古诗词

刘应李

祝英台近·登武夷平林

刘应李

濯沧浪,歌窈窕,云日弄微霁。zhuó cāng làng,gē yǎo tiǎo,yún rì nòng wēi jì。
屏倚曾空,鹤去几何岁。píng yǐ céng kōng,hè qù jǐ hé suì。
尚留洞草芊青,岩花重碧,游泳处、露中风袂。shàng liú dòng cǎo qiān qīng,yán huā zhòng bì,yóu yǒng chù lù zhōng fēng mèi。
木兰舣。mù lán yǐ。
亭外冉冉斜阳,杯行尚联断。tíng wài rǎn rǎn xié yáng,bēi xíng shàng lián duàn。
独凭危阑,解渴漱寒水。dú píng wēi lán,jiě kě shù hán shuǐ。
少须酒力还低,茶香不断,清与处、月明川底。shǎo xū jiǔ lì hái dī,chá xiāng bù duàn,qīng yǔ chù yuè míng chuān dǐ。

上陈县尹

刘应李

温公宅子富公池,并入尧夫户不知。wēn gōng zhái zi fù gōng chí,bìng rù yáo fū hù bù zhī。
百亩但添官里赋,一编惟说橐中诗。bǎi mǔ dàn tiān guān lǐ fù,yī biān wéi shuō tuó zhōng shī。
自怜老去无能役,正恐儿成不了痴。zì lián lǎo qù wú néng yì,zhèng kǒng ér chéng bù le chī。
有口尚能夸尹在,莫教白发困行移。yǒu kǒu shàng néng kuā yǐn zài,mò jiào bái fā kùn xíng yí。