古诗词

赵炅

缘识其一十二

赵炅

终朝烦恼谩相牵,却是他非我自然。zhōng cháo fán nǎo mán xiāng qiān,què shì tā fēi wǒ zì rán。
只愿苍生添景福,康宁常得遇丰年。zhǐ yuàn cāng shēng tiān jǐng fú,kāng níng cháng dé yù fēng nián。

缘识其一十二

赵炅

从来非不求知己,言觉俗情似流水。cóng lái fēi bù qiú zhī jǐ,yán jué sú qíng shì liú shuǐ。
消息毫端总是空,奇哉道味深无比。xiāo xī háo duān zǒng shì kōng,qí zāi dào wèi shēn wú bǐ。

缘识其一十二

赵炅

性成孤僻爱清山,鹤唳云霄意自闲。xìng chéng gū pì ài qīng shān,hè lì yún xiāo yì zì xián。
物外更将和气约,精修便得扣玄关。wù wài gèng jiāng hé qì yuē,jīng xiū biàn dé kòu xuán guān。

缘识其一十二

赵炅

神仙洞府好逍遥,不似人间岁月销。shén xiān dòng fǔ hǎo xiāo yáo,bù shì rén jiān suì yuè xiāo。
海岳高深谁可测,九重天上自相邀。hǎi yuè gāo shēn shuí kě cè,jiǔ zhòng tiān shàng zì xiāng yāo。

缘识其一十二

赵炅

不曾师受有文章,天与聪明作久长。bù céng shī shòu yǒu wén zhāng,tiān yǔ cōng míng zuò jiǔ zhǎng。
道味自然玄境外,凡中奇异必非常。dào wèi zì rán xuán jìng wài,fán zhōng qí yì bì fēi cháng。

缘识其一十二

赵炅

道门长啸扣玄关,咀嚼盈虚口不闲。dào mén zhǎng xiào kòu xuán guān,jǔ jué yíng xū kǒu bù xián。
峰顶怡情松作笠,五湖来往看人间。fēng dǐng yí qíng sōng zuò lì,wǔ hú lái wǎng kàn rén jiān。

缘识其一十二

赵炅

年过百几鬓如鸦,到处安然便是家。nián guò bǎi jǐ bìn rú yā,dào chù ān rán biàn shì jiā。
醉后有时相诘问,更言我解种黄芽。zuì hòu yǒu shí xiāng jí wèn,gèng yán wǒ jiě zhǒng huáng yá。

缘识其一十二

赵炅

昆仑山上玉楼前,五色祥光混紫烟。kūn lún shān shàng yù lóu qián,wǔ sè xiáng guāng hùn zǐ yān。
景物不同人世界,群仙时醉卧花眠。jǐng wù bù tóng rén shì jiè,qún xiān shí zuì wò huā mián。

缘识其一十二

赵炅

一茎枯竹作渔竿,同畏蛟螭坐钓滩。yī jīng kū zhú zuò yú gān,tóng wèi jiāo chī zuò diào tān。
若获得鱼船许大,应想恐悚不心安。ruò huò dé yú chuán xǔ dà,yīng xiǎng kǒng sǒng bù xīn ān。

缘识其二

赵炅

玉浆时复咽于津,通畅全胜百味珍。yù jiāng shí fù yàn yú jīn,tōng chàng quán shèng bǎi wèi zhēn。
满口馨香兼自得,颜容改变作真人。mǎn kǒu xīn xiāng jiān zì dé,yán róng gǎi biàn zuò zhēn rén。

缘识其二

赵炅

雅颂文章顺化风,馨香不必在芳丛。yǎ sòng wén zhāng shùn huà fēng,xīn xiāng bù bì zài fāng cóng。
阳和远近随田亩,春雨如膏有大功。yáng hé yuǎn jìn suí tián mǔ,chūn yǔ rú gāo yǒu dà gōng。

缘识其二

赵炅

如花遇雨湿泷冻,审此言谈大道中。rú huā yù yǔ shī lóng dòng,shěn cǐ yán tán dà dào zhōng。
世上几人知举措,故然不与我心同。shì shàng jǐ rén zhī jǔ cuò,gù rán bù yǔ wǒ xīn tóng。

缘识其二

赵炅

上短下长人莫笑,信缘披得便前行。shàng duǎn xià zhǎng rén mò xiào,xìn yuán pī dé biàn qián xíng。
衣裳不是颠来倒,凭仗丹青画取成。yī shang bù shì diān lái dào,píng zhàng dān qīng huà qǔ chéng。

缘识其二

赵炅

花间春鸟语喈喈,道在其中动我怀。huā jiān chūn niǎo yǔ jiē jiē,dào zài qí zhōng dòng wǒ huái。
红艳几时长久住,年年依旧看相挨。hóng yàn jǐ shí zhǎng jiǔ zhù,nián nián yī jiù kàn xiāng āi。

缘识其二

赵炅

年年柳与韶光契,春风便作开花使。nián nián liǔ yǔ sháo guāng qì,chūn fēng biàn zuò kāi huā shǐ。
黄莺到处不绝声,嫩叶芽新生悲翠。huáng yīng dào chù bù jué shēng,nèn yè yá xīn shēng bēi cuì。

缘识其二

赵炅

信天缘便信天缘,那是凡夫那是仙。xìn tiān yuán biàn xìn tiān yuán,nà shì fán fū nà shì xiān。
勿枉用心闲过日,来随福报猛如泉。wù wǎng yòng xīn xián guò rì,lái suí fú bào měng rú quán。

缘识其二

赵炅

五恶贪嗔皆自起,高深海岳犹穷矣。wǔ è tān chēn jiē zì qǐ,gāo shēn hǎi yuè yóu qióng yǐ。
无明发在一时间,对面如同千万里。wú míng fā zài yī shí jiān,duì miàn rú tóng qiān wàn lǐ。

缘识其二

赵炅

凡愚不取自逍遥,其奈心如似火烧。fán yú bù qǔ zì xiāo yáo,qí nài xīn rú shì huǒ shāo。
虚过光阴速似梦,随缘尽向暗中销。xū guò guāng yīn sù shì mèng,suí yuán jǐn xiàng àn zhōng xiāo。

缘识其二

赵炅

皇天不事但多罗,莫道无缘奈我何。huáng tiān bù shì dàn duō luó,mò dào wú yuán nài wǒ hé。
上有天堂下地狱,分明种麦不生禾。shàng yǒu tiān táng xià dì yù,fēn míng zhǒng mài bù shēng hé。

缘识其二

赵炅

南来北去无时节,举翅抬头飞似雪。nán lái běi qù wú shí jié,jǔ chì tái tóu fēi shì xuě。
当日离春今日秋,汀江浦上旧明月。dāng rì lí chūn jīn rì qiū,tīng jiāng pǔ shàng jiù míng yuè。