古诗词

赠秀卿

孙原湘

低窗窄槛易黄昏,汤沸茶垆瑞雾喷。dī chuāng zhǎi kǎn yì huáng hūn,tāng fèi chá lú ruì wù pēn。
寂静互传眉角语,清寒频度指尖温。jì jìng hù chuán méi jiǎo yǔ,qīng hán pín dù zhǐ jiān wēn。
人疑胡蝶依依梦,春逗梅花浅浅痕。rén yí hú dié yī yī mèng,chūn dòu méi huā qiǎn qiǎn hén。
坐到月华如雪满,若吹银烛更消魂。zuò dào yuè huá rú xuě mǎn,ruò chuī yín zhú gèng xiāo hún。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

幽怀集兰亭序字

孙原湘

幽兰清气极于斯,静坐春风自得之。yōu lán qīng qì jí yú sī,jìng zuò chūn fēng zì dé zhī。
左右无人初目遇,死生相感在情知。zuǒ yòu wú rén chū mù yù,sǐ shēng xiāng gǎn zài qíng zhī。
一言领悟由当地,万念悲欣集此时。yī yán lǐng wù yóu dāng dì,wàn niàn bēi xīn jí cǐ shí。
形迹虽殊怀可述,托将流水作弦丝。xíng jì suī shū huái kě shù,tuō jiāng liú shuǐ zuò xián sī。

从美人家折得桃花一枝归供胆瓶

孙原湘

折得天台顶上枝,争开已近十分时。zhé dé tiān tái dǐng shàng zhī,zhēng kāi yǐ jìn shí fēn shí。
只缘来自倾城处,顿觉生成绝世姿。zhǐ yuán lái zì qīng chéng chù,dùn jué shēng chéng jué shì zī。
物但关情皆可爱,事真入手不嫌迟。wù dàn guān qíng jiē kě ài,shì zhēn rù shǒu bù xián chí。
人间多少娇红色,不种伊家不耐思。rén jiān duō shǎo jiāo hóng sè,bù zhǒng yī jiā bù nài sī。

薄游阳羡探张公善卷诸胜舟中书寄妆楼

孙原湘

此间原不是湘湄,无奈平生读楚辞。cǐ jiān yuán bù shì xiāng méi,wú nài píng shēng dú chǔ cí。
云雨易猜神女梦,烟波多似水仙祠。yún yǔ yì cāi shén nǚ mèng,yān bō duō shì shuǐ xiān cí。
馨香何处吹兰叶,哀怨频年写竹枝。xīn xiāng hé chù chuī lán yè,āi yuàn pín nián xiě zhú zhī。
小别佩声犹在耳,偶拈红豆又相思。xiǎo bié pèi shēng yóu zài ěr,ǒu niān hóng dòu yòu xiāng sī。

薄游阳羡探张公善卷诸胜舟中书寄妆楼

孙原湘

瑶台缥缈楚云端,翠袖亭亭念客寒。yáo tái piāo miǎo chǔ yún duān,cuì xiù tíng tíng niàn kè hán。
宛转自循栀子佩,清虚应减菊花餐。wǎn zhuǎn zì xún zhī zi pèi,qīng xū yīng jiǎn jú huā cān。
预占归日翻书吉,替卜晴天听叶乾。yù zhàn guī rì fān shū jí,tì bo qíng tiān tīng yè qián。
那得纪游诗百首,尽将踪迹写卿看。nà dé jì yóu shī bǎi shǒu,jǐn jiāng zōng jì xiě qīng kàn。

释猜

孙原湘

休猜青鸟浪传书,久畏仙鞭亵念除。xiū cāi qīng niǎo làng chuán shū,jiǔ wèi xiān biān xiè niàn chú。
岂料悬弓疑未释,便携团扇计原疏。qǐ liào xuán gōng yí wèi shì,biàn xié tuán shàn jì yuán shū。
星盟那忍抛中道,云气何曾累太虚。xīng méng nà rěn pāo zhōng dào,yún qì hé céng lèi tài xū。
一朵琼花天上影,定无人采似芙蕖。yī duǒ qióng huā tiān shàng yǐng,dìng wú rén cǎi shì fú qú。

昨梦

孙原湘

昨梦冥冥夕照黄,青宵归卧细思量。zuó mèng míng míng xī zhào huáng,qīng xiāo guī wò xì sī liàng。
人因憔悴连书瘦,曲为凄迷比话长。rén yīn qiáo cuì lián shū shòu,qū wèi qī mí bǐ huà zhǎng。
指水要盟心一片,对花亲授法三章。zhǐ shuǐ yào méng xīn yī piàn,duì huā qīn shòu fǎ sān zhāng。
几多密誓何由记,隐括新词贮锦囊。jǐ duō mì shì hé yóu jì,yǐn kuò xīn cí zhù jǐn náng。

楚云

孙原湘

楚云飞破洞庭秋,应是神娥夜出游。chǔ yún fēi pò dòng tíng qiū,yīng shì shén é yè chū yóu。
乐府定夸三妇艳,仙家犹带一生愁。lè fǔ dìng kuā sān fù yàn,xiān jiā yóu dài yī shēng chóu。
眉如翠羽天难学,手解明珠水共流。méi rú cuì yǔ tiān nán xué,shǒu jiě míng zhū shuǐ gòng liú。
肠自九回湘九曲,通辞何处托横眸。cháng zì jiǔ huí xiāng jiǔ qū,tōng cí hé chù tuō héng móu。

