古诗词

刘筠

禁中庭树

刘筠

羽叶笼盘石,虬枝拂画堂。yǔ yè lóng pán shí,qiú zhī fú huà táng。
夜声含素瑟,晓影逼扶桑。yè shēng hán sù sè,xiǎo yǐng bī fú sāng。
好借鸾为瑞,无容麝损香。hǎo jiè luán wèi ruì,wú róng shè sǔn xiāng。
宁知千载后,祇美召公棠。níng zhī qiān zài hòu,qí měi zhào gōng táng。

槿花

刘筠

紫雾函灯檠,彤霞逼绮寮。zǐ wù hán dēng qíng,tóng xiá bī qǐ liáo。
吴宫何薄命,楚梦不终朝。wú gōng hé báo mìng,chǔ mèng bù zhōng cháo。
半被曾羞问,邻墙却悔招。bàn bèi céng xiū wèn,lín qiáng què huǐ zhāo。
莫移风雨怨,更嘱鹊为桥。mò yí fēng yǔ yuàn,gèng zhǔ què wèi qiáo。

夕阳

刘筠

夕阳堪极目,况复近秋残。xī yáng kān jí mù,kuàng fù jìn qiū cán。
塞迥横烟紫,江清照叶丹。sāi jiǒng héng yān zǐ,jiāng qīng zhào yè dān。
伍胥嗟路远,潘子念行难。wǔ xū jiē lù yuǎn,pān zi niàn xíng nán。
更有芜城恨,城空逼夜寒。gèng yǒu wú chéng hèn,chéng kōng bī yè hán。

霜月

刘筠

霜晓月仍残,桐疏凤更单。shuāng xiǎo yuè réng cán,tóng shū fèng gèng dān。
已伤春寂寂,还踏夜漫漫。yǐ shāng chūn jì jì,hái tà yè màn màn。
冻合仙槎路,薰馀侍史兰。dòng hé xiān chá lù,xūn yú shì shǐ lán。
那知荀奉倩,体薄不胜寒。nà zhī xún fèng qiàn,tǐ báo bù shèng hán。

即日

刘筠

地僻无车辙,心灰欲坐忘。dì pì wú chē zhé,xīn huī yù zuò wàng。
疾雷徒破柱,幽草不迎凉。jí léi tú pò zhù,yōu cǎo bù yíng liáng。
日烈蝉遗蜕,花休蜜满房。rì liè chán yí tuì,huā xiū mì mǎn fáng。
覆觞知已久,宁有次公狂。fù shāng zhī yǐ jiǔ,níng yǒu cì gōng kuáng。

偶怀

刘筠

不才甘客难,多病岂旬休。bù cái gān kè nán,duō bìng qǐ xún xiū。
可待乘轩宠,终惭舐痔求。kě dài chéng xuān chǒng,zhōng cán shì zhì qiú。
渚兰薰露夕,江橘富霜秋。zhǔ lán xūn lù xī,jiāng jú fù shuāng qiū。
养拙宁无地,千波一叶舟。yǎng zhuō níng wú dì,qiān bō yī yè zhōu。

直夜二首其一

刘筠

琼蕊滋晨饮,青缣拥夜衾。qióng ruǐ zī chén yǐn,qīng jiān yōng yè qīn。
万年宫省树,五色帝家禽。wàn nián gōng shěng shù,wǔ sè dì jiā qín。
诏草裁蕂角,薰炉烬水沉。zhào cǎo cái shèng jiǎo,xūn lú jìn shuǐ chén。
浴堂还独对,鸣佩有清音。yù táng hái dú duì,míng pèi yǒu qīng yīn。

奉和圣制上元

刘筠

瑞荚盈端月,神灯灿宝辉。ruì jiá yíng duān yuè,shén dēng càn bǎo huī。
执金停徼骑,坐狄敞朝扉。zhí jīn tíng jiǎo qí,zuò dí chǎng cháo fēi。
激徵清歌歇,晞阳醉客归。jī zhēng qīng gē xiē,xī yáng zuì kè guī。
可封家自乐,不独在轻肥。kě fēng jiā zì lè,bù dú zài qīng féi。

奉和御制中和节

刘筠

载阳临仲序,初吉协嘉名。zài yáng lín zhòng xù,chū jí xié jiā míng。
国授民时正,天资植物荣。guó shòu mín shí zhèng,tiān zī zhí wù róng。
草薰翔泽雉,风暖度林莺。cǎo xūn xiáng zé zhì,fēng nuǎn dù lín yīng。
尧思存稽古,洋洋播颂声。yáo sī cún jī gǔ,yáng yáng bō sòng shēng。

奉和圣制寒食五七言二首其一

刘筠

垣禁申严日,馀萌尽达初。yuán jìn shēn yán rì,yú méng jǐn dá chū。
踏青游骑远,浮枣禊波舒。tà qīng yóu qí yuǎn,fú zǎo xì bō shū。
饧市喧箫吹,鸡场隘酒车。táng shì xuān xiāo chuī,jī chǎng ài jiǔ chē。
俗康春更乐,绮榭焕晴虚。sú kāng chūn gèng lè,qǐ xiè huàn qíng xū。

中秋馆宿

刘筠

馀欢惊社过,独直奈宵长。yú huān jīng shè guò,dú zhí nài xiāo zhǎng。
月向蓬山满,风来桂殿凉。yuè xiàng péng shān mǎn,fēng lái guì diàn liáng。
睡轻同警鹤,吟苦伴啼螀。shuì qīng tóng jǐng hè,yín kǔ bàn tí jiāng。
耿耿迷遥思,残星下建章。gěng gěng mí yáo sī,cán xīng xià jiàn zhāng。

