古诗词

消夏词

孙原湘

荷风几阵引新凉,吹灭荧荧画烛光。hé fēng jǐ zhèn yǐn xīn liáng,chuī miè yíng yíng huà zhú guāng。
恰好纱窗开半扇,额边斜月注娇黄。qià hǎo shā chuāng kāi bàn shàn,é biān xié yuè zhù jiāo huáng。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

密字

孙原湘

密字珍珠侧理裁,问郎何处恣徘徊。mì zì zhēn zhū cè lǐ cái,wèn láng hé chù zì pái huái。
终年细数无多见,隔日幽期不定来。zhōng nián xì shù wú duō jiàn,gé rì yōu qī bù dìng lái。
凤响误猜搴绣箔,花阴闲看过妆台。fèng xiǎng wù cāi qiān xiù bó,huā yīn xián kàn guò zhuāng tái。
芳心一寸芸香瓣,炉篆成灰未肯灰。fāng xīn yī cùn yún xiāng bàn,lú zhuàn chéng huī wèi kěn huī。

密字

孙原湘

日来憔悴瘦腰身,兰语当窗嘱付谆。rì lái qiáo cuì shòu yāo shēn,lán yǔ dāng chuāng zhǔ fù zhūn。
随意清游聊遣闷,韬精沉饮恐伤神。suí yì qīng yóu liáo qiǎn mèn,tāo jīng chén yǐn kǒng shāng shén。
蔗梢细嚼终无味,桃核双欢别有仁。zhè shāo xì jué zhōng wú wèi,táo hé shuāng huān bié yǒu rén。
每到花丛须记忆,东风岑寂倚楼人。měi dào huā cóng xū jì yì,dōng fēng cén jì yǐ lóu rén。

蓄兰一本数年始得花

孙原湘

几年珍重护春寒,一箭才逢白玉阑。jǐ nián zhēn zhòng hù chūn hán,yī jiàn cái féng bái yù lán。
静色能消粗气味,异香不是古旃檀。jìng sè néng xiāo cū qì wèi,yì xiāng bù shì gǔ zhān tán。
半生心力全抛与,万事艰难倍可欢。bàn shēng xīn lì quán pāo yǔ,wàn shì jiān nán bèi kě huān。
真到眼前偏认作,画中看又梦中看。zhēn dào yǎn qián piān rèn zuò,huà zhōng kàn yòu mèng zhōng kàn。

娇女

孙原湘

左思娇女似娇禽,来道胜常送好音。zuǒ sī jiāo nǚ shì jiāo qín,lái dào shèng cháng sòng hǎo yīn。
书是宣文亲口授,花令小玉上头簪。shū shì xuān wén qīn kǒu shòu,huā lìng xiǎo yù shàng tóu zān。
学分绣线宜纤手,解辨琴弦有慧心。xué fēn xiù xiàn yí xiān shǒu,jiě biàn qín xián yǒu huì xīn。
一点樱唇留墨在,曹娥碑字甫抚临。yī diǎn yīng chún liú mò zài,cáo é bēi zì fǔ fǔ lín。

花朝

孙原湘

碧云特地破新晴,小阁玲珑即玉京。bì yún tè dì pò xīn qíng,xiǎo gé líng lóng jí yù jīng。
花影尽如人窈窕,语香多将佛聪明。huā yǐng jǐn rú rén yǎo tiǎo,yǔ xiāng duō jiāng fú cōng míng。
思量过此春非浅,欢喜来时病亦轻。sī liàng guò cǐ chūn fēi qiǎn,huān xǐ lái shí bìng yì qīng。
修到群芳缘恰好,不同开日却同生。xiū dào qún fāng yuán qià hǎo,bù tóng kāi rì què tóng shēng。

深恩

孙原湘

手缄瑶札报知音,昨夜云窝昨夜衾。shǒu jiān yáo zhá bào zhī yīn,zuó yè yún wō zuó yè qīn。
蝶梦正酣香万顷,鸡声偏断刻千金。dié mèng zhèng hān xiāng wàn qǐng,jī shēng piān duàn kè qiān jīn。
花缘露重翻含泪,烛为风流尽吐心。huā yuán lù zhòng fān hán lèi,zhú wèi fēng liú jǐn tǔ xīn。
自把深恩酬至爱,如何转说受恩深。zì bǎ shēn ēn chóu zhì ài,rú hé zhuǎn shuō shòu ēn shēn。

瑶窗

孙原湘

羊灯未上月如丝,偷出中门步屧迟。yáng dēng wèi shàng yuè rú sī,tōu chū zhōng mén bù xiè chí。
拂槛衣声疑竹韵,窥窗鬓影误花枝。fú kǎn yī shēng yí zhú yùn,kuī chuāng bìn yǐng wù huā zhī。
乍尝险味情逾怯,强定惊魂力不支。zhà cháng xiǎn wèi qíng yú qiè,qiáng dìng jīng hún lì bù zhī。
踪迹怕人猜料著,暗中归去朗吟诗。zōng jì pà rén cāi liào zhù,àn zhōng guī qù lǎng yín shī。

