古诗词

赵炅

逍遥咏

赵炅

日月无私照,人为似等闲。rì yuè wú sī zhào,rén wèi shì děng xián。
忙催红叶落,静想白云间。máng cuī hóng yè luò,jìng xiǎng bái yún jiān。
善念皆知有,非缘勿用攀。shàn niàn jiē zhī yǒu,fēi yuán wù yòng pān。
目前深邃理,那是扣玄关。mù qián shēn suì lǐ,nà shì kòu xuán guān。

逍遥咏

赵炅

精心求一善,一善许相宗。jīng xīn qiú yī shàn,yī shàn xǔ xiāng zōng。
利物无穷尽,分明理道通。lì wù wú qióng jǐn,fēn míng lǐ dào tōng。
正邪名恍惚,晓悟见真空。zhèng xié míng huǎng hū,xiǎo wù jiàn zhēn kōng。
象外行持法,玄言显圣功。xiàng wài xíng chí fǎ,xuán yán xiǎn shèng gōng。

逍遥咏

赵炅

百法还丹数,玄门各自深。bǎi fǎ hái dān shù,xuán mén gè zì shēn。
真空光似日,解脱本由心。zhēn kōng guāng shì rì,jiě tuō běn yóu xīn。
迷惑终无应,精修重古今。mí huò zhōng wú yīng,jīng xiū zhòng gǔ jīn。
循环岂暂息,七宝聚高岑。xún huán qǐ zàn xī,qī bǎo jù gāo cén。

逍遥咏

赵炅

刚气纵横合,无人到所思。gāng qì zòng héng hé,wú rén dào suǒ sī。
浮生看即易,至理杳难知。fú shēng kàn jí yì,zhì lǐ yǎo nán zhī。
返覆因兴念,恒持入远期。fǎn fù yīn xīng niàn,héng chí rù yuǎn qī。
孤云霄汉外,花见晚霜悲。gū yún xiāo hàn wài,huā jiàn wǎn shuāng bēi。

逍遥咏

赵炅

我说逍遥理,其如要妙深。wǒ shuō xiāo yáo lǐ,qí rú yào miào shēn。
悟来时顷刻,迷者岂通寻。wù lái shí qǐng kè,mí zhě qǐ tōng xún。
达即随情遣,真缘不可侵。dá jí suí qíng qiǎn,zhēn yuán bù kě qīn。
从来皆是事,巧拙在人心。cóng lái jiē shì shì,qiǎo zhuō zài rén xīn。

逍遥咏

赵炅

一法归千法,真如即是真。yī fǎ guī qiān fǎ,zhēn rú jí shì zhēn。
迷情终不见,达了悟知因。mí qíng zhōng bù jiàn,dá le wù zhī yīn。
海纳分他境,心平故可亲。hǎi nà fēn tā jìng,xīn píng gù kě qīn。
但明修鍊路,善业尽随身。dàn míng xiū liàn lù,shàn yè jǐn suí shēn。

逍遥咏

赵炅

真一生天地,因依认宿缘。zhēn yī shēng tiān dì,yīn yī rèn sù yuán。
智高通理性,凡下少周旋。zhì gāo tōng lǐ xìng,fán xià shǎo zhōu xuán。
语默何奇绝,幽深隐圣贤。yǔ mò hé qí jué,yōu shēn yǐn shèng xián。
谁人解我意,大道寸心玄。shuí rén jiě wǒ yì,dà dào cùn xīn xuán。

逍遥咏

赵炅

天上与人间,贤愚不暂闲。tiān shàng yǔ rén jiān,xián yú bù zàn xián。
精修归至理,道大隐玄关。jīng xiū guī zhì lǐ,dào dà yǐn xuán guān。
圣境皆奇绝,凡情岂易攀。shèng jìng jiē qí jué,fán qíng qǐ yì pān。
群仙宽坦荡,却老尽童颜。qún xiān kuān tǎn dàng,què lǎo jǐn tóng yán。

逍遥咏

赵炅

探玄何妙理,元化得均匀。tàn xuán hé miào lǐ,yuán huà dé jūn yún。
去住分明纪,终期远大亲。qù zhù fēn míng jì,zhōng qī yuǎn dà qīn。
物华堪赏咏,离挠最名珍。wù huá kān shǎng yǒng,lí náo zuì míng zhēn。
碧落翻霞彩,千秋不老春。bì luò fān xiá cǎi,qiān qiū bù lǎo chūn。

逍遥咏

赵炅

谁人信我说,我说亦非常。shuí rén xìn wǒ shuō,wǒ shuō yì fēi cháng。
苦行分明乐,缘深解即忙。kǔ xíng fēn míng lè,yuán shēn jiě jí máng。
乖持如似梦,慕道得清凉。guāi chí rú shì mèng,mù dào dé qīng liáng。
影响随声应,玄门可度量。yǐng xiǎng suí shēng yīng,xuán mén kě dù liàng。

