古诗词

刘子澄

枞阳出陆

刘子澄

浮家无定日,仕在水云乡。fú jiā wú dìng rì,shì zài shuǐ yún xiāng。
棹别洞庭月,帆迎赤壁霜。zhào bié dòng tíng yuè,fān yíng chì bì shuāng。
早寒裘代葛,多病药充粮。zǎo hán qiú dài gé,duō bìng yào chōng liáng。
明日枞阳客,征鞍去路长。míng rì cōng yáng kè,zhēng ān qù lù zhǎng。

过鸿宿洲

刘子澄

洲名号鸿宿,流徙合来居。zhōu míng hào hóng sù,liú xǐ hé lái jū。
淮郡侵江密,人烟罩水疏。huái jùn qīn jiāng mì,rén yān zhào shuǐ shū。
无山供笛竹,有港便罾鱼。wú shān gōng dí zhú,yǒu gǎng biàn zēng yú。
壮士休营业,功成返故庐。zhuàng shì xiū yíng yè,gōng chéng fǎn gù lú。

游石门县层山流杯亭观卓锡泉

刘子澄

寺惟泉最古,有咏载州图。sì wéi quán zuì gǔ,yǒu yǒng zài zhōu tú。
几度流觞了,长如卓锡初。jǐ dù liú shāng le,zhǎng rú zhuó xī chū。
楚山闽老住,隋柏宋朝枯。chǔ shān mǐn lǎo zhù,suí bǎi sòng cháo kū。
雨后人耕急,荒冈带月锄。yǔ hòu rén gēng jí,huāng gāng dài yuè chú。

董宰见和用韵留别

刘子澄

谩辱君相送,我行非壮图。mán rǔ jūn xiāng sòng,wǒ xíng fēi zhuàng tú。
客程来又去,人事久如初。kè chéng lái yòu qù,rén shì jiǔ rú chū。
句淡僧能和,泉灵旱不枯。jù dàn sēng néng hé,quán líng hàn bù kū。
升高莫怨险,世路尔能锄。shēng gāo mò yuàn xiǎn,shì lù ěr néng chú。

武陵别任年魁

刘子澄

诏书应在道,君但趣行装。zhào shū yīng zài dào,jūn dàn qù xíng zhuāng。
去棹乘桃涨,朝衣带芷香。qù zhào chéng táo zhǎng,cháo yī dài zhǐ xiāng。
归斋寻旧话,上殿拜新皇。guī zhāi xún jiù huà,shàng diàn bài xīn huáng。
论事依经好,平迁是玉堂。lùn shì yī jīng hǎo,píng qiān shì yù táng。

寿星寺江湖伟观

刘子澄

岂不近京都,红尘此地无。qǐ bù jìn jīng dōu,hóng chén cǐ dì wú。
吴山青似越,江水白于湖。wú shān qīng shì yuè,jiāng shuǐ bái yú hú。
天接帆边海,烟生树外晡。tiān jiē fān biān hǎi,yān shēng shù wài bū。
危栏僧共倚,莫恨旅怀孤。wēi lán sēng gòng yǐ,mò hèn lǚ huái gū。

会饮西湖闻黄浦捷用余制干韵

刘子澄

湖边重度夏,风物恍如初。hú biān zhòng dù xià,fēng wù huǎng rú chū。
竹喜儿孙密,花怜姊妹疏。zhú xǐ ér sūn mì,huā lián zǐ mèi shū。
小舟逢寺泊,淡句欠僧书。xiǎo zhōu féng sì pō,dàn jù qiàn sēng shū。
此乐何从得,淮堧报贼除。cǐ lè hé cóng dé,huái ruán bào zéi chú。

会真观水帘

刘子澄

观近朱陵萃列真,烟霞虽僻境长春。guān jìn zhū líng cuì liè zhēn,yān xiá suī pì jìng zhǎng chūn。
若非火府炼神处,安用水帘遮世尘。ruò fēi huǒ fǔ liàn shén chù,ān yòng shuǐ lián zhē shì chén。
古像著灵多是石,补钟留迹似非人。gǔ xiàng zhù líng duō shì shí,bǔ zhōng liú jì shì fēi rén。
寻源亦有桃花涧,莫是山山可避秦。xún yuán yì yǒu táo huā jiàn,mò shì shān shān kě bì qín。

