古诗词

蔡沈

和陈子公井斋韵

蔡沈

生来井井义谁穷,阳自初来位五中。shēng lái jǐng jǐng yì shuí qióng,yáng zì chū lái wèi wǔ zhōng。
若信此间方寸地,能安而虑即成功。ruò xìn cǐ jiān fāng cùn dì,néng ān ér lǜ jí chéng gōng。

和介卿唐石道中早梅

蔡沈

六曲溪头处士家,年年篱落万枝花。liù qū xī tóu chù shì jiā,nián nián lí luò wàn zhī huā。
怪来驿使无消息,却报烟村一树斜。guài lái yì shǐ wú xiāo xī,què bào yān cūn yī shù xié。

红梅

蔡沈

一树芳菲露短墙,彩霞千缕带斜阳。yī shù fāng fēi lù duǎn qiáng,cǎi xiá qiān lǚ dài xié yáng。
东君赋予知何意,剩与胭脂便啬香。dōng jūn fù yǔ zhī hé yì,shèng yǔ yān zhī biàn sè xiāng。

胥村

蔡沈

楚国当年滥政刑,子胥何事亦鞭平。chǔ guó dāng nián làn zhèng xíng,zi xū hé shì yì biān píng。
当时若有权轻重,止合终身去郢城。dāng shí ruò yǒu quán qīng zhòng,zhǐ hé zhōng shēn qù yǐng chéng。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏东,扁舟夹双龙。yú xī yǐn píng dōng,biǎn zhōu jiā shuāng lóng。
浩歌碧云间,万壑生清风。hào gē bì yún jiān,wàn hè shēng qīng fēng。
群仙幔亭宴,玉女双鬓蓬。qún xiān màn tíng yàn,yù nǚ shuāng bìn péng。
夕景落寒岩,照耀金芙蓉。xī jǐng luò hán yán,zhào yào jīn fú róng。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏西,乘闲卧幽栖。yú xī yǐn píng xī,chéng xián wò yōu qī。
岩花雪端发,野鸟林际啼。yán huā xuě duān fā,yě niǎo lín jì tí。
仙掌神所刓,石崖天与齐。xiān zhǎng shén suǒ wán,shí yá tiān yǔ qí。
月华结清梦,啁哳闻金鸡。yuè huá jié qīng mèng,zhāo zhā wén jīn jī。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏南,春风驻征骖。yú xī yǐn píng nán,chūn fēng zhù zhēng cān。
开门傍水面,结屋依山岚。kāi mén bàng shuǐ miàn,jié wū yī shān lán。
千崖互纡郁,万象中浑涵。qiān yá hù yū yù,wàn xiàng zhōng hún hán。
居然岁月深,寒花露毵毵。jū rán suì yuè shēn,hán huā lù sān sān。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏北,飘然度岩侧。yú xī yǐn píng běi,piāo rán dù yán cè。
谁知神仙居,自与尘世隔。shuí zhī shén xiān jū,zì yǔ chén shì gé。
瑶草霜更青,琪花雪仍白。yáo cǎo shuāng gèng qīng,qí huā xuě réng bái。
横玉叫寒云,万里天一色。héng yù jiào hán yún,wàn lǐ tiān yī sè。

山中

蔡沈

才既非时用,性本爱岑寂。cái jì fēi shí yòng,xìng běn ài cén jì。
决策西山游,幽隐遂成癖。jué cè xī shān yóu,yōu yǐn suì chéng pǐ。
春风百花红,秋月千嶂碧。chūn fēng bǎi huā hóng,qiū yuè qiān zhàng bì。
烟霞结绸缪,猿鸟自畴昔。yān xiá jié chóu móu,yuán niǎo zì chóu xī。
乘间抚深旷,喷薄轰铁笛。chéng jiān fǔ shēn kuàng,pēn báo hōng tiě dí。
笑挹天柱峰,高寒几千尺。xiào yì tiān zhù fēng,gāo hán jǐ qiān chǐ。

咏西山

蔡沈

紫荆相依倚,绿筱自蒙密。zǐ jīng xiāng yī yǐ,lǜ xiǎo zì méng mì。
秋兰涧中花,山果路边实。qiū lán jiàn zhōng huā,shān guǒ lù biān shí。
沿岗引霜藤,临流坐寒石。yán gǎng yǐn shuāng téng,lín liú zuò hán shí。
日暮阴崖开,云收远山出。rì mù yīn yá kāi,yún shōu yuǎn shān chū。
疏篱尚存菊,荒庭旧垂橘。shū lí shàng cún jú,huāng tíng jiù chuí jú。
丝桐想虚堂,简策居静室。sī tóng xiǎng xū táng,jiǎn cè jū jìng shì。
俯仰今几时,漫然已陈迹。fǔ yǎng jīn jǐ shí,màn rán yǐ chén jì。
摩挲苍苔痕,屐齿不可识。mó sā cāng tái hén,jī chǐ bù kě shí。

