古诗词

刘霆午

题梅坛

刘霆午

火德中微否未倾,朝阳一疏凤先鸣。huǒ dé zhōng wēi fǒu wèi qīng,cháo yáng yī shū fèng xiān míng。
如公忠论能旋听,彼莽奸谋未可成。rú gōng zhōng lùn néng xuán tīng,bǐ mǎng jiān móu wèi kě chéng。
万古仙名香宇宙,几人遗臭腐公卿。wàn gǔ xiān míng xiāng yǔ zhòu,jǐ rén yí chòu fǔ gōng qīng。
至今风吼松声怒,似为先生诉不平。zhì jīn fēng hǒu sōng shēng nù,shì wèi xiān shēng sù bù píng。

题梅仙坛

刘霆午

吏隐清风几百年,长松修竹满坛前。lì yǐn qīng fēng jǐ bǎi nián,zhǎng sōng xiū zhú mǎn tán qián。
汉皇若听三书谏,未必先生便肯仙。hàn huáng ruò tīng sān shū jiàn,wèi bì xiān shēng biàn kěn xiān。