古诗词

赵鼐

过大桥并出界偶成四绝寄邵阳父老

赵鼐

行过邮亭日未西,遮留父老杂童儿。xíng guò yóu tíng rì wèi xī,zhē liú fù lǎo zá tóng ér。
寄言我自无遗爱,底事潸然出涕洟。jì yán wǒ zì wú yí ài,dǐ shì shān rán chū tì tì。

过大桥并出界偶成四绝寄邵阳父老

赵鼐

闻说当年送沈君,一城攀卧尽沾巾。wén shuō dāng nián sòng shěn jūn,yī chéng pān wò jǐn zhān jīn。
续貂虽不亲传授,也解规随继后尘。xù diāo suī bù qīn chuán shòu,yě jiě guī suí jì hòu chén。

过大桥并出界偶成四绝寄邵阳父老

赵鼐

邵阳拙政一年馀,不暇精思及远图。shào yáng zhuō zhèng yī nián yú,bù xiá jīng sī jí yuǎn tú。
且了眼前无饿殍,家家温饱是良谟。qiě le yǎn qián wú è piǎo,jiā jiā wēn bǎo shì liáng mó。