古诗词

送丘子正以能书入都并呈徐容斋阎靖轩卢处道集贤翰林三学士

方回

君不见古来九关虎豹守,入仕艰难无不有。jūn bù jiàn gǔ lái jiǔ guān hǔ bào shǒu,rù shì jiān nán wú bù yǒu。
兴能一札秋槐黄,芒鞋布裙天下走。xīng néng yī zhá qiū huái huáng,máng xié bù qún tiān xià zǒu。
攀援龙鳞万万手,咳唾骊珠万万口。pān yuán lóng lín wàn wàn shǒu,ké tuò lí zhū wàn wàn kǒu。
蓬莱无路弱水隔,七上十上空白首。péng lái wú lù ruò shuǐ gé,qī shàng shí shàng kōng bái shǒu。
邂逅登名岂不偶,选坑沉沦十八九。xiè hòu dēng míng qǐ bù ǒu,xuǎn kēng chén lún shí bā jiǔ。
光范三书徒尔忙,子公一纸焉所取。guāng fàn sān shū tú ěr máng,zi gōng yī zhǐ yān suǒ qǔ。
书生身体纵著翅,飞声未办廷臣右。shū shēng shēn tǐ zòng zhù chì,fēi shēng wèi bàn tíng chén yòu。
还知气至天地春,花者必花柳必柳。hái zhī qì zhì tiān dì chūn,huā zhě bì huā liǔ bì liǔ。
中庸末章八引诗,三诗首言士所为。zhōng yōng mò zhāng bā yǐn shī,sān shī shǒu yán shì suǒ wèi。
衣锦尚絅潜虽伏,屋漏不高天听卑。yī jǐn shàng jiōng qián suī fú,wū lòu bù gāo tiān tīng bēi。
至隐至微至显见,鬼神森列何可欺。zhì yǐn zhì wēi zhì xiǎn jiàn,guǐ shén sēn liè hé kě qī。
斗间有气射古剑,石上无根生瑞芝。dòu jiān yǒu qì shè gǔ jiàn,shí shàng wú gēn shēng ruì zhī。
快雨乍晴虹霓起,蛰虫欲振雷霆驰。kuài yǔ zhà qíng hóng ní qǐ,zhé chóng yù zhèn léi tíng chí。
静中根本动中发,闇处精神明处知。jìng zhōng gēn běn dòng zhōng fā,àn chù jīng shén míng chù zhī。
禊帖昔秘永禅师,不过纸上王羲之。xì tiē xī mì yǒng chán shī,bù guò zhǐ shàng wáng xī zhī。
御史萧翼百计取,公等乃有胸中奇。yù shǐ xiāo yì bǎi jì qǔ,gōng děng nǎi yǒu xiōng zhōng qí。
胸中奇者五色笔,可以补天可活国。xiōng zhōng qí zhě wǔ sè bǐ,kě yǐ bǔ tiān kě huó guó。
宗彝作绘衮作火,可但能书梵王译。zōng yí zuò huì gǔn zuò huǒ,kě dàn néng shū fàn wáng yì。
此之所宝玉非石,求而不藏卞和泣。cǐ zhī suǒ bǎo yù fēi shí,qiú ér bù cáng biàn hé qì。
良贾韫椟什其袭,藏而不求价倍百。liáng jiǎ yùn dú shén qí xí,cáng ér bù qiú jià bèi bǎi。
公等翰墨今第一,谁云识字不得力。gōng děng hàn mò jīn dì yī,shuí yún shí zì bù dé lì。
借径文艺以致身,勋名政要无心得。jiè jìng wén yì yǐ zhì shēn,xūn míng zhèng yào wú xīn dé。
九万里迅扶摇风,今日朝廷贞观同。jiǔ wàn lǐ xùn fú yáo fēng,jīn rì cháo tíng zhēn guān tóng。
联翩房杜肩王魏,试代常何草封事。lián piān fáng dù jiān wáng wèi,shì dài cháng hé cǎo fēng shì。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

