古诗词

寒山

诗三百三首

寒山

平野水宽阔,丹丘连四明。píng yě shuǐ kuān kuò,dān qiū lián sì míng。
仙都最高秀,群峰耸翠屏。xiān dōu zuì gāo xiù,qún fēng sǒng cuì píng。
远远望何极,矹矹势相迎。yuǎn yuǎn wàng hé jí,wù wù shì xiāng yíng。
独标海隅外,处处播嘉名。dú biāo hǎi yú wài,chù chù bō jiā míng。

诗三百三首

寒山

可贵一名山,七宝何能比。kě guì yī míng shān,qī bǎo hé néng bǐ。
松月飕飕冷,云霞片片起。sōng yuè sōu sōu lěng,yún xiá piàn piàn qǐ。
匼匝几重山,回还多少里。kē zā jǐ zhòng shān,huí hái duō shǎo lǐ。
溪涧静澄澄,快活无穷已。xī jiàn jìng chéng chéng,kuài huó wú qióng yǐ。

诗三百三首

寒山

迥耸霄汉外,云里路岧峣。jiǒng sǒng xiāo hàn wài,yún lǐ lù tiáo yáo。
瀑布千丈流,如铺练一条。pù bù qiān zhàng liú,rú pù liàn yī tiáo。
下有栖心窟,横安定命桥。xià yǒu qī xīn kū,héng ān dìng mìng qiáo。
雄雄镇世界,天台名独超。xióng xióng zhèn shì jiè,tiān tái míng dú chāo。

诗三百三首

寒山

盘陀石上坐,溪涧冷凄凄。pán tuó shí shàng zuò,xī jiàn lěng qī qī。
静玩偏嘉丽,虚岩蒙雾迷。jìng wán piān jiā lì,xū yán méng wù mí。
怡然憩歇处,日斜树影低。yí rán qì xiē chù,rì xié shù yǐng dī。
我自观心地,莲花出淤泥。wǒ zì guān xīn dì,lián huā chū yū ní。

诗三百三首

寒山

隐士遁人间,多向山中眠。yǐn shì dùn rén jiān,duō xiàng shān zhōng mián。
青萝疏麓麓,碧涧响联联。qīng luó shū lù lù,bì jiàn xiǎng lián lián。
腾腾且安乐,悠悠自清闲。téng téng qiě ān lè,yōu yōu zì qīng xián。
免有染世事,心静如白莲。miǎn yǒu rǎn shì shì,xīn jìng rú bái lián。

诗三百三首

寒山

寄语食肉汉,食时无逗遛。jì yǔ shí ròu hàn,shí shí wú dòu liú。
今生过去种,未来今日修。jīn shēng guò qù zhǒng,wèi lái jīn rì xiū。
只取今日美,不畏来生忧。zhǐ qǔ jīn rì měi,bù wèi lái shēng yōu。
老鼠入饭瓮,虽饱难出头。lǎo shǔ rù fàn wèng,suī bǎo nán chū tóu。

诗三百三首

寒山

自从出家后,渐得养生趣。zì cóng chū jiā hòu,jiàn dé yǎng shēng qù。
伸缩四肢全,勤听六根具。shēn suō sì zhī quán,qín tīng liù gēn jù。
褐衣随春冬,粝食供朝暮。hè yī suí chūn dōng,lì shí gōng cháo mù。
今日恳恳修,愿与佛相遇。jīn rì kěn kěn xiū,yuàn yǔ fú xiāng yù。

诗三百三首

寒山

五言五百篇,七字七十九。wǔ yán wǔ bǎi piān,qī zì qī shí jiǔ。
三字二十一,都来六百首。sān zì èr shí yī,dōu lái liù bǎi shǒu。
一例书岩石,自夸云好手。yī lì shū yán shí,zì kuā yún hǎo shǒu。
若能会我诗,真是如来母。ruò néng huì wǒ shī,zhēn shì rú lái mǔ。