新年纪别

孙原湘

梅花如雪冻檐阴,阁住斜阳不肯沉。méi huā rú xuě dòng yán yīn,gé zhù xié yáng bù kěn chén。
颜为避人温似玉,语因惜别重于金。yán wèi bì rén wēn shì yù,yǔ yīn xī bié zhòng yú jīn。
莫云未定缘离合,春水难知分浅深。mò yún wèi dìng yuán lí hé,chūn shuǐ nán zhī fēn qiǎn shēn。
坐久翻催君速去,带香和笑已沾襟。zuò jiǔ fān cuī jūn sù qù,dài xiāng hé xiào yǐ zhān jīn。

深恩四首

孙原湘

一绺轻云落剪香,缄题和泪报王昌。yī liǔ qīng yún luò jiǎn xiāng,jiān tí hé lèi bào wáng chāng。
并头私愿知难遂,束发深情誓莫忘。bìng tóu sī yuàn zhī nán suì,shù fā shēn qíng shì mò wàng。
绾住同心须不乱,祝将恩分愈加长。wǎn zhù tóng xīn xū bù luàn,zhù jiāng ēn fēn yù jiā zhǎng。
从今添入潘郎鬓,胜捧仙鬟嗅枕旁。cóng jīn tiān rù pān láng bìn,shèng pěng xiān huán xiù zhěn páng。

深恩四首

孙原湘

画帘鹦鹉语呼茶,天女亲擎一朵霞。huà lián yīng wǔ yǔ hū chá,tiān nǚ qīn qíng yī duǒ xiá。
味美那滑添茗叶,香清浑似带梅花。wèi měi nà huá tiān míng yè,xiāng qīng hún shì dài méi huā。
早知郎性凉须忌,不避人嫌爱越加。zǎo zhī láng xìng liáng xū jì,bù bì rén xián ài yuè jiā。
我却贪痴还未足,比卿芳乳略差些。wǒ què tān chī hái wèi zú,bǐ qīng fāng rǔ lüè chà xiē。

深恩四首

孙原湘

玉壶春色比花妍,纤手亲斟与谪仙。yù hú chūn sè bǐ huā yán,xiān shǒu qīn zhēn yǔ zhé xiān。
情到十分如酒满,缘徵百岁似杯圆。qíng dào shí fēn rú jiǔ mǎn,yuán zhēng bǎi suì shì bēi yuán。
为卿拚死何辞醉,知我沉酣屡劝眠。wèi qīng pàn sǐ hé cí zuì,zhī wǒ chén hān lǚ quàn mián。
馀沥互搀莲子盏,分明合卺绣床前。yú lì hù chān lián zi zhǎn,fēn míng hé jǐn xiù chuáng qián。

深恩四首

孙原湘

百花谁似玉梅妍,动是飞仙静益仙。bǎi huā shuí shì yù méi yán,dòng shì fēi xiān jìng yì xiān。
绝色惊看天不老,同心痴望月常圆。jué sè jīng kàn tiān bù lǎo,tóng xīn chī wàng yuè cháng yuán。
三年尽受回眸爱,一夕曾邀恣意怜。sān nián jǐn shòu huí móu ài,yī xī céng yāo zì yì lián。
素女若容缘再续,今宵双拜桂花前。sù nǚ ruò róng yuán zài xù,jīn xiāo shuāng bài guì huā qián。

绝世

孙原湘

意态浓纤世所稀,梅花嫌瘦海棠肥。yì tài nóng xiān shì suǒ xī,méi huā xián shòu hǎi táng féi。
媚生一笑能苏病,秀出双眸可疗饥。mèi shēng yī xiào néng sū bìng,xiù chū shuāng móu kě liáo jī。
发美尽人分作剃,肌香从小罢熏衣。fā měi jǐn rén fēn zuò tì,jī xiāng cóng xiǎo bà xūn yī。
卫风借作卿图影,才得形相欠入微。wèi fēng jiè zuò qīng tú yǐng,cái dé xíng xiāng qiàn rù wēi。

绝世

孙原湘

闲房左右寂无人,偷啮樱桃一点春。xián fáng zuǒ yòu jì wú rén,tōu niè yīng táo yī diǎn chūn。
事后思量犹错过,忙中惊颤已逡巡。shì hòu sī liàng yóu cuò guò,máng zhōng jīng chàn yǐ qūn xún。
防闲暗许鞋尖觉,偎傍遥贪袖角亲。fáng xián àn xǔ xié jiān jué,wēi bàng yáo tān xiù jiǎo qīn。
十五年前常意态,消魂此日胜尝新。shí wǔ nián qián cháng yì tài,xiāo hún cǐ rì shèng cháng xīn。

灯夕即事

孙原湘

千枝灯火一枝花,十二瑶台耸翠霞。qiān zhī dēng huǒ yī zhī huā,shí èr yáo tái sǒng cuì xiá。
仙去偏愁郎有伴,月来如梦姊为家。xiān qù piān chóu láng yǒu bàn,yuè lái rú mèng zǐ wèi jiā。
微闻人语疑清瑟,近隔天河只片纱。wēi wén rén yǔ yí qīng sè,jìn gé tiān hé zhǐ piàn shā。
应被市中吹笛者,遥占珠斗贯浮槎。yīng bèi shì zhōng chuī dí zhě,yáo zhàn zhū dòu guàn fú chá。