秀亭秋怀十五首

方回

秋风西北来,一夕几万里。qiū fēng xī běi lái,yī xī jǐ wàn lǐ。
湛湛长江枫,落叶逝流水。zhàn zhàn zhǎng jiāng fēng,luò yè shì liú shuǐ。
自非贞劲草,颜色槁欲死。zì fēi zhēn jìn cǎo,yán sè gǎo yù sǐ。
时当蛰蛟龙,么么况蝼蚁。shí dāng zhé jiāo lóng,me me kuàng lóu yǐ。
塞墐非不可,旨蓄焉所恃。sāi jìn fēi bù kě,zhǐ xù yān suǒ shì。
空褚乏裳衣,敝絮谁与理。kōng chǔ fá shang yī,bì xù shuí yǔ lǐ。
阳春何日还,悲哉远游子。yáng chūn hé rì hái,bēi zāi yuǎn yóu zi。

秀亭秋怀十五首

方回

一室局户牖,古籍勤讨删。yī shì jú hù yǒu,gǔ jí qín tǎo shān。
郁郁忽不乐,扶杖登东山。yù yù hū bù lè,fú zhàng dēng dōng shān。
莽苍何所极,秋色天地间。mǎng cāng hé suǒ jí,qiū sè tiān dì jiān。
我欲出尘世,黄鹤无由攀。wǒ yù chū chén shì,huáng hè wú yóu pān。
忧端从空来,嵂矹未易宣。yōu duān cóng kōng lái,lǜ wù wèi yì xuān。
意阔步武窄,四顾尽险艰。yì kuò bù wǔ zhǎi,sì gù jǐn xiǎn jiān。
不如复我所,陶此灵府闲。bù rú fù wǒ suǒ,táo cǐ líng fǔ xián。

秀亭秋怀十五首

方回

宣父老于行,苦辛定六艺。xuān fù lǎo yú xíng,kǔ xīn dìng liù yì。
至今峨冕旒,万国奉蒸祭。zhì jīn é miǎn liú,wàn guó fèng zhēng jì。
当时困在陈,粒粟不能致。dāng shí kùn zài chén,lì sù bù néng zhì。
宰割诸侯王,重瞳气盖世。zǎi gē zhū hóu wáng,zhòng tóng qì gài shì。
烧纪不啻虱,烹周仅若彘。shāo jì bù chì shī,pēng zhōu jǐn ruò zhì。
焉知千金首,乃为马童利。yān zhī qiān jīn shǒu,nǎi wèi mǎ tóng lì。
此口酒可浇,是事可以置。cǐ kǒu jiǔ kě jiāo,shì shì kě yǐ zhì。

秀亭秋怀十五首

方回

一针落大海,万古无还期。yī zhēn luò dà hǎi,wàn gǔ wú hái qī。
纤纤刺绣女,断肠终尔思。xiān xiān cì xiù nǚ,duàn cháng zhōng ěr sī。
物重干将去,心愿精卫为。wù zhòng gàn jiāng qù,xīn yuàn jīng wèi wèi。
邻妪适有此,殷勤来献之。lín yù shì yǒu cǐ,yīn qín lái xiàn zhī。
铦锋贯彩缕,缝纫实所宜。xiān fēng guàn cǎi lǚ,fèng rèn shí suǒ yí。
匪妾旧时物,怆然双泪垂。fěi qiè jiù shí wù,chuàng rán shuāng lèi chuí。
如何大丈夫,忘恩忽如遗。rú hé dà zhàng fū,wàng ēn hū rú yí。

秀亭秋怀十五首

方回

积闷何可遣,高峰上云端。jī mèn hé kě qiǎn,gāo fēng shàng yún duān。
水南彼何所,缥渺浮孤烟。shuǐ nán bǐ hé suǒ,piāo miǎo fú gū yān。
郁塞树木古,深幽窗户妍。yù sāi shù mù gǔ,shēn yōu chuāng hù yán。
一楫往从之,岂无凌波船。yī jí wǎng cóng zhī,qǐ wú líng bō chuán。
绝景未易写,良朋求亦难。jué jǐng wèi yì xiě,liáng péng qiú yì nán。
独往或兴尽,空叩林下关。dú wǎng huò xīng jǐn,kōng kòu lín xià guān。
不若遥相望,聊寄吾意焉。bù ruò yáo xiāng wàng,liáo jì wú yì yān。

