古诗词

邓深

峡江

邓深

击电浮霜浪作堆,峡江试险眼初开。jī diàn fú shuāng làng zuò duī,xiá jiāng shì xiǎn yǎn chū kāi。
常惊四畔山围绕,不见中间水去来。cháng jīng sì pàn shān wéi rào,bù jiàn zhōng jiān shuǐ qù lái。
石出多奇吾甚爱,舟移太疾首频回。shí chū duō qí wú shén ài,zhōu yí tài jí shǒu pín huí。
濒涯稳处凭谁问,我欲其间作钓台。bīn yá wěn chù píng shuí wèn,wǒ yù qí jiān zuò diào tái。

柔远楼

邓深

柔远楼高豁寸眸,白盐赤甲锁关头。róu yuǎn lóu gāo huō cùn móu,bái yán chì jiǎ suǒ guān tóu。
四川形胜当前险,三峡波涛据上游。sì chuān xíng shèng dāng qián xiǎn,sān xiá bō tāo jù shàng yóu。
鸟道极天云日近,靴城匝地市烟浮。niǎo dào jí tiān yún rì jìn,xuē chéng zā dì shì yān fú。
时平久矣无戎马,回首当年老杜忧。shí píng jiǔ yǐ wú róng mǎ,huí shǒu dāng nián lǎo dù yōu。

赋清映阁

邓深

数椽茅屋小桥头,地段无多景自幽。shù chuán máo wū xiǎo qiáo tóu,dì duàn wú duō jǐng zì yōu。
为爱平池三尺水,最宜明月一轮秋。wèi ài píng chí sān chǐ shuǐ,zuì yí míng yuè yī lún qiū。
静留人影摇歌扇,轻动风涟下钓钩。jìng liú rén yǐng yáo gē shàn,qīng dòng fēng lián xià diào gōu。
相去幽居无十步,不论时节恣来游。xiāng qù yōu jū wú shí bù,bù lùn shí jié zì lái yóu。

同友人新陂庄少憩

邓深

家家轣辘络丝声,竹杖芒鞋取次行。jiā jiā lì lù luò sī shēng,zhú zhàng máng xié qǔ cì xíng。
村笛牧羊烟欲暝,农歌秧稻雨初晴。cūn dí mù yáng yān yù míng,nóng gē yāng dào yǔ chū qíng。
随瓶沽得酒堪醉,就野挑来菜可羹。suí píng gū dé jiǔ kān zuì,jiù yě tiāo lái cài kě gēng。
此是田家真况味,吾曹借取片时清。cǐ shì tián jiā zhēn kuàng wèi,wú cáo jiè qǔ piàn shí qīng。

赋清旷亭

邓深

半村半郭事林丘,非阁非船傍钓舟。bàn cūn bàn guō shì lín qiū,fēi gé fēi chuán bàng diào zhōu。
秋月无边凉细细,江天不尽水悠悠。qiū yuè wú biān liáng xì xì,jiāng tiān bù jǐn shuǐ yōu yōu。
谁开图画当前面,绝点尘埃到上头。shuí kāi tú huà dāng qián miàn,jué diǎn chén āi dào shàng tóu。
我辈不妨频假榻,主人应喜共盟鸥。wǒ bèi bù fáng pín jiǎ tà,zhǔ rén yīng xǐ gòng méng ōu。

登光寺塔

邓深

凯之曾说越中行,塔级亲登眼始惊。kǎi zhī céng shuō yuè zhōng xíng,tǎ jí qīn dēng yǎn shǐ jīng。
画合千山翠浓淡,枝分万水练纵横。huà hé qiān shān cuì nóng dàn,zhī fēn wàn shuǐ liàn zòng héng。
树头低压昏烟重,鹤背斜拖夕照明。shù tóu dī yā hūn yān zhòng,hè bèi xié tuō xī zhào míng。
疑是丹成生羽翼,泠然云表御风清。yí shì dān chéng shēng yǔ yì,líng rán yún biǎo yù fēng qīng。

同廷美兄宿龙福寺

邓深

峰回路转竹间扃,古寺寻幽当下程。fēng huí lù zhuǎn zhú jiān jiōng,gǔ sì xún yōu dāng xià chéng。
浅屋近山寒较早,小窗容榻意偏清。qiǎn wū jìn shān hán jiào zǎo,xiǎo chuāng róng tà yì piān qīng。
睡魔催枕如元约,山鬼吹灯似薄情。shuì mó cuī zhěn rú yuán yuē,shān guǐ chuī dēng shì báo qíng。
樽酒重温休惜醉,恐君长夜厌蛩声。zūn jiǔ zhòng wēn xiū xī zuì,kǒng jūn zhǎng yè yàn qióng shēng。