诗三百三首

寒山

世事绕悠悠,贪生早晚休。shì shì rào yōu yōu,tān shēng zǎo wǎn xiū。
研尽大地石,何时得歇头。yán jǐn dà dì shí,hé shí dé xiē tóu。
四时周变易,八节急如流。sì shí zhōu biàn yì,bā jié jí rú liú。
为报火宅主,露地骑白牛。wèi bào huǒ zhái zhǔ,lù dì qí bái niú。

诗三百三首

寒山

可笑五阴窟,四蛇共同居。kě xiào wǔ yīn kū,sì shé gòng tóng jū。
黑暗无明烛,三毒递相驱。hēi àn wú míng zhú,sān dú dì xiāng qū。
伴党六个贼,劫掠法财珠。bàn dǎng liù gè zéi,jié lüè fǎ cái zhū。
斩却魔军辈,安泰湛如苏。zhǎn què mó jūn bèi,ān tài zhàn rú sū。

诗三百三首

寒山

常闻汉武帝,爰及秦始皇。cháng wén hàn wǔ dì,yuán jí qín shǐ huáng。
俱好神仙术,延年竟不长。jù hǎo shén xiān shù,yán nián jìng bù zhǎng。
金台既摧折,沙丘遂灭亡。jīn tái jì cuī zhé,shā qiū suì miè wáng。
茂陵与骊岳,今日草茫茫。mào líng yǔ lí yuè,jīn rì cǎo máng máng。

诗三百三首

寒山

忆得二十年,徐步国清归。yì dé èr shí nián,xú bù guó qīng guī。
国清寺中人,尽道寒山痴。guó qīng sì zhōng rén,jǐn dào hán shān chī。
痴人何用疑,疑不解寻思。chī rén hé yòng yí,yí bù jiě xún sī。
我尚自不识,是伊争得知。wǒ shàng zì bù shí,shì yī zhēng dé zhī。
低头不用问,问得复何为。dī tóu bù yòng wèn,wèn dé fù hé wèi。
有人来骂我,分明了了知。yǒu rén lái mà wǒ,fēn míng le le zhī。
虽然不应对,却是得便宜。suī rán bù yīng duì,què shì dé biàn yí。

诗三百三首

寒山

语你出家辈,何名为出家。yǔ nǐ chū jiā bèi,hé míng wèi chū jiā。
奢华求养活,继缀族姓家。shē huá qiú yǎng huó,jì zhuì zú xìng jiā。
美舌甜唇觜,谄曲心钩加。měi shé tián chún zī,chǎn qū xīn gōu jiā。
终日礼道场,持经置功课。zhōng rì lǐ dào chǎng,chí jīng zhì gōng kè。
炉烧神佛香,打钟高声和。lú shāo shén fú xiāng,dǎ zhōng gāo shēng hé。
六时学客舂,昼夜不得卧。liù shí xué kè chōng,zhòu yè bù dé wò。
只为爱钱财,心中不脱洒。zhǐ wèi ài qián cái,xīn zhōng bù tuō sǎ。
见他高道人,却嫌诽谤骂。jiàn tā gāo dào rén,què xián fěi bàng mà。
驴屎比麝香,苦哉佛陀耶。lǘ shǐ bǐ shè xiāng,kǔ zāi fú tuó yé。
又见出家儿,有力及无力。yòu jiàn chū jiā ér,yǒu lì jí wú lì。
上上高节者,鬼神钦道德。shàng shàng gāo jié zhě,guǐ shén qīn dào dé。
君王分辇坐,诸侯拜迎逆。jūn wáng fēn niǎn zuò,zhū hóu bài yíng nì。
堪为世福田,世人须保惜。kān wèi shì fú tián,shì rén xū bǎo xī。
下下低愚者,诈现多求觅。xià xià dī yú zhě,zhà xiàn duō qiú mì。
浊滥即可知,愚痴爱财色。zhuó làn jí kě zhī,yú chī ài cái sè。
著却福田衣,种田讨衣食。zhù què fú tián yī,zhǒng tián tǎo yī shí。
作债税牛犁,为事不忠直。zuò zhài shuì niú lí,wèi shì bù zhōng zhí。
朝朝行弊恶,往往痛臀脊。cháo cháo xíng bì è,wǎng wǎng tòng tún jí。
不解善思量,地狱苦无极。bù jiě shàn sī liàng,dì yù kǔ wú jí。
一朝著病缠,三年卧床席。yī cháo zhù bìng chán,sān nián wò chuáng xí。
亦有真佛性,翻作无明贼。yì yǒu zhēn fú xìng,fān zuò wú míng zéi。
南无佛陀耶,远远求弥勒。nán wú fú tuó yé,yuǎn yuǎn qiú mí lēi。