秀亭秋怀十五首

方回

登高见佳句,意会无非诗。dēng gāo jiàn jiā jù,yì huì wú fēi shī。
顾视不即收,顷刻已失之。gù shì bù jí shōu,qǐng kè yǐ shī zhī。
老树踞崖石,腹空犹有皮。lǎo shù jù yá shí,fù kōng yóu yǒu pí。
顾此有何好,爱玩频嗟咨。gù cǐ yǒu hé hǎo,ài wán pín jiē zī。
侍者一童子,髧如枯发垂。shì zhě yī tóng zi,dàn rú kū fā chuí。
从我仅一饱,万事无所知。cóng wǒ jǐn yī bǎo,wàn shì wú suǒ zhī。
岂不亦怪我,徘徊将奚为。qǐ bù yì guài wǒ,pái huái jiāng xī wèi。

秀亭秋怀十五首

方回

乐莫乐登高,亦复悲莫悲。lè mò lè dēng gāo,yì fù bēi mò bēi。
乐兮携佳人,樽酒相追随。lè xī xié jiā rén,zūn jiǔ xiāng zhuī suí。
惨惨古戍暮,烟寒秋角吹。cǎn cǎn gǔ shù mù,yān hán qiū jiǎo chuī。
悲从此中起,孤游偶臻兹。bēi cóng cǐ zhōng qǐ,gū yóu ǒu zhēn zī。
城南百尺楼,前是未有之。chéng nán bǎi chǐ lóu,qián shì wèi yǒu zhī。
城外两三冢,新葬复是谁。chéng wài liǎng sān zhǒng,xīn zàng fù shì shuí。
往者已足鉴,百世悬可知。wǎng zhě yǐ zú jiàn,bǎi shì xuán kě zhī。

秀亭秋怀十五首

方回

家富敌万乘,吾尝见其人。jiā fù dí wàn chéng,wú cháng jiàn qí rén。
生死握国柄,不复如人臣。shēng sǐ wò guó bǐng,bù fù rú rén chén。
自谓磐石安,扫灭随埃尘。zì wèi pán shí ān,sǎo miè suí āi chén。
岂不恃狙诈,政用祸尔身。qǐ bù shì jū zhà,zhèng yòng huò ěr shēn。
尔身一腐鼠,原野何足陈。ěr shēn yī fǔ shǔ,yuán yě hé zú chén。
歌姬事别主,画堂生荆榛。gē jī shì bié zhǔ,huà táng shēng jīng zhēn。
我叹匪为此,遗祸殃齐民。wǒ tàn fěi wèi cǐ,yí huò yāng qí mín。

秀亭秋怀十五首

方回

去年醉家山,有菊馀千本。qù nián zuì jiā shān,yǒu jú yú qiān běn。
客中今亡是,所至草苯䔿。kè zhōng jīn wáng shì,suǒ zhì cǎo běn zǔn。
凉风迫九月,暇日上崖巘。liáng fēng pò jiǔ yuè,xiá rì shàng yá yǎn。
野芳一二卉,亦足撷婉娩。yě fāng yī èr huì,yì zú xié wǎn miǎn。
焉所得美酒,慰此岁年晚。yān suǒ dé měi jiǔ,wèi cǐ suì nián wǎn。
市荒苦贵籴,庖凊强疏饭。shì huāng kǔ guì dí,páo qìng qiáng shū fàn。
薄暮归空斋,聊与蠹帙偃。báo mù guī kōng zhāi,liáo yǔ dù zhì yǎn。

