古诗词

刘宗

栅口致喜亭咏怀

刘宗

经年多病少逢迎,投老归来称野情。jīng nián duō bìng shǎo féng yíng,tóu lǎo guī lái chēng yě qíng。
闭户且教防俗客,拥书终自笑浮生。bì hù qiě jiào fáng sú kè,yōng shū zhōng zì xiào fú shēng。
怪人鸿雁呼群起,浴水鵁鶄傍母轻。guài rén hóng yàn hū qún qǐ,yù shuǐ jiāo jīng bàng mǔ qīng。
几点疏萤独来往,鬓丝禅榻落花声。jǐ diǎn shū yíng dú lái wǎng,bìn sī chán tà luò huā shēng。

栅口致喜亭咏怀

刘宗

天末凉风吹白云,渐看长昼少炎氛。tiān mò liáng fēng chuī bái yún,jiàn kàn zhǎng zhòu shǎo yán fēn。
满庭慈竹秋阴合,夹岸枯荷夜雨闻。mǎn tíng cí zhú qiū yīn hé,jiā àn kū hé yè yǔ wén。
漂泊乡关新避寇,荒唐客梦旧从军。piāo pō xiāng guān xīn bì kòu,huāng táng kè mèng jiù cóng jūn。
起来极目西山望,故里松楸怅夕曛。qǐ lái jí mù xī shān wàng,gù lǐ sōng qiū chàng xī xūn。