古诗词

娇瞋

孙原湘

热肠冷面两难猜,越是依依越扬开。rè cháng lěng miàn liǎng nán cāi,yuè shì yī yī yuè yáng kāi。
却忆乍成欢爱日,满身香雾近人来。què yì zhà chéng huān ài rì,mǎn shēn xiāng wù jìn rén lái。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

戏集唐句

孙原湘

抱膝灯前影伴身,少年会遇洛川神。bào xī dēng qián yǐng bàn shēn,shǎo nián huì yù luò chuān shén。
相逢相失还如梦,倾国倾城不在人。xiāng féng xiāng shī hái rú mèng,qīng guó qīng chéng bù zài rén。
更被东风劝惆怅,静留迟日学因循。gèng bèi dōng fēng quàn chóu chàng,jìng liú chí rì xué yīn xún。
须知此恨消难得,豆蔻花红十二春。xū zhī cǐ hèn xiāo nán dé,dòu kòu huā hóng shí èr chūn。

温梦

孙原湘

高唐原是梦生涯,绿水红楼第四家。gāo táng yuán shì mèng shēng yá,lǜ shuǐ hóng lóu dì sì jiā。
北地胭脂中妇艳,南朝玉树后庭花。běi dì yān zhī zhōng fù yàn,nán cháo yù shù hòu tíng huā。
渔郎潜混秦人服,织女偷邀汉使查。yú láng qián hùn qín rén fú,zhī nǚ tōu yāo hàn shǐ chá。
惊觉风流真一霎,恼他鹦鹉唤煎茶。jīng jué fēng liú zhēn yī shà,nǎo tā yīng wǔ huàn jiān chá。

重次前韵

孙原湘

洞门回首即天涯,碧树深藏碧玉家。dòng mén huí shǒu jí tiān yá,bì shù shēn cáng bì yù jiā。
三度事成三夜梦,一番寒减一分花。sān dù shì chéng sān yè mèng,yī fān hán jiǎn yī fēn huā。
频来得似穿帘燕,欲近难如上水查。pín lái dé shì chuān lián yàn,yù jìn nán rú shàng shuǐ chá。
剩有顾侬心迹在,玉纤亲赐凤团茶。shèng yǒu gù nóng xīn jì zài,yù xiān qīn cì fèng tuán chá。

纪遇

孙原湘

绿梅花下记调笙,有个人人酷似卿。lǜ méi huā xià jì diào shēng,yǒu gè rén rén kù shì qīng。
天分不关仪仿佛,风神都在思聪明。tiān fēn bù guān yí fǎng fú,fēng shén dōu zài sī cōng míng。
回眸宛尔偷成笑,熟视几乎错唤名。huí móu wǎn ěr tōu chéng xiào,shú shì jǐ hū cuò huàn míng。
愧我闲情如薙草,春风才到又重生。kuì wǒ xián qíng rú tì cǎo,chūn fēng cái dào yòu zhòng shēng。

黄花比瘦图友人属题亡姬照

孙原湘

栴檀风里散云英,薄命黄花悟此生。zhān tán fēng lǐ sàn yún yīng,báo mìng huáng huā wù cǐ shēng。
愿作鸳鸯难比翼,怕闻鹦鹉尚呼名。yuàn zuò yuān yāng nán bǐ yì,pà wén yīng wǔ shàng hū míng。
玉箫旧谱盟犹在,锦瑟华年续未成。yù xiāo jiù pǔ méng yóu zài,jǐn sè huá nián xù wèi chéng。
借取断肠诗一句,红儿小照雪儿情。jiè qǔ duàn cháng shī yī jù,hóng ér xiǎo zhào xuě ér qíng。

黄花比瘦图友人属题亡姬照

孙原湘

帘卷西风蝶梦孤,瘦秋人已化曼殊。lián juǎn xī fēng dié mèng gū,shòu qiū rén yǐ huà màn shū。
难求梁革回生药,祇剩崔徽卧病图。nán qiú liáng gé huí shēng yào,qí shèng cuī huī wò bìng tú。
蠹帙纵横签罢整,象床零落簟空铺。dù zhì zòng héng qiān bà zhěng,xiàng chuáng líng luò diàn kōng pù。
髯翁手制朝云偈,一字分明一泪珠。rán wēng shǒu zhì cháo yún jì,yī zì fēn míng yī lèi zhū。

