chóu yuán fēn zài,qiě tú yī jiàn yī hún xiāo。

总悼一首

孙原湘

王夫人与管夫人,湘水神还洛水神。wáng fū rén yǔ guǎn fū rén,xiāng shuǐ shén hái luò shuǐ shén。
身到碧空齐解脱,手拈红豆独酸辛。shēn dào bì kōng qí jiě tuō,shǒu niān hóng dòu dú suān xīn。
愁丝日绕诗中絮,泪迹时沾画里筠。chóu sī rì rào shī zhōng xù,lèi jì shí zhān huà lǐ yún。
欲报怜才恩似海,此生情海愿沉沦。yù bào lián cái ēn shì hǎi,cǐ shēng qíng hǎi yuàn chén lún。

幽踪

孙原湘

湘帘窣地护幽房,更借屏山一曲傏。xiāng lián sū dì hù yōu fáng,gèng jiè píng shān yī qū táng。
为道狂心须自敛,漫云私语尽无妨。wèi dào kuáng xīn xū zì liǎn,màn yún sī yǔ jǐn wú fáng。
潜踪尚恐衣翻角,侧耳频猜屧过廊。qián zōng shàng kǒng yī fān jiǎo,cè ěr pín cāi xiè guò láng。
重揭镜奁看鬓影,黄花手整绿云傍。zhòng jiē jìng lián kàn bìn yǐng,huáng huā shǒu zhěng lǜ yún bàng。

幽踪

孙原湘

漫把秋花较若何,只应人月比姮娥。màn bǎ qiū huā jiào ruò hé,zhǐ yīng rén yuè bǐ héng é。
日华映面空脂粉,云叶裁衣厌绮罗。rì huá yìng miàn kōng zhī fěn,yún yè cái yī yàn qǐ luó。
骨秀未容粗领略,情高常苦费猜摩。gǔ xiù wèi róng cū lǐng lüè,qíng gāo cháng kǔ fèi cāi mó。
今生幸不谐鸳牒,暂遇犹愁折福多。jīn shēng xìng bù xié yuān dié,zàn yù yóu chóu zhé fú duō。

阁笔

孙原湘

知音难得况蛾眉,手摔瑶琴谢子期。zhī yīn nán dé kuàng é méi,shǒu shuāi yáo qín xiè zi qī。
宋璟怕题梅萼赋,杜陵悲撤海棠诗。sòng jǐng pà tí méi è fù,dù líng bēi chè hǎi táng shī。
抽毫作诔循遗教,分俸营斋托诡辞。chōu háo zuò lěi xún yí jiào,fēn fèng yíng zhāi tuō guǐ cí。
我亦怜才非好色,料无人识有天知。wǒ yì lián cái fēi hǎo sè,liào wú rén shí yǒu tiān zhī。

长恨辞

孙原湘

秾华一树委千春,顿失蛾眉绝代颦。nóng huá yī shù wěi qiān chūn,dùn shī é méi jué dài pín。
呕血但知呼负负,回身犹想抱真真。ǒu xuè dàn zhī hū fù fù,huí shēn yóu xiǎng bào zhēn zhēn。
温柔尽折三生福,惊恐虚劳十载神。wēn róu jǐn zhé sān shēng fú,jīng kǒng xū láo shí zài shén。
一恸灵床还未敢,自怜终属薄情人。yī tòng líng chuáng hái wèi gǎn,zì lián zhōng shǔ báo qíng rén。

长恨辞

孙原湘

病中密誓泪纷纷,细喘如丝语不分。bìng zhōng mì shì lèi fēn fēn,xì chuǎn rú sī yǔ bù fēn。
到死未能忘子建,佗生应得配参军。dào sǐ wèi néng wàng zi jiàn,tuó shēng yīng dé pèi cān jūn。
玉箫果许常为媵,神女何辞暂化云。yù xiāo guǒ xǔ cháng wèi yìng,shén nǚ hé cí zàn huà yún。
只是费伊方寸血,相如新诔卓文君。zhǐ shì fèi yī fāng cùn xuè,xiāng rú xīn lěi zhuó wén jūn。

长恨辞

孙原湘

听到伤心伏枕辞,如何忍得泪千丝。tīng dào shāng xīn fú zhěn cí,rú hé rěn dé lèi qiān sī。
六州已铸今生错,万劫难消此愿痴。liù zhōu yǐ zhù jīn shēng cuò,wàn jié nán xiāo cǐ yuàn chī。
眼看神娥奔月去,魂愁天女下凡迟。yǎn kàn shén é bēn yuè qù,hún chóu tiān nǚ xià fán chí。
不关贪守重生约,正恐轻生转负伊。bù guān tān shǒu zhòng shēng yuē,zhèng kǒng qīng shēng zhuǎn fù yī。

长恨辞

孙原湘

花香月色旧阑干,不忍重经况忍看。huā xiāng yuè sè jiù lán gàn,bù rěn zhòng jīng kuàng rěn kàn。
是我心知天必忌,为卿泪滴地无乾。shì wǒ xīn zhī tiān bì jì,wèi qīng lèi dī dì wú qián。
浑如梦里还寻梦,虚被欢称未尽欢。hún rú mèng lǐ hái xún mèng,xū bèi huān chēng wèi jǐn huān。
从此一双红豆颗,抛沉碧海恨漫漫。cóng cǐ yī shuāng hóng dòu kē,pāo chén bì hǎi hèn màn màn。

无题和萧百堂

孙原湘

镜中春浪洗朝霞,抛闪风情与月华。jìng zhōng chūn làng xǐ cháo xiá,pāo shǎn fēng qíng yǔ yuè huá。
不道负心真似铁,从来薄命定如花。bù dào fù xīn zhēn shì tiě,cóng lái báo mìng dìng rú huā。
桥头误问巡官卜,江上虚猜估客槎。qiáo tóu wù wèn xún guān bo,jiāng shàng xū cāi gū kè chá。
帘卷西风还怅望,萧萧落叶满天涯。lián juǎn xī fēng hái chàng wàng,xiāo xiāo luò yè mǎn tiān yá。

无题和萧百堂

孙原湘

三年一信盼归迟,消息传来总可疑。sān nián yī xìn pàn guī chí,xiāo xī chuán lái zǒng kě yí。
筝柱忽移哀雁调,钗梁偏罥喜蛛丝。zhēng zhù hū yí āi yàn diào,chāi liáng piān juàn xǐ zhū sī。
连宵梦好都无准,竟日妆成转自嗤。lián xiāo mèng hǎo dōu wú zhǔn,jìng rì zhuāng chéng zhuǎn zì chī。
小婢不知前计左,只催开镜画新眉。xiǎo bì bù zhī qián jì zuǒ,zhǐ cuī kāi jìng huà xīn méi。