古诗词

闻人武子

菩萨蛮

闻人武子

晴风吹暖枝头雪。qíng fēng chuī nuǎn zhī tóu xuě。
露华香沁庭中月。lù huá xiāng qìn tíng zhōng yuè。
屏上小江南。píng shàng xiǎo jiāng nán。
雨昏天际帆。yǔ hūn tiān jì fān。
翠钗香雾湿。cuì chāi xiāng wù shī。
侧鬓云松立。cè bìn yún sōng lì。
灯背欲眠时。dēng bèi yù mián shí。
晓莺还又啼。xiǎo yīng hái yòu tí。

丁角暮春

闻人武子

绿叶成阴春已归,茅檐相对两斜晖。lǜ yè chéng yīn chūn yǐ guī,máo yán xiāng duì liǎng xié huī。
残花且插春事急,别酒欲酌歌声微。cán huā qiě chā chūn shì jí,bié jiǔ yù zhuó gē shēng wēi。
黄鸟匆匆隔林语,杨花款款沾人衣。huáng niǎo cōng cōng gé lín yǔ,yáng huā kuǎn kuǎn zhān rén yī。
人间一别春常好,过我渔舟果是非。rén jiān yī bié chūn cháng hǎo,guò wǒ yú zhōu guǒ shì fēi。

墨梅

闻人武子

陇首人归信息稀,愁看冰楮破寒枝。lǒng shǒu rén guī xìn xī xī,chóu kàn bīng chǔ pò hán zhī。
瑶姬驻立缘何事,直到霜飞月堕时。yáo jī zhù lì yuán hé shì,zhí dào shuāng fēi yuè duò shí。