古诗词

即事

孙原湘

小园春早露华香,偷掐晨葩助晓妆。xiǎo yuán chūn zǎo lù huá xiāng,tōu qiā chén pā zhù xiǎo zhuāng。
如雪花枝如漆鬓,碧纱窗里翠衣裳。rú xuě huā zhī rú qī bìn,bì shā chuāng lǐ cuì yī shang。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

双红豆辞

孙原湘

喜蛛灵鹊满檐前,道是佳音却浪传。xǐ zhū líng què mǎn yán qián,dào shì jiā yīn què làng chuán。
炙罢艾香心愈捧,占残花信眼徒穿。zhì bà ài xiāng xīn yù pěng,zhàn cán huā xìn yǎn tú chuān。
他乡未必全无恙,久卧何如各一天。tā xiāng wèi bì quán wú yàng,jiǔ wò hé rú gè yī tiān。
如此思量人易瘦,又愁相见定凄然。rú cǐ sī liàng rén yì shòu,yòu chóu xiāng jiàn dìng qī rán。

双红豆辞

孙原湘

人竟归来病竟除,极寻常事却疑虚。rén jìng guī lái bìng jìng chú,jí xún cháng shì què yí xū。
愁他慈母留偏强,怨到庸医术太疏。chóu tā cí mǔ liú piān qiáng,yuàn dào yōng yī shù tài shū。
欲剖素心潜和药,想呼黄耳妄传书。yù pōu sù xīn qián hé yào,xiǎng hū huáng ěr wàng chuán shū。
从知一面难消受,休说鸳禽与鲽鱼。cóng zhī yī miàn nán xiāo shòu,xiū shuō yuān qín yǔ dié yú。

双红豆辞

孙原湘

闲里寻思太认真,最痴情却最伤身。xián lǐ xún sī tài rèn zhēn,zuì chī qíng què zuì shāng shēn。
挽车陌上谁迎汝,取冷庭中自有人。wǎn chē mò shàng shuí yíng rǔ,qǔ lěng tíng zhōng zì yǒu rén。
弱体枉禁风五夜,柔肠偏转日双轮。ruò tǐ wǎng jìn fēng wǔ yè,róu cháng piān zhuǎn rì shuāng lún。
汉皋明月天台树,不是今生是夙因。hàn gāo míng yuè tiān tái shù,bù shì jīn shēng shì sù yīn。

双红豆辞

孙原湘

紫袖昭容玉尺温,青绫步障粲花论。zǐ xiù zhāo róng yù chǐ wēn,qīng líng bù zhàng càn huā lùn。
手抄罗隐江东集,心订韦皋蜀道婚。shǒu chāo luó yǐn jiāng dōng jí,xīn dìng wéi gāo shǔ dào hūn。
极恍惚中烟有影,最缠绵处梦无痕。jí huǎng hū zhōng yān yǒu yǐng,zuì chán mián chù mèng wú hén。
不妨说与青天晓,卿自怜才我感恩。bù fáng shuō yǔ qīng tiān xiǎo,qīng zì lián cái wǒ gǎn ēn。

借得

孙原湘

借得神仙七宝床,梦魂先到白云乡。jiè dé shén xiān qī bǎo chuáng,mèng hún xiān dào bái yún xiāng。
鄂君绣被真奇暖,荀令熏炉是异香。è jūn xiù bèi zhēn qí nuǎn,xún lìng xūn lú shì yì xiāng。
花气袭人如二月,竹声含雨似三湘。huā qì xí rén rú èr yuè,zhú shēng hán yǔ shì sān xiāng。
青天定有星辰影,暂宿银河便渺茫。qīng tiān dìng yǒu xīng chén yǐng,zàn sù yín hé biàn miǎo máng。

情诗

孙原湘

一分消瘦一分娇,玉恙才闻起昨朝。yī fēn xiāo shòu yī fēn jiāo,yù yàng cái wén qǐ zuó cháo。
膏沐修容还自强,羹汤亲手为谁调。gāo mù xiū róng hái zì qiáng,gēng tāng qīn shǒu wèi shuí diào。
愿将郎作鸳鸯绣,曾把花同蛱蝶描。yuàn jiāng láng zuò yuān yāng xiù,céng bǎ huā tóng jiá dié miáo。
情比博山炉更暖,那须炙盏始寒消。qíng bǐ bó shān lú gèng nuǎn,nà xū zhì zhǎn shǐ hán xiāo。

别有所感

孙原湘

瑶京曾侍阿环旁,熟极双鬟郭密香。yáo jīng céng shì ā huán páng,shú jí shuāng huán guō mì xiāng。
若论风姿真绝似,争差笑靥要端详。ruò lùn fēng zī zhēn jué shì,zhēng chà xiào yè yào duān xiáng。
亲烦记曲拈红豆,巧值移巢过海棠。qīn fán jì qū niān hóng dòu,qiǎo zhí yí cháo guò hǎi táng。
宛胜相逢在天上,相怜何况是同乡。wǎn shèng xiāng féng zài tiān shàng,xiāng lián hé kuàng shì tóng xiāng。