诗三百三首

寒山

寒岩深更好,无人行此道。hán yán shēn gèng hǎo,wú rén xíng cǐ dào。
白云高岫闲,青嶂孤猿啸。bái yún gāo xiù xián,qīng zhàng gū yuán xiào。
我更何所亲,畅志自宜老。wǒ gèng hé suǒ qīn,chàng zhì zì yí lǎo。
形容寒暑迁,心珠甚可保。xíng róng hán shǔ qiān,xīn zhū shén kě bǎo。

诗三百三首

寒山

岩前独静坐,圆月当天耀。yán qián dú jìng zuò,yuán yuè dāng tiān yào。
万象影现中,一轮本无照。wàn xiàng yǐng xiàn zhōng,yī lún běn wú zhào。
廓然神自清,含虚洞玄妙。kuò rán shén zì qīng,hán xū dòng xuán miào。
因指见其月,月是心枢要。yīn zhǐ jiàn qí yuè,yuè shì xīn shū yào。

诗三百三首

寒山

本志慕道伦,道伦常获亲。běn zhì mù dào lún,dào lún cháng huò qīn。
时逢杜源客,每接话禅宾。shí féng dù yuán kè,měi jiē huà chán bīn。
谈玄月明夜,探理日临晨。tán xuán yuè míng yè,tàn lǐ rì lín chén。
万机俱泯迹,方识本来人。wàn jī jù mǐn jì,fāng shí běn lái rén。

诗三百三首

寒山

元非隐逸士,自号山林人。yuán fēi yǐn yì shì,zì hào shān lín rén。
仕鲁蒙帻帛,且爱裹疏巾。shì lǔ méng zé bó,qiě ài guǒ shū jīn。
道有巢许操,耻为尧舜臣。dào yǒu cháo xǔ cāo,chǐ wèi yáo shùn chén。
猕猴罩帽子,学人避风尘。mí hóu zhào mào zi,xué rén bì fēng chén。

诗三百三首

寒山

自古诸哲人,不见有长存。zì gǔ zhū zhé rén,bù jiàn yǒu zhǎng cún。
生而还复死,尽变作灰尘。shēng ér hái fù sǐ,jǐn biàn zuò huī chén。
积骨如毗富,别泪成海津。jī gǔ rú pí fù,bié lèi chéng hǎi jīn。
唯有空名在,岂免生死轮。wéi yǒu kōng míng zài,qǐ miǎn shēng sǐ lún。

诗三百三首

寒山

今日岩前坐,坐久烟云收。jīn rì yán qián zuò,zuò jiǔ yān yún shōu。
一道清溪冷,千寻碧嶂头。yī dào qīng xī lěng,qiān xún bì zhàng tóu。
白云朝影静,明月夜光浮。bái yún cháo yǐng jìng,míng yuè yè guāng fú。
身上无尘垢,心中那更忧。shēn shàng wú chén gòu,xīn zhōng nà gèng yōu。

诗三百三首

寒山

千云万水间,中有一闲士。qiān yún wàn shuǐ jiān,zhōng yǒu yī xián shì。
白日游青山,夜归岩下睡。bái rì yóu qīng shān,yè guī yán xià shuì。
倏尔过春秋,寂然无尘累。shū ěr guò chūn qiū,jì rán wú chén lèi。
快哉何所依,静若秋江水。kuài zāi hé suǒ yī,jìng ruò qiū jiāng shuǐ。