逍遥咏

赵炅

逍遥通大道,物象古从今。xiāo yáo tōng dà dào,wù xiàng gǔ cóng jīn。
一气无穷极,三才妙更深。yī qì wú qióng jí,sān cái miào gèng shēn。
愚迷皆自缚,圣境可周寻。yú mí jiē zì fù,shèng jìng kě zhōu xún。
消息存亡理,先忧力不任。xiāo xī cún wáng lǐ,xiān yōu lì bù rèn。

逍遥咏

赵炅

法则定乾坤,千秋与万春。fǎ zé dìng qián kūn,qiān qiū yǔ wàn chūn。
金乌飞绛阙,玉兔弄精神。jīn wū fēi jiàng quē,yù tù nòng jīng shén。
达识逢堪笑,贤愚本是真。dá shí féng kān xiào,xián yú běn shì zhēn。
清风摇圣境,仙说洞中人。qīng fēng yáo shèng jìng,xiān shuō dòng zhōng rén。

逍遥咏

赵炅

逍遥闲物外,大道体柔刚。xiāo yáo xián wù wài,dà dào tǐ róu gāng。
山河穷不尽,人心自短长。shān hé qióng bù jǐn,rén xīn zì duǎn zhǎng。
尘泥常暧昧,日月莹辉光。chén ní cháng ài mèi,rì yuè yíng huī guāng。
出没机关内,调持迥有方。chū méi jī guān nèi,diào chí jiǒng yǒu fāng。

逍遥咏

赵炅

发愿行平等,天观必照知。fā yuàn xíng píng děng,tiān guān bì zhào zhī。
贪嗔常不见,善恶岂相规。tān chēn cháng bù jiàn,shàn è qǐ xiāng guī。
利益恒将正,勿教乱所思。lì yì héng jiāng zhèng,wù jiào luàn suǒ sī。
因缘如响合,变化杳无为。yīn yuán rú xiǎng hé,biàn huà yǎo wú wèi。

逍遥咏

赵炅

具足人难得,聪明别是非。jù zú rén nán dé,cōng míng bié shì fēi。
志诚符感应,清静扣玄机。zhì chéng fú gǎn yīng,qīng jìng kòu xuán jī。
道大雄名久,真邪有顺违。dào dà xióng míng jiǔ,zhēn xié yǒu shùn wéi。
精专闲彼我,万法一宗归。jīng zhuān xián bǐ wǒ,wàn fǎ yī zōng guī。

逍遥咏

赵炅

志节还难得,刚柔说是非。zhì jié hái nán dé,gāng róu shuō shì fēi。
秋霜明至道,春日丽光辉。qiū shuāng míng zhì dào,chūn rì lì guāng huī。
桂影芳红树,馨香入紫微。guì yǐng fāng hóng shù,xīn xiāng rù zǐ wēi。
无穷天地理,语默自依依。wú qióng tiān dì lǐ,yǔ mò zì yī yī。

逍遥咏

赵炅

诗中包异境,解者不为非。shī zhōng bāo yì jìng,jiě zhě bù wèi fēi。
深信含玄理,幽通是可依。shēn xìn hán xuán lǐ,yōu tōng shì kě yī。
达人皆论道,狂酒败棱威。dá rén jiē lùn dào,kuáng jiǔ bài léng wēi。
浩渺寰瀛内,寒暄隐圣机。hào miǎo huán yíng nèi,hán xuān yǐn shèng jī。

逍遥咏

赵炅

逍遥名不易,一法贯真宗。xiāo yáo míng bù yì,yī fǎ guàn zhēn zōng。
入位谁分别,深玄隐大功。rù wèi shuí fēn bié,shēn xuán yǐn dà gōng。
杳冥难测度,象外理皆同。yǎo míng nán cè dù,xiàng wài lǐ jiē tóng。
洞府群仙侣,三天顺九重。dòng fǔ qún xiān lǚ,sān tiān shùn jiǔ zhòng。

逍遥咏

赵炅

虚无知者少,秘默在丹田。xū wú zhī zhě shǎo,mì mò zài dān tián。
铅化金根树,鼎光玉液泉。qiān huà jīn gēn shù,dǐng guāng yù yè quán。
相宗难且易,绝妙理深玄。xiāng zōng nán qiě yì,jué miào lǐ shēn xuán。
真境犹来是,依经学昔贤。zhēn jìng yóu lái shì,yī jīng xué xī xián。

逍遥咏

赵炅

得一便须休,真空象外求。dé yī biàn xū xiū,zhēn kōng xiàng wài qiú。
昭然宽世界,幻化似浮沤。zhāo rán kuān shì jiè,huàn huà shì fú ōu。
秘隐玄中理,幽深事莫投。mì yǐn xuán zhōng lǐ,yōu shēn shì mò tóu。
天涯无畔岸,宝月顺波流。tiān yá wú pàn àn,bǎo yuè shùn bō liú。