厉漕饮别海棠下索诗

刘子澄

天然翠袖隐丰肌,好是胭脂未透时。tiān rán cuì xiù yǐn fēng jī,hǎo shì yān zhī wèi tòu shí。
夜睡无香供蝶梦,晨妆有恨只莺知。yè shuì wú xiāng gōng dié mèng,chén zhuāng yǒu hèn zhǐ yīng zhī。
坡仙具眼犹烧烛,子美多情却欠诗。pō xiān jù yǎn yóu shāo zhú,zi měi duō qíng què qiàn shī。
料得锦城花正好,怨公底事访春迟。liào dé jǐn chéng huā zhèng hǎo,yuàn gōng dǐ shì fǎng chūn chí。

厉漕饮别海棠下索诗

刘子澄

着雨胭脂沁玉肌,绝疑妃子醉眠时。zhe yǔ yān zhī qìn yù jī,jué yí fēi zi zuì mián shí。
未邀佳客闲来赏,已怪游蜂早得知。wèi yāo jiā kè xián lái shǎng,yǐ guài yóu fēng zǎo dé zhī。
烧烛不妨循故事,卷纱何惜赋新诗。shāo zhú bù fáng xún gù shì,juǎn shā hé xī fù xīn shī。
羡君立就花前句,我欲赓吟思苦迟。xiàn jūn lì jiù huā qián jù,wǒ yù gēng yín sī kǔ chí。

云峰寺诗

刘子澄

治水神书在此祁,溪名犹似念胼胝。zhì shuǐ shén shū zài cǐ qí,xī míng yóu shì niàn pián zhī。
当时民垫赖谁力,今日地平惟佛祠。dāng shí mín diàn lài shuí lì,jīn rì dì píng wéi fú cí。
泉出玉床疏作乳,火生丹窖结成芝。quán chū yù chuáng shū zuò rǔ,huǒ shēng dān jiào jié chéng zhī。
云峰自有樵人径,岣嵝寻碑误退之。yún fēng zì yǒu qiáo rén jìng,gǒu lǒu xún bēi wù tuì zhī。

游岳麓宫抱黄洞

刘子澄

连天七十二云屏,真境先于翠麓呈。lián tiān qī shí èr yún píng,zhēn jìng xiān yú cuì lù chéng。
洞发金光丹气结,泉疏乳白玉华生。dòng fā jīn guāng dān qì jié,quán shū rǔ bái yù huá shēng。
江心雁影重临字,谷口禽呼自答名。jiāng xīn yàn yǐng zhòng lín zì,gǔ kǒu qín hū zì dá míng。
闲步不教方外觉,破烟双鹤已来迎。xián bù bù jiào fāng wài jué,pò yān shuāng hè yǐ lái yíng。

云中寺

刘子澄

地僻层云岿古禅,我来访古尚依然。dì pì céng yún kuī gǔ chán,wǒ lái fǎng gǔ shàng yī rán。
越人重见流觞水,隋刹犹存卓锡泉。yuè rén zhòng jiàn liú shāng shuǐ,suí shā yóu cún zhuó xī quán。
石罅遗题思往迹,岩隈纪事忆前贤。shí xià yí tí sī wǎng jì,yán wēi jì shì yì qián xián。
可人不为时摩拂,朝暮青山一抹烟。kě rén bù wèi shí mó fú,cháo mù qīng shān yī mǒ yān。

登祝融宿上封寺诗

刘子澄

祝融尊与岱宗齐,仙境今容佛屋依。zhù róng zūn yǔ dài zōng qí,xiān jìng jīn róng fú wū yī。
晓揖日轮知海窄,夜扪星轸觉天低。xiǎo yī rì lún zhī hǎi zhǎi,yè mén xīng zhěn jué tiān dī。
风高殿悉杉为瓦,云冷僧常绵作衣。fēng gāo diàn xī shān wèi wǎ,yún lěng sēng cháng mián zuò yī。
莫剪光天坛下草,时巡要秣六龙嘶。mò jiǎn guāng tiān tán xià cǎo,shí xún yào mò liù lóng sī。