武夷自咏

蔡沈

武夷群岫高崔嵬,隐屏直耸天中开。wǔ yí qún xiù gāo cuī wéi,yǐn píng zhí sǒng tiān zhōng kāi。
千寻拔地出圭壁,屼屼万古封苍苔。qiān xún bá dì chū guī bì,wù wù wàn gǔ fēng cāng tái。
烟霞舒卷朝夕异,日月昼夜东西回。yān xiá shū juǎn cháo xī yì,rì yuè zhòu yè dōng xī huí。
寒流诘曲抱岩足,水清沙碧直蓬莱。hán liú jí qū bào yán zú,shuǐ qīng shā bì zhí péng lái。
紫京真人玉为杯,琼浆初发葡萄醅。zǐ jīng zhēn rén yù wèi bēi,qióng jiāng chū fā pú táo pēi。
醉来披云卧松月,松花点点飘香雪。zuì lái pī yún wò sōng yuè,sōng huā diǎn diǎn piāo xiāng xuě。
哀猿绝壁声更长,惆怅怀人逮明发。āi yuán jué bì shēng gèng zhǎng,chóu chàng huái rén dǎi míng fā。

赠琴士翁明远

蔡沈

胶漆本无意,丝桐非有情。jiāo qī běn wú yì,sī tóng fēi yǒu qíng。
因缘醉翁指,发此无穷声。yīn yuán zuì wēng zhǐ,fā cǐ wú qióng shēng。
萧萧秋风引,落叶渭水清。xiāo xiāo qiū fēng yǐn,luò yè wèi shuǐ qīng。
喧喧阳春歌,花明锦江城。xuān xuān yáng chūn gē,huā míng jǐn jiāng chéng。
离鸾月徘徊,别鹤云杳冥。lí luán yuè pái huái,bié hè yún yǎo míng。
清泠洒毛发,震荡惊雷霆。qīng líng sǎ máo fā,zhèn dàng jīng léi tíng。
曲度神莫测,调高妙难名。qū dù shén mò cè,diào gāo miào nán míng。
时方多艰虞,掩耳谁为听。shí fāng duō jiān yú,yǎn ěr shuí wèi tīng。
无为恩怨儿女语,疆场勇士轩昂行。wú wèi ēn yuàn ér nǚ yǔ,jiāng chǎng yǒng shì xuān áng xíng。

读江西诗呈游光化料院

蔡沈

江西多秀士,卓跞相后先。jiāng xī duō xiù shì,zhuó lì xiāng hòu xiān。
其中最翘楚,无出黄陈前。qí zhōng zuì qiào chǔ,wú chū huáng chén qián。
森然插天干,琢削草舍椽。sēn rán chā tiān gàn,zuó xuē cǎo shě chuán。
羌童扣金石,越女调管弦。qiāng tóng kòu jīn shí,yuè nǚ diào guǎn xián。
非无要妙音,难与韶濩传。fēi wú yào miào yīn,nán yǔ sháo huò chuán。
王风惜云远,屈宋美独专。wáng fēng xī yún yuǎn,qū sòng měi dú zhuān。
沉浓玄晖诗,典雅渊明篇。chén nóng xuán huī shī,diǎn yǎ yuān míng piān。
少陵备众体,太白真谪仙。shǎo líng bèi zhòng tǐ,tài bái zhēn zhé xiān。
微情寄风月,肺腑皆天然。wēi qíng jì fēng yuè,fèi fǔ jiē tiān rán。
自从句中眼,一字千金钱。zì cóng jù zhōng yǎn,yī zì qiān jīn qián。
于今百馀载,诵说如河悬。yú jīn bǎi yú zài,sòng shuō rú hé xuán。
人惟屋下屋,何以千万间。rén wéi wū xià wū,hé yǐ qiān wàn jiān。
正声日微茫,寂感空无边。zhèng shēng rì wēi máng,jì gǎn kōng wú biān。

古意二首

蔡沈

古人不可见,末习徒纷然。gǔ rén bù kě jiàn,mò xí tú fēn rán。
精微固难知,论议胡尔偏。jīng wēi gù nán zhī,lùn yì hú ěr piān。
郢曲听者谁,巴唱和乃千。yǐng qū tīng zhě shuí,bā chàng hé nǎi qiān。
世道既若兹,淳风何当还。shì dào jì ruò zī,chún fēng hé dāng hái。
矫矫且自强,天运终来旋。jiǎo jiǎo qiě zì qiáng,tiān yùn zhōng lái xuán。