过吕坊渡

邓深

江阔寒风痛括肌,村醪无力破寒威。jiāng kuò hán fēng tòng kuò jī,cūn láo wú lì pò hán wēi。
融霜点滴松间雨,爱日晴明身上衣。róng shuāng diǎn dī sōng jiān yǔ,ài rì qíng míng shēn shàng yī。
闯竹柴扉黄犬吠,卧沙蓬艇白鸥飞。chuǎng zhú chái fēi huáng quǎn fèi,wò shā péng tǐng bái ōu fēi。
烧痕已觉春来近,稍放青青出土肥。shāo hén yǐ jué chūn lái jìn,shāo fàng qīng qīng chū tǔ féi。

自赋大隐

邓深

柴门虽设日常关,只有琴书几案间。chái mén suī shè rì cháng guān,zhǐ yǒu qín shū jǐ àn jiān。
屋宇无多聊近市,尘埃不到即深山。wū yǔ wú duō liáo jìn shì,chén āi bù dào jí shēn shān。
悠悠世事非吾事,往往云闲是我闲。yōu yōu shì shì fēi wú shì,wǎng wǎng yún xián shì wǒ xián。
出处尚疑陶靖节,倦如飞鸟始知还。chū chù shàng yí táo jìng jié,juàn rú fēi niǎo shǐ zhī hái。

赋芷

邓深

缥裁衣袂紫中单,触眼亭亭露未干。piāo cái yī mèi zǐ zhōng dān,chù yǎn tíng tíng lù wèi gàn。
态度全然逼秋蕙,馨香的不让春兰。tài dù quán rán bī qiū huì,xīn xiāng de bù ràng chūn lán。
数枝潇洒北窗昼,一室清幽六月寒。shù zhī xiāo sǎ běi chuāng zhòu,yī shì qīng yōu liù yuè hán。
了不知名疑是芷,赋前诗后两存看。le bù zhī míng yí shì zhǐ,fù qián shī hòu liǎng cún kàn。

寄月湖先生兼简渭叟

邓深

山庄杖屦饱相从,每月须拚十日中。shān zhuāng zhàng jù bǎo xiāng cóng,měi yuè xū pàn shí rì zhōng。
鼎足三人同宿留,瓮头一盏奉从容。dǐng zú sān rén tóng sù liú,wèng tóu yī zhǎn fèng cóng róng。
别来不隔千山月,旧赏难乘两腋风。bié lái bù gé qiān shān yuè,jiù shǎng nán chéng liǎng yè fēng。
更想先生新活计,烟波别业兴方浓。gèng xiǎng xiān shēng xīn huó jì,yān bō bié yè xīng fāng nóng。

赠别饶云叟赴万州教官

邓深

话别哦诗当酒瓯,竹萌成笋麦方秋。huà bié ó shī dāng jiǔ ōu,zhú méng chéng sǔn mài fāng qiū。
数声春后呼风鸟,百丈朝来送浪舟。shù shēng chūn hòu hū fēng niǎo,bǎi zhàng cháo lái sòng làng zhōu。
已得通津好消息,何妨旧物小淹留。yǐ dé tōng jīn hǎo xiāo xī,hé fáng jiù wù xiǎo yān liú。
到官应动乡关思,南浦西山若个优。dào guān yīng dòng xiāng guān sī,nán pǔ xī shān ruò gè yōu。

遣兴次韵

邓深

山阁舂容丈尺间,元无俗事挠清闲。shān gé chōng róng zhàng chǐ jiān,yuán wú sú shì náo qīng xián。
有时把笔抄新句,整日开窗对旧山。yǒu shí bǎ bǐ chāo xīn jù,zhěng rì kāi chuāng duì jiù shān。
叶帐静看青似染,禽言细听字终蛮。yè zhàng jìng kàn qīng shì rǎn,qín yán xì tīng zì zhōng mán。
可怜蜂子尊王意,每到衙时似趁班。kě lián fēng zi zūn wáng yì,měi dào yá shí shì chèn bān。