江陵逢黄虚舟

刘子澄

山谷机忘似白鸥,有孙今复号虚舟。shān gǔ jī wàng shì bái ōu,yǒu sūn jīn fù hào xū zhōu。
信风为棹先开浪,与月同舱不载愁。xìn fēng wèi zhào xiān kāi làng,yǔ yuè tóng cāng bù zài chóu。
吟就自将歌欸乃,醉时宁逐境漂流。yín jiù zì jiāng gē āi nǎi,zuì shí níng zhú jìng piāo liú。
乾坤等是虚舟尔,只好和诗莫带休。qián kūn děng shì xū zhōu ěr,zhǐ hǎo hé shī mò dài xiū。

和张功曹清明之什

刘子澄

兰江无物可关情,春去春来感亦生。lán jiāng wú wù kě guān qíng,chūn qù chūn lái gǎn yì shēng。
流水几番供禊事,新烟两度过清明。liú shuǐ jǐ fān gōng xì shì,xīn yān liǎng dù guò qīng míng。
念乡鹃泪和花滴,怀友莺肠学柳萦。niàn xiāng juān lèi hé huā dī,huái yǒu yīng cháng xué liǔ yíng。
读遍离骚诗自慰,世间无地不蛮荆。dú biàn lí sāo shī zì wèi,shì jiān wú dì bù mán jīng。

和贾秋壑南楼韵

刘子澄

大别矶头江汉合,烟波堪咏亦堪图。dà bié jī tóu jiāng hàn hé,yān bō kān yǒng yì kān tú。
山标禹贡他州有,水列周南到处无。shān biāo yǔ gòng tā zhōu yǒu,shuǐ liè zhōu nán dào chù wú。
鹤外声来蕲笛远,鸿边影落楚帆孤。hè wài shēng lái qí dí yuǎn,hóng biān yǐng luò chǔ fān gū。
登临此地陪秋壑,收拾乾坤寘玉壶。dēng lín cǐ dì péi qiū hè,shōu shí qián kūn zhì yù hú。

过金陵总卿吴履斋以诗赠别用谢

刘子澄

六朝三百有馀期,不满诗人一皱眉。liù cháo sān bǎi yǒu yú qī,bù mǎn shī rén yī zhòu méi。
只有燕迷新巷陌,更无凤集古台基。zhǐ yǒu yàn mí xīn xiàng mò,gèng wú fèng jí gǔ tái jī。
兵于史传多陈迹,酒与江山是己知。bīng yú shǐ chuán duō chén jì,jiǔ yǔ jiāng shān shì jǐ zhī。
仆指长淮又西去,舆图向后更谁披。pū zhǐ zhǎng huái yòu xī qù,yú tú xiàng hòu gèng shuí pī。

哭赵南仲

刘子澄

功名翻覆等南柯,云掩新阡长薜萝。gōng míng fān fù děng nán kē,yún yǎn xīn qiān zhǎng bì luó。
千载只凭公论去,百年无奈世情何。qiān zài zhǐ píng gōng lùn qù,bǎi nián wú nài shì qíng hé。
高光时节经营易,晋宋人才隐逸多。gāo guāng shí jié jīng yíng yì,jìn sòng rén cái yǐn yì duō。
入汴老宾犹坐谪,馀生只合理烟蓑。rù biàn lǎo bīn yóu zuò zhé,yú shēng zhǐ hé lǐ yān suō。

过洞庭

刘子澄

波神有兆报平安,半日重湖度不难。bō shén yǒu zhào bào píng ān,bàn rì zhòng hú dù bù nán。
只艇溯洄风浪息,单包就谪水云宽。zhǐ tǐng sù huí fēng làng xī,dān bāo jiù zhé shuǐ yún kuān。
晓烟不隔渔歌过,秋月还同画轴看。xiǎo yān bù gé yú gē guò,qiū yuè hái tóng huà zhóu kàn。
摆脱尘缘天借便,嶷云深处养神丹。bǎi tuō chén yuán tiān jiè biàn,yí yún shēn chù yǎng shén dān。
3112