病起书寄个人

孙原湘

情到无聊浅愈深,暂抽书传卜佳音。qíng dào wú liáo qiǎn yù shēn,zàn chōu shū chuán bo jiā yīn。
古人绝少痴于我,举世谁能谅此心。gǔ rén jué shǎo chī yú wǒ,jǔ shì shuí néng liàng cǐ xīn。
一自病躯亲药石,终虚俊眼盼泥金。yī zì bìng qū qīn yào shí,zhōng xū jùn yǎn pàn ní jīn。
临卬配后天缘改,鸾凤参差直到今。lín áng pèi hòu tiān yuán gǎi,luán fèng cān chà zhí dào jīn。

叠韵再寄

孙原湘

自分情无似我深,深情除是我知音。zì fēn qíng wú shì wǒ shēn,shēn qíng chú shì wǒ zhī yīn。
发肤以外皆君物,眼耳丛中罄妾心。fā fū yǐ wài jiē jūn wù,yǎn ěr cóng zhōng qìng qiè xīn。
死去定成双抱木,生怜亲赠四知金。sǐ qù dìng chéng shuāng bào mù,shēng lián qīn zèng sì zhī jīn。
天然守礼矜严甚,不为因循误到今。tiān rán shǒu lǐ jīn yán shén,bù wèi yīn xún wù dào jīn。

怜才

孙原湘

九州四海一倾城,独感怜才出至情。jiǔ zhōu sì hǎi yī qīng chéng,dú gǎn lián cái chū zhì qíng。
绛帖愿称诗弟子,红楼许拜女先生。jiàng tiē yuàn chēng shī dì zi,hóng lóu xǔ bài nǚ xiān shēng。
隔帘遥授簪花格,立雪微闻咏絮声。gé lián yáo shòu zān huā gé,lì xuě wēi wén yǒng xù shēng。
佛意仙心多占却,最慈悲又最聪明。fú yì xiān xīn duō zhàn què,zuì cí bēi yòu zuì cōng míng。

怜才

孙原湘

满楼明月满楼诗,独赏江东第一枝。mǎn lóu míng yuè mǎn lóu shī,dú shǎng jiāng dōng dì yī zhī。
书罢便夸王逸少,吟成定压沈佺期。shū bà biàn kuā wáng yì shǎo,yín chéng dìng yā shěn quán qī。
擎荷尽有生怜意,浮麦终无见面时。qíng hé jǐn yǒu shēng lián yì,fú mài zhōng wú jiàn miàn shí。
空忍两行知己泪,碧桃花下雨如丝。kōng rěn liǎng xíng zhī jǐ lèi,bì táo huā xià yǔ rú sī。

真意

孙原湘

似无关涉似心交,一缕轻云曳柳梢。shì wú guān shè shì xīn jiāo,yī lǚ qīng yún yè liǔ shāo。
小影常将花供养,新诗曾授札亲抄。xiǎo yǐng cháng jiāng huā gōng yǎng,xīn shī céng shòu zhá qīn chāo。
声名拚为君微损,心力知缘我尽抛。shēng míng pàn wèi jūn wēi sǔn,xīn lì zhī yuán wǒ jǐn pāo。
只合预修来世果,玉梅枝上结双苞。zhǐ hé yù xiū lái shì guǒ,yù méi zhī shàng jié shuāng bāo。

佩声

孙原湘

佩声归自楚云边,金粟香中拜玉仙。pèi shēng guī zì chǔ yún biān,jīn sù xiāng zhōng bài yù xiān。
略带病容尤窈窕,每临高处更鲜妍。lüè dài bìng róng yóu yǎo tiǎo,měi lín gāo chù gèng xiān yán。
九天早遗眉传语,半日悬知眼欲穿。jiǔ tiān zǎo yí méi chuán yǔ,bàn rì xuán zhī yǎn yù chuān。
偏我来时偏得见,不应如此巧因缘。piān wǒ lái shí piān dé jiàn,bù yīng rú cǐ qiǎo yīn yuán。

萼绿

孙原湘

萼绿华来竟体芬,绛纱高揭拜宣文。è lǜ huá lái jìng tǐ fēn,jiàng shā gāo jiē bài xuān wén。
诗篇露借蔷薇浣,衣袖香嫌豆蔻熏。shī piān lù jiè qiáng wēi huàn,yī xiù xiāng xián dòu kòu xūn。
皓月不遮云一点,寒梅常带雪三分。hào yuè bù zhē yún yī diǎn,hán méi cháng dài xuě sān fēn。
才名艳福谁双占,冷对风前妒此君。cái míng yàn fú shuí shuāng zhàn,lěng duì fēng qián dù cǐ jūn。

幽怀集兰亭序字

孙原湘

暂同幽晤暮阴天,坐次因知室又迁。zàn tóng yōu wù mù yīn tiān,zuò cì yīn zhī shì yòu qiān。
言带一丝兰气在,情犹九曲水流然。yán dài yī sī lán qì zài,qíng yóu jiǔ qū shuǐ liú rán。
觞修故事娱生日,竹遇春风亦少年。shāng xiū gù shì yú shēng rì,zhú yù chūn fēng yì shǎo nián。
会得管夫人静致,今人殊类古人贤。huì dé guǎn fū rén jìng zhì,jīn rén shū lèi gǔ rén xián。