追送何伯宪不及

邓深

追送无从谩寄诗,道间安稳我能知。zhuī sòng wú cóng mán jì shī,dào jiān ān wěn wǒ néng zhī。
情怀亦似居家乐,笑语依然奉母慈。qíng huái yì shì jū jiā lè,xiào yǔ yī rán fèng mǔ cí。
巴水柳风新霁后,钱塘花雨暮春时。bā shuǐ liǔ fēng xīn jì hòu,qián táng huā yǔ mù chūn shí。
乃翁邂逅询佳况,膝上时时置坦之。nǎi wēng xiè hòu xún jiā kuàng,xī shàng shí shí zhì tǎn zhī。

送王敦素

邓深

龙蟠山色引衡庐,霜落江清影碧虚。lóng pán shān sè yǐn héng lú,shuāng luò jiāng qīng yǐng bì xū。
鼓枻厌骑沙苑马,行厨饫食武昌鱼。gǔ yì yàn qí shā yuàn mǎ,xíng chú yù shí wǔ chāng yú。
缓歌玉树翻新曲,趣入金銮续旧书。huǎn gē yù shù fān xīn qū,qù rù jīn luán xù jiù shū。
官达故人稀会面,君来相见肯如初。guān dá gù rén xī huì miàn,jūn lái xiāng jiàn kěn rú chū。

次韵方德秀

邓深

清风一榻借冰壶,邂逅相逢日与俱。qīng fēng yī tà jiè bīng hú,xiè hòu xiāng féng rì yǔ jù。
学辩痴龙君有见,诗穷馋犬我何癯。xué biàn chī lóng jūn yǒu jiàn,shī qióng chán quǎn wǒ hé qú。
似闻圆觉常开卷,未到方桥欲问途。shì wén yuán jué cháng kāi juǎn,wèi dào fāng qiáo yù wèn tú。
稍待秋风凉冷后,相从十日却归欤。shāo dài qiū fēng liáng lěng hòu,xiāng cóng shí rì què guī yú。

次韵欧阳天聪

邓深

今古由来几废兴,人生底事谩劳生。jīn gǔ yóu lái jǐ fèi xīng,rén shēng dǐ shì mán láo shēng。
一身休作笼中鸟,万事终归墙角檠。yī shēn xiū zuò lóng zhōng niǎo,wàn shì zhōng guī qiáng jiǎo qíng。
且与风光闲作主,莫于诗社倦寻盟。qiě yǔ fēng guāng xián zuò zhǔ,mò yú shī shè juàn xún méng。
相从只么消闲暇,自快人间物外情。xiāng cóng zhǐ me xiāo xián xiá,zì kuài rén jiān wù wài qíng。

次韵吴文美

邓深

决科君辈不须疑,好采来如博局嬉。jué kē jūn bèi bù xū yí,hǎo cǎi lái rú bó jú xī。
拾芥紫青非外事,举杯富贵可前期。shí jiè zǐ qīng fēi wài shì,jǔ bēi fù guì kě qián qī。
相将竞奏大人赋,怂恿常谈小子诗。xiāng jiāng jìng zòu dà rén fù,sǒng yǒng cháng tán xiǎo zi shī。
接武虞廷须八凯,颍阳深遁我何知。jiē wǔ yú tíng xū bā kǎi,yǐng yáng shēn dùn wǒ hé zhī。

次韵答克修

邓深

懒慢相成拙似初,亲朋莫问近何如。lǎn màn xiāng chéng zhuō shì chū,qīn péng mò wèn jìn hé rú。
居然野性成孤鹤,聊尔尘编扑蠹鱼。jū rán yě xìng chéng gū hè,liáo ěr chén biān pū dù yú。
才比刘墙犹自短,诗如陶粟了无储。cái bǐ liú qiáng yóu zì duǎn,shī rú táo sù le wú chǔ。
骊珠相畀知君厚,燕石轻酬笑我疏。lí zhū xiāng bì zhī jūn hòu,yàn shí qīng chóu xiào wǒ shū。

又次韵答克修

邓深

前回藜杖绕芳郊,底处梅花出好梢。qián huí lí zhàng rào fāng jiāo,dǐ chù méi huā chū hǎo shāo。
野彴低横盈尺水,竹篱深护数家茅。yě zhuó dī héng yíng chǐ shuǐ,zhú lí shēn hù shù jiā máo。
春风桃李成生客,腊雪松筠是故交。chūn fēng táo lǐ chéng shēng kè,là xuě sōng yún shì gù jiāo。
剩欲再携樽酒去,柴门应复许人敲。shèng yù zài xié zūn jiǔ qù,chái mén yīng fù xǔ rén qiāo。
1581234567»