古意二首

蔡沈

种木必培根,清流必澄源。zhǒng mù bì péi gēn,qīng liú bì chéng yuán。
根源得其理,流末乃可言。gēn yuán dé qí lǐ,liú mò nǎi kě yán。
圣贤本始务,条达盖自然。shèng xián běn shǐ wù,tiáo dá gài zì rán。
时俗枝委求,持操空尔烦。shí sú zhī wěi qiú,chí cāo kōng ěr fán。
存存此成性,道义斯其门。cún cún cǐ chéng xìng,dào yì sī qí mén。

偶题

蔡沈

作书与蜀客,止为求知音。zuò shū yǔ shǔ kè,zhǐ wèi qiú zhī yīn。
不料缘素丝,却与多黄金。bù liào yuán sù sī,què yǔ duō huáng jīn。
今情既已异,古意何由寻。jīn qíng jì yǐ yì,gǔ yì hé yóu xún。
一笑陶靖节,雅趣无弦琴。yī xiào táo jìng jié,yǎ qù wú xián qín。

夜读苏州诗

蔡沈

夜读苏州诗,襟怀尽冰雪。yè dú sū zhōu shī,jīn huái jǐn bīng xuě。
飘飘关塞云,微微河汉月。piāo piāo guān sāi yún,wēi wēi hé hàn yuè。
秋兰南窗前,清香静中发。qiū lán nán chuāng qián,qīng xiāng jìng zhōng fā。
怀我千载心,岁晚更幽绝。huái wǒ qiān zài xīn,suì wǎn gèng yōu jué。

送连惟馨之小湖兼简程节推

蔡沈

本有瓜葛旧,况乃桑梓情。běn yǒu guā gé jiù,kuàng nǎi sāng zǐ qíng。
浮云无定姿,飘泊湖溪滨。fú yún wú dìng zī,piāo pō hú xī bīn。
春晴百花发,忍对江头别。chūn qíng bǎi huā fā,rěn duì jiāng tóu bié。
垂杨弄柔丝,含愁不能折。chuí yáng nòng róu sī,hán chóu bù néng zhé。
湖溪故人心,寒潭照秋月。hú xī gù rén xīn,hán tán zhào qiū yuè。
一别经十年,俯仰伤契阔。yī bié jīng shí nián,fǔ yǎng shāng qì kuò。
为言山中友,青阳半华发。wèi yán shān zhōng yǒu,qīng yáng bàn huá fā。

玉堂真丈索毋自欺斋诗

蔡沈

人心具天德,气禀有昏明。rén xīn jù tiān dé,qì bǐng yǒu hūn míng。
学以致其知,善恶义乃陈。xué yǐ zhì qí zhī,shàn è yì nǎi chén。
恶既在必去,善即在持循。è jì zài bì qù,shàn jí zài chí xún。
知之虽曰至,行之贵乎诚。zhī zhī suī yuē zhì,xíng zhī guì hū chéng。
念虑或未实,覆护寻亦生。niàn lǜ huò wèi shí,fù hù xún yì shēng。
遂令负初心,怛焉愧于人。suì lìng fù chū xīn,dá yān kuì yú rén。
君子必谨独,暗室十目瞋。jūn zi bì jǐn dú,àn shì shí mù chēn。
毫厘不苟徇,隐微常战兢。háo lí bù gǒu xùn,yǐn wēi cháng zhàn jīng。
好恶慊于己,择言无在身。hǎo è qiàn yú jǐ,zé yán wú zài shēn。
由中以达外,万善皆精纯。yóu zhōng yǐ dá wài,wàn shàn jiē jīng chún。
大书毋自欺,高斋扁新名。dà shū wú zì qī,gāo zhāi biǎn xīn míng。
居常目在是,以况汤盘铭。jū cháng mù zài shì,yǐ kuàng tāng pán míng。

早梅寄周纯臣

蔡沈

秋风日日吹芳草,山北山南迹如扫。qiū fēng rì rì chuī fāng cǎo,shān běi shān nán jì rú sǎo。
江梅一夜暗将春,疏影横斜水边道。jiāng méi yī yè àn jiāng chūn,shū yǐng héng xié shuǐ biān dào。
道逢驿使江南归,袖中袖出天香老。dào féng yì shǐ jiāng nán guī,xiù zhōng xiù chū tiān xiāng lǎo。
英姿独步霜雪中,清癯只为风流早。yīng zī dú bù shuāng xuě zhōng,qīng qú zhǐ wèi fēng liú zǎo。
48123