古诗词

刘拯

涵晖阁

刘拯

胜地清无一点埃,水晶城里小瑶台。shèng dì qīng wú yī diǎn āi,shuǐ jīng chéng lǐ xiǎo yáo tái。
环堤柳弄碧云合,浮岛莲分翠盖来。huán dī liǔ nòng bì yún hé,fú dǎo lián fēn cuì gài lái。

破山八咏兴福寺

刘拯

峨峨乌目山,曾临贵侯宅。é é wū mù shān,céng lín guì hóu zhái。
重房昔珠翠,峻宇焕金碧。zhòng fáng xī zhū cuì,jùn yǔ huàn jīn bì。
泉激晨霞明,松摇暮云白。quán jī chén xiá míng,sōng yáo mù yún bái。
宜尔山中人,日轮自朝夕。yí ěr shān zhōng rén,rì lún zì cháo xī。

破山八咏兴福寺

刘拯

圆旨探双林,卮言发南华。yuán zhǐ tàn shuāng lín,zhī yán fā nán huá。
万里归一空,谁云正非邪。wàn lǐ guī yī kōng,shuí yún zhèng fēi xié。
门影摇青松,曾回贵侯车。mén yǐng yáo qīng sōng,céng huí guì hóu chē。
犹遗数层塔,岌岌凌飞霞。yóu yí shù céng tǎ,jí jí líng fēi xiá。

破山八咏兴福寺

刘拯

三昧游深慈,结宇依苍崖。sān mèi yóu shēn cí,jié yǔ yī cāng yá。
猛虎伏嵬阁,拔箭非忘骸。měng hǔ fú wéi gé,bá jiàn fēi wàng hái。
穷兽虽覆车,危雀犹投怀。qióng shòu suī fù chē,wēi què yóu tóu huái。
况我见已志,而彼犹其侪。kuàng wǒ jiàn yǐ zhì,ér bǐ yóu qí chái。

破山八咏兴福寺

刘拯

白龙斗巍峰,长涧落千尺。bái lóng dòu wēi fēng,zhǎng jiàn luò qiān chǐ。
灵泉应奇踪,高连暮云碧。líng quán yīng qí zōng,gāo lián mù yún bì。
寒影凌苍崖,清流动危石。hán yǐng líng cāng yá,qīng liú dòng wēi shí。
八月苗正枯,犹能变甘泽。bā yuè miáo zhèng kū,yóu néng biàn gān zé。

破山八咏兴福寺

刘拯

妙理悟三伊,巍巍抗奇节。miào lǐ wù sān yī,wēi wēi kàng qí jié。
千尺岩下松,萧然独凌雪。qiān chǐ yán xià sōng,xiāo rán dú líng xuě。
珠影虽青黄,月轮岂圆阙。zhū yǐng suī qīng huáng,yuè lún qǐ yuán quē。
危石扬寒泉,至今伴清绝。wēi shí yáng hán quán,zhì jīn bàn qīng jué。

破山八咏兴福寺

刘拯

妙义传天台,迷云净如扫。miào yì chuán tiān tái,mí yún jìng rú sǎo。
初终虽五时,修短自三草。chū zhōng suī wǔ shí,xiū duǎn zì sān cǎo。
结隐非此峰,获藏亦珍宝。jié yǐn fēi cǐ fēng,huò cáng yì zhēn bǎo。
秋来月正圆,独照松已老。qiū lái yuè zhèng yuán,dú zhào sōng yǐ lǎo。

破山八咏兴福寺

刘拯

碧潭发幽石,萧洒无纤尘。bì tán fā yōu shí,xiāo sǎ wú xiān chén。
寒光湛秋月,有物难比伦。hán guāng zhàn qiū yuè,yǒu wù nán bǐ lún。
离钩况无鱼,千尺徒垂纶。lí gōu kuàng wú yú,qiān chǐ tú chuí lún。
到此心已空,何用濯吾缨。dào cǐ xīn yǐ kōng,hé yòng zhuó wú yīng。