送张无梦归天台

刘筠

抗节在丛霄,谈玄屡对尧。kàng jié zài cóng xiāo,tán xuán lǚ duì yáo。
风回列子驭,霞建赤城标。fēng huí liè zi yù,xiá jiàn chì chéng biāo。
白石泥丹灶,红泉涤酒瓢。bái shí ní dān zào,hóng quán dí jiǔ piáo。
天章耀行色,鹤态自逍遥。tiān zhāng yào xíng sè,hè tài zì xiāo yáo。

送僧归护国寺

刘筠

暂寄长安寺,时闻宝偈传。zàn jì zhǎng ān sì,shí wén bǎo jì chuán。
南归宗派盛,外护帝臣贤。nán guī zōng pài shèng,wài hù dì chén xián。
桂色陵庵雪,芝腴助茗泉。guì sè líng ān xuě,zhī yú zhù míng quán。
离怀杳何许,凤刹际霞天。lí huái yǎo hé xǔ,fèng shā jì xiá tiān。

奉和真宗御制后苑杂花海棠

刘筠

迟景烘初绽,鲜风惜未飘。chí jǐng hōng chū zhàn,xiān fēng xī wèi piāo。
蝶魂迷密径,莺语近新条。dié hún mí mì jìng,yīng yǔ jìn xīn tiáo。
芳蕙薰宫锦,丹浆晕海绡。fāng huì xūn gōng jǐn,dān jiāng yūn hǎi xiāo。
惟时奉宸唱,赓奉愧咎繇。wéi shí fèng chén chàng,gēng fèng kuì jiù yáo。

南朝

刘筠

华林酒满劝长星,青漆楼高未称情。huá lín jiǔ mǎn quàn zhǎng xīng,qīng qī lóu gāo wèi chēng qíng。
麝壁灯回偏照昼,雀航波涨欲浮城。shè bì dēng huí piān zhào zhòu,què háng bō zhǎng yù fú chéng。
钟声但恐严妆晚,衣带那知敌国轻。zhōng shēng dàn kǒng yán zhuāng wǎn,yī dài nà zhī dí guó qīng。
千古风流佳丽地,尽供哀思与兰成。qiān gǔ fēng liú jiā lì dì,jǐn gōng āi sī yǔ lán chéng。

休沐端居有怀希圣少卿学士

刘筠

䡾䡾风檐乳燕翔,浴兰衣绤簟流黄。niè niè fēng yán rǔ yàn xiáng,yù lán yī xì diàn liú huáng。
云容倏变千峰险,草色相沿百带长。yún róng shū biàn qiān fēng xiǎn,cǎo sè xiāng yán bǎi dài zhǎng。
旋制紫荷供橐笔,暗移神蔡忍支床。xuán zhì zǐ hé gōng tuó bǐ,àn yí shén cài rěn zhī chuáng。
思君只欲倾家酿,待警同谁赋柏梁。sī jūn zhǐ yù qīng jiā niàng,dài jǐng tóng shuí fù bǎi liáng。

代意

刘筠

华池阿阁不相容,浊水清尘恨莫穷。huá chí ā gé bù xiāng róng,zhuó shuǐ qīng chén hèn mò qióng。
明月自新班女扇,行云无柰楚王风。míng yuè zì xīn bān nǚ shàn,xíng yún wú nài chǔ wáng fēng。
乳莺啼晓销兰炷,媚蝶伤春失蕙丛。rǔ yīng tí xiǎo xiāo lán zhù,mèi dié shāng chūn shī huì cóng。
纵使多才如子建,祇能援笔赋惊鸿。zòng shǐ duō cái rú zi jiàn,qí néng yuán bǐ fù jīng hóng。

汉武

刘筠

汉武高台切绛河,半涵非雾郁嵯峨。hàn wǔ gāo tái qiè jiàng hé,bàn hán fēi wù yù cuó é。
桑田欲看他年变,瓠子先成此日歌。sāng tián yù kàn tā nián biàn,hù zi xiān chéng cǐ rì gē。
夏鼎几迁空象物,秦桥未就已沉波。xià dǐng jǐ qiān kōng xiàng wù,qín qiáo wèi jiù yǐ chén bō。
相如作赋徒能讽,却助飘飘逸气多。xiāng rú zuò fù tú néng fěng,què zhù piāo piāo yì qì duō。

馆中新蝉

刘筠

庭中嘉树发华滋,可要螳螂共此时。tíng zhōng jiā shù fā huá zī,kě yào táng láng gòng cǐ shí。
翼薄乍舒宫女鬓,蜕轻全解羽人尸。yì báo zhà shū gōng nǚ bìn,tuì qīng quán jiě yǔ rén shī。
风来玉女乌先转,露下金茎鹤未知。fēng lái yù nǚ wū xiān zhuǎn,lù xià jīn jīng hè wèi zhī。
日永声长兼夜思,肯容潘岳到秋悲。rì yǒng shēng zhǎng jiān yè sī,kěn róng pān yuè dào qiū bēi。

刘筠

碧树阴浓扣砌平,华亭归梦晓频惊。bì shù yīn nóng kòu qì píng,huá tíng guī mèng xiǎo pín jīng。
仙经若未标奇相,琴操何因寄恨声。xiān jīng ruò wèi biāo qí xiāng,qín cāo hé yīn jì hèn shēng。
养气自怜鸡善胜,全身却许雁能鸣。yǎng qì zì lián jī shàn shèng,quán shēn què xǔ yàn néng míng。
芝田玉水春云伴,可得乘轩是所荣。zhī tián yù shuǐ chūn yún bàn,kě dé chéng xuān shì suǒ róng。
711234