古诗词

刘名世

墨池发祥诗呈蒋教

刘名世

城头学宫高巍巍,中有方井号墨池。chéng tóu xué gōng gāo wēi wēi,zhōng yǒu fāng jǐng hào mò chí。
穷冬不竭春不溢,往往石眼通江湄。qióng dōng bù jié chūn bù yì,wǎng wǎng shí yǎn tōng jiāng méi。
故老相传右军宅,涤砚濡毫向池侧。gù lǎo xiāng chuán yòu jūn zhái,dí yàn rú háo xiàng chí cè。
兰亭绝笔迹成尘,此间池水犹能黑。lán tíng jué bǐ jì chéng chén,cǐ jiān chí shuǐ yóu néng hēi。
绍兴之年值丙寅,一夕郁郁浮乌云。shào xīng zhī nián zhí bǐng yín,yī xī yù yù fú wū yún。
乡闾拭目看盛事,集英三唱人姓陈。xiāng lǘ shì mù kàn shèng shì,jí yīng sān chàng rén xìng chén。
又闻淳熙改元岁,隔春预作文章瑞。yòu wén chún xī gǎi yuán suì,gé chūn yù zuò wén zhāng ruì。
甲科夺得汉庭魁,贤关解褐冠多士。jiǎ kē duó dé hàn tíng kuí,xián guān jiě hè guān duō shì。
九岁奇童面圣颜,阖郡十人俱赐第。jiǔ suì qí tóng miàn shèng yán,hé jùn shí rén jù cì dì。
近来复作烟雾飞,盈盈玉斗磨歙丝。jìn lái fù zuò yān wù fēi,yíng yíng yù dòu mó shè sī。
忽焉阴霾黯苍汉,模糊顷刻风披披。hū yān yīn mái àn cāng hàn,mó hú qǐng kè fēng pī pī。
巧如奇花开异草,天女织出绞绡衣。qiǎo rú qí huā kāi yì cǎo,tiān nǚ zhī chū jiǎo xiāo yī。
须臾变态千万状,妙手点染水墨奇。xū yú biàn tài qiān wàn zhuàng,miào shǒu diǎn rǎn shuǐ mò qí。
此事颇亦涉神怪,疑有鬼物来游嬉。cǐ shì pǒ yì shè shén guài,yí yǒu guǐ wù lái yóu xī。
不然下垫千年龟,图书之祥将发挥。bù rán xià diàn qiān nián guī,tú shū zhī xiáng jiāng fā huī。
吾乡文物盛洙泗,执经问道肩相随。wú xiāng wén wù shèng zhū sì,zhí jīng wèn dào jiān xiāng suí。
残膏剩馥大沾溉,诸生借润今其时。cán gāo shèng fù dà zhān gài,zhū shēng jiè rùn jīn qí shí。
文昌终有应图契,韩门高第皆可为。wén chāng zhōng yǒu yīng tú qì,hán mén gāo dì jiē kě wèi。
先令地脉进佳贶,主张在公非义之。xiān lìng dì mài jìn jiā kuàng,zhǔ zhāng zài gōng fēi yì zhī。