把酒祝东风辞

孙原湘

龙盘镜子凤头鞋,屡卜幽期总不谐。lóng pán jìng zi fèng tóu xié,lǚ bo yōu qī zǒng bù xié。
七泽三湘途易阻,六张五角事多乖。qī zé sān xiāng tú yì zǔ,liù zhāng wǔ jiǎo shì duō guāi。
花如可折难抬手,月岂能探却堕怀。huā rú kě zhé nán tái shǒu,yuè qǐ néng tàn què duò huái。
只种相思无结实,东风相祝酒如淮。zhǐ zhǒng xiāng sī wú jié shí,dōng fēng xiāng zhù jiǔ rú huái。

淑意

孙原湘

人前苦嘱莫留情,无奈情深态越轻。rén qián kǔ zhǔ mò liú qíng,wú nài qíng shēn tài yuè qīng。
踪影已离君座远,眼光偏注妾边明。zōng yǐng yǐ lí jūn zuò yuǎn,yǎn guāng piān zhù qiè biān míng。
廋辞纵许同心会,羞晕难防两颊呈。sōu cí zòng xǔ tóng xīn huì,xiū yūn nán fáng liǎng jiá chéng。
非是恩浓情转淡,可知妒眼绕如城。fēi shì ēn nóng qíng zhuǎn dàn,kě zhī dù yǎn rào rú chéng。

满愿

孙原湘

双峰雪映日华妍,八尺龙须乍起眠。shuāng fēng xuě yìng rì huá yán,bā chǐ lóng xū zhà qǐ mián。
甘后有心呈暖玉,杨妃无力出温泉。gān hòu yǒu xīn chéng nuǎn yù,yáng fēi wú lì chū wēn quán。
低容不作娇羞避,缓语翻教恣意怜。dī róng bù zuò jiāo xiū bì,huǎn yǔ fān jiào zì yì lián。
若使小家拘束态,定因匆遽失天然。ruò shǐ xiǎo jiā jū shù tài,dìng yīn cōng jù shī tiān rán。

病暗

孙原湘

扶定寒香冉冉来,轻云纤月共徘徊。fú dìng hán xiāng rǎn rǎn lái,qīng yún xiān yuè gòng pái huái。
罢妆风韵全关慧,郁性温柔别是才。bà zhuāng fēng yùn quán guān huì,yù xìng wēn róu bié shì cái。
微露隐肠知我解,频支倦态厌人猜。wēi lù yǐn cháng zhī wǒ jiě,pín zhī juàn tài yàn rén cāi。
相看一种悲愁味,画尽宣炉寸寸灰。xiāng kàn yī zhǒng bēi chóu wèi,huà jǐn xuān lú cùn cùn huī。

天水

孙原湘

如天仪度水年华,天水由来是外家。rú tiān yí dù shuǐ nián huá,tiān shuǐ yóu lái shì wài jiā。
百病尽捐霜后箨,三生自忏雨中花。bǎi bìng jǐn juān shuāng hòu tuò,sān shēng zì chàn yǔ zhōng huā。
琼楼写韵人谁到,玉尺量才事可夸。qióng lóu xiě yùn rén shuí dào,yù chǐ liàng cái shì kě kuā。
笑我会稽王内史,十年弟子隔屏纱。xiào wǒ huì jī wáng nèi shǐ,shí nián dì zi gé píng shā。

赠别辞

孙原湘

寄语琼楼仙子知,寒潮已放舻双枝。jì yǔ qióng lóu xiān zi zhī,hán cháo yǐ fàng lú shuāng zhī。
重看正恐添惆怅,径去翻教省别离。zhòng kàn zhèng kǒng tiān chóu chàng,jìng qù fān jiào shěng bié lí。
纵忆娇儿须强饭,便逢佳客少题诗。zòng yì jiāo ér xū qiáng fàn,biàn féng jiā kè shǎo tí shī。
留将不坏娑椤果,会有华严再见时。liú jiāng bù huài suō luó guǒ,huì yǒu huá yán zài jiàn shí。

指爪

孙原湘

粉印脂痕尚宛然,温柔如捧手兜绵。fěn yìn zhī hén shàng wǎn rán,wēn róu rú pěng shǒu dōu mián。
调兰雪藕曾消受,握雨携云未结缘。diào lán xuě ǒu céng xiāo shòu,wò yǔ xié yún wèi jié yuán。
聊当搯肤成密誓,尽堪搔背遗清眠。liáo dāng tāo fū chéng mì shì,jǐn kān sāo bèi yí qīng mián。
麻姑鸟爪亲声寄,不怕方平浪下鞭。má gū niǎo zhǎo qīn shēng jì,bù pà fāng píng làng xià biān。

口佗生

孙原湘

一寸相思一寸笺,真珠密字泪珠穿。yī cùn xiāng sī yī cùn jiān,zhēn zhū mì zì lèi zhū chuān。
侯门空守黄昏约,仙洞难期碧落缘。hóu mén kōng shǒu huáng hūn yuē,xiān dòng nán qī bì luò yuán。
锦帨尚愁厖欲吠,银桥那有鹊能填。jǐn shuì shàng chóu páng yù fèi,yín qiáo nà yǒu què néng tián。
留将玉洁冰清体,好作来生并蒂莲。liú jiāng yù jié bīng qīng tǐ,hǎo zuò lái shēng bìng dì lián。