破山八咏兴福寺

刘拯

大声扣洪钟,万里来彤庭。dà shēng kòu hóng zhōng,wàn lǐ lái tóng tíng。
鸟闲楼影重,星淡云气清。niǎo xián lóu yǐng zhòng,xīng dàn yún qì qīng。
馀响绕岩壑,林叶如回惊。yú xiǎng rào yán hè,lín yè rú huí jīng。
有客发深省,尘耳非谩倾。yǒu kè fā shēn shěng,chén ěr fēi mán qīng。

中峰

刘拯

蹑径登高亭,天远不敢局。niè jìng dēng gāo tíng,tiān yuǎn bù gǎn jú。
疏帘卷檐花,百里在举目。shū lián juǎn yán huā,bǎi lǐ zài jǔ mù。
江横缟带明,山隐螺髻绿。jiāng héng gǎo dài míng,shān yǐn luó jì lǜ。
啼鸟破长烟,飞泉漱寒玉。tí niǎo pò zhǎng yān,fēi quán shù hán yù。
云回猛虎啸,清风绕岩谷。yún huí měng hǔ xiào,qīng fēng rào yán gǔ。
飕飕入青松,古淡琴一曲。sōu sōu rù qīng sōng,gǔ dàn qín yī qū。
倚栏更凝望,斜阳上修竹。yǐ lán gèng níng wàng,xié yáng shàng xiū zhú。
欲去还迟迟,胜概那可足。yù qù hái chí chí,shèng gài nà kě zú。

秋霜阁

刘拯

翰林诗笔振千古,珊瑚照夜横雕梁。hàn lín shī bǐ zhèn qiān gǔ,shān hú zhào yè héng diāo liáng。
高文胜地占江左,我来戴胜初降桑。gāo wén shèng dì zhàn jiāng zuǒ,wǒ lái dài shèng chū jiàng sāng。
雨师愤郁欲倾注,气蒸柱础如迸浆。yǔ shī fèn yù yù qīng zhù,qì zhēng zhù chǔ rú bèng jiāng。
清风执热逝可濯,定知五月飞秋霜。qīng fēng zhí rè shì kě zhuó,dìng zhī wǔ yuè fēi qiū shuāng。
山盘左右俨环列,赏溪远带摩寒光。shān pán zuǒ yòu yǎn huán liè,shǎng xī yuǎn dài mó hán guāng。
苍松怪柏倚层岭,不许桃李参其行。cāng sōng guài bǎi yǐ céng lǐng,bù xǔ táo lǐ cān qí xíng。
干缠薜荔俯危涧,渴龙矫矫鳞甲张。gàn chán bì lì fǔ wēi jiàn,kě lóng jiǎo jiǎo lín jiǎ zhāng。
云生楼宇隐金绿,泉落庭除兰芷芳。yún shēng lóu yǔ yǐn jīn lǜ,quán luò tíng chú lán zhǐ fāng。
虎传老包踞前壁,百兽辟易远我堂。hǔ chuán lǎo bāo jù qián bì,bǎi shòu pì yì yuǎn wǒ táng。
像瞻黄檗若欺魄,智囊岂特降支郎。xiàng zhān huáng bò ruò qī pò,zhì náng qǐ tè jiàng zhī láng。
碧鸡一声破烟雾,静中不觉尘世忙。bì jī yī shēng pò yān wù,jìng zhōng bù jué chén shì máng。
冥搜穷讨扫俗轨,更开竹径通禅房。míng sōu qióng tǎo sǎo sú guǐ,gèng kāi zhú jìng tōng chán fáng。
荒台谁忆遗民钓,乐土长吟帝子章。huāng tái shuí yì yí mín diào,lè tǔ zhǎng yín dì zi zhāng。
避世徵君想岩穴,濯缨孺子思沧浪。bì shì zhēng jūn xiǎng yán xué,zhuó yīng rú zi sī cāng làng。
临流赋诗情骀荡,万虑不敢愁吾肠。lín liú fù shī qíng dài dàng,wàn lǜ bù gǎn chóu wú cháng。
会须畏夏继康乐,青松架壑聊相望。huì xū wèi xià jì kāng lè,qīng sōng jià hè liáo xiāng wàng。