古诗词

赵时瓈

题陈少阳先生上书稿后

赵时瓈

胡马昔长驱,高屋建瓴水。hú mǎ xī zhǎng qū,gāo wū jiàn líng shuǐ。
权奸误国家,和议甘骫骳。quán jiān wù guó jiā,hé yì gān wěi bèi。
遂令九庙尊,冒没在棘枳。suì lìng jiǔ miào zūn,mào méi zài jí zhǐ。
带甲百馀万,一啸自披靡。dài jiǎ bǎi yú wàn,yī xiào zì pī mí。
堂堂谏议公,屹若颓波砥。táng táng jiàn yì gōng,yì ruò tuí bō dǐ。
叩阍斥时宰,不惜用一死。kòu hūn chì shí zǎi,bù xī yòng yī sǐ。
此死不足道,闻者自兴起。cǐ sǐ bù zú dào,wén zhě zì xīng qǐ。
一木支大厦,于时不可尔。yī mù zhī dà shà,yú shí bù kě ěr。
使早定大计,何物摩壁垒。shǐ zǎo dìng dà jì,hé wù mó bì lěi。
可怜绍兴间,赙赠官其子。kě lián shào xīng jiān,fù zèng guān qí zi。
我得睹遗稿,感慨宁已矣。wǒ dé dǔ yí gǎo,gǎn kǎi níng yǐ yǐ。
千载凛如生,作者书于纸。qiān zài lǐn rú shēng,zuò zhě shū yú zhǐ。