醉赠

孙原湘

皋桥西去美人家,绝世聪明沈婺华。gāo qiáo xī qù měi rén jiā,jué shì cōng míng shěn wù huá。
清瘦身材宜倚竹,玲珑指爪擅簪花。qīng shòu shēn cái yí yǐ zhú,líng lóng zhǐ zhǎo shàn zān huā。
双声叫出雌雄凤,两颊烘成早莫霞。shuāng shēng jiào chū cí xióng fèng,liǎng jiá hōng chéng zǎo mò xiá。
我醉欲归归未得,任他急雨洒窗纱。wǒ zuì yù guī guī wèi dé,rèn tā jí yǔ sǎ chuāng shā。

客有问吾邑者书此答之

孙原湘

软红尘里小蓬莱,画阁文疏对岸开。ruǎn hóng chén lǐ xiǎo péng lái,huà gé wén shū duì àn kāi。
七水流香穿郭过,半山飞绿进城来。qī shuǐ liú xiāng chuān guō guò,bàn shān fēi lǜ jìn chéng lái。
酒多按节倾家酿,花不论钱遍地栽。jiǔ duō àn jié qīng jiā niàng,huā bù lùn qián biàn dì zāi。
莫笑耕夫多识字,梁时便有读书台。mò xiào gēng fū duō shí zì,liáng shí biàn yǒu dú shū tái。

望海楼

孙原湘

翠微深处有高楼,海色飞来画栋浮。cuì wēi shēn chù yǒu gāo lóu,hǎi sè fēi lái huà dòng fú。
落日惯招千古梦,乱云难扫一天愁。luò rì guàn zhāo qiān gǔ mèng,luàn yún nán sǎo yī tiān chóu。
鱼龙气湿腾空际,鸡犬声微出上头。yú lóng qì shī téng kōng jì,jī quǎn shēng wēi chū shàng tóu。
莫问潮生与潮落,雄心久已付闲鸥。mò wèn cháo shēng yǔ cháo luò,xióng xīn jiǔ yǐ fù xián ōu。

消夏词

孙原湘

小谪人间萼绿华,墙头愁见石榴花。xiǎo zhé rén jiān è lǜ huá,qiáng tóu chóu jiàn shí liú huā。
洞房如雪帘如水,争及瑶池阿母家。dòng fáng rú xuě lián rú shuǐ,zhēng jí yáo chí ā mǔ jiā。

消夏词

孙原湘

妆台花露尚沾濡,趁个朝凉云髻扶。zhuāng tái huā lù shàng zhān rú,chèn gè cháo liáng yún jì fú。
生性梳妆非草草,不嫌妨却睡工夫。shēng xìng shū zhuāng fēi cǎo cǎo,bù xián fáng què shuì gōng fū。

消夏词

孙原湘

随意疏花插戴成,花枝颤颤若风倾。suí yì shū huā chā dài chéng,huā zhī chàn chàn ruò fēng qīng。
玉搔头上双蝴蝶,翻教人看作像生。yù sāo tóu shàng shuāng hú dié,fān jiào rén kàn zuò xiàng shēng。

消夏词

孙原湘

翠纱衫子玉玲珑,坐背风前意态慵。cuì shā shān zi yù líng lóng,zuò bèi fēng qián yì tài yōng。
犹恐玉肌人看见,轻绡一尺袜当胸。yóu kǒng yù jī rén kàn jiàn,qīng xiāo yī chǐ wà dāng xiōng。

消夏词

孙原湘

兰空午倦梦回迟,对镜花删半亸枝。lán kōng wǔ juàn mèng huí chí,duì jìng huā shān bàn duǒ zhī。
一线枕痕红未退,怪人半晌看侬时。yī xiàn zhěn hén hóng wèi tuì,guài rén bàn shǎng kàn nóng shí。

消夏词

孙原湘

细喘娇吁出浴初,云鬟依旧似新梳。xì chuǎn jiāo xū chū yù chū,yún huán yī jiù shì xīn shū。
香融汗粉罗巾拭,越显肌肤雪不如。xiāng róng hàn fěn luó jīn shì,yuè xiǎn jī fū xuě bù rú。