秀亭秋怀十五首

方回

茫茫六合间,孰是身自由。máng máng liù hé jiān,shú shì shēn zì yóu。
贫贱不遑安,故迫口腹谋。pín jiàn bù huáng ān,gù pò kǒu fù móu。
万事已云足,心火炎不休。wàn shì yǐ yún zú,xīn huǒ yán bù xiū。
朝服寒食散,夜梦郁仪楼。cháo fú hán shí sàn,yè mèng yù yí lóu。
鄙哉齐公子,泪下雍门周。bǐ zāi qí gōng zi,lèi xià yōng mén zhōu。
万世一陶叟,浩歌归故丘。wàn shì yī táo sǒu,hào gē guī gù qiū。
有酒醉即眠,无酒亦不求。yǒu jiǔ zuì jí mián,wú jiǔ yì bù qiú。

秀亭秋怀十五首

方回

薜荔络奇石,芙蓉艳荒垣。bì lì luò qí shí,fú róng yàn huāng yuán。
寓目信所之,行行陟秋原。yù mù xìn suǒ zhī,xíng xíng zhì qiū yuán。
南州八九月,已凉仍复暄。nán zhōu bā jiǔ yuè,yǐ liáng réng fù xuān。
林树略改色,沙湍才减痕。lín shù lüè gǎi sè,shā tuān cái jiǎn hén。
忆在朔漠日,疲马风尘奔。yì zài shuò mò rì,pí mǎ fēng chén bēn。
夜汲长城窟,晓涉滦河源。yè jí zhǎng chéng kū,xiǎo shè luán hé yuán。
老身冻欲死,其劳不可言。lǎo shēn dòng yù sǐ,qí láo bù kě yán。

秀亭秋怀十五首

方回

老怀幸无事,何用知秋风。lǎo huái xìng wú shì,hé yòng zhī qiū fēng。
团团乌桕树,一叶垂殷红。tuán tuán wū jiù shù,yī yè chuí yīn hóng。
为此有所感,长吟敲虚空。wèi cǐ yǒu suǒ gǎn,zhǎng yín qiāo xū kōng。
城市了在目,心隔云万重。chéng shì le zài mù,xīn gé yún wàn zhòng。
燕席鼓吹急,游骑呵殿雄。yàn xí gǔ chuī jí,yóu qí hē diàn xióng。
亦各适尔适,扰扰尘堁中。yì gè shì ěr shì,rǎo rǎo chén kè zhōng。
焉知天地外,有此颓然翁。yān zhī tiān dì wài,yǒu cǐ tuí rán wēng。

和陶渊明饮酒二十首

方回

生死乃常理,兴亡殊似之。shēng sǐ nǎi cháng lǐ,xīng wáng shū shì zhī。
火乌化王屋,鼎迁亦有时。huǒ wū huà wáng wū,dǐng qiān yì yǒu shí。
骊山发金雁,汉陵复如兹。lí shān fā jīn yàn,hàn líng fù rú zī。
丹成云得仙,虚冢令人疑。dān chéng yún dé xiān,xū zhǒng lìng rén yí。
杯酒幸到手,无螯亦当持。bēi jiǔ xìng dào shǒu,wú áo yì dāng chí。

和陶渊明饮酒二十首

方回

康庐插南斗,其西柴桑山。kāng lú chā nán dòu,qí xī chái sāng shān。
我往挹风竹,如听渊明言。wǒ wǎng yì fēng zhú,rú tīng yuān míng yán。
作歌以自挽,于今垂千年。zuò gē yǐ zì wǎn,yú jīn chuí qiān nián。
有口可与饮,公心谁其传。yǒu kǒu kě yǔ yǐn,gōng xīn shuí qí chuán。

和陶渊明饮酒二十首

方回

立功亦云可,于世能无情。lì gōng yì yún kě,yú shì néng wú qíng。
屈体丧厥节,宁若埋我名。qū tǐ sàng jué jié,níng ruò mái wǒ míng。
极不过馁死,馁死胜饱生。jí bù guò něi sǐ,něi sǐ shèng bǎo shēng。
是翁醉中语,细味足叹惊。shì wēng zuì zhōng yǔ,xì wèi zú tàn jīng。
寄奴复典午,吾其无目成。jì nú fù diǎn wǔ,wú qí wú mù chéng。