古诗词

刘宰

谢诸友移具游德及亭

刘宰

老去疏文会,朋来惬素心。lǎo qù shū wén huì,péng lái qiè sù xīn。
结庐惭远引,挈榼荷亲临。jié lú cán yuǎn yǐn,qiè kē hé qīn lín。
反旆孤成约,临池得胜寻。fǎn pèi gū chéng yuē,lín chí dé shèng xún。
鸟飞青嶂远,鱼戏碧波深。niǎo fēi qīng zhàng yuǎn,yú xì bì bō shēn。
挥麈荷香度,开樽柳色侵。huī zhǔ hé xiāng dù,kāi zūn liǔ sè qīn。
已欣年荐稔,犹冀雨为霖。yǐ xīn nián jiàn rěn,yóu jì yǔ wèi lín。
学道心无得,为农力不任。xué dào xīn wú dé,wèi nóng lì bù rèn。
每因情款款,常恐岁骎骎。měi yīn qíng kuǎn kuǎn,cháng kǒng suì qīn qīn。
坐久便徐步,觞频怯满斟。zuò jiǔ biàn xú bù,shāng pín qiè mǎn zhēn。
非因苦衰疾,岂惮豁烦襟。fēi yīn kǔ shuāi jí,qǐ dàn huō fán jīn。
羁旅忘家食,辛勤念子衿。jī lǚ wàng jiā shí,xīn qín niàn zi jīn。
范模资伯父,灯火惜分阴。fàn mó zī bó fù,dēng huǒ xī fēn yīn。
一第均儿戏,微言久陆沈。yī dì jūn ér xì,wēi yán jiǔ lù shěn。
箪瓢诚有味,山水会知音。dān piáo chéng yǒu wèi,shān shuǐ huì zhī yīn。
子事增吾感,吾言岂子箴。zi shì zēng wú gǎn,wú yán qǐ zi zhēn。
他年黄鹄举,莫忘候虫吟。tā nián huáng gǔ jǔ,mò wàng hòu chóng yín。

昭君曲

刘宰

朝日曜兮春花,玉壶炯兮清冰。cháo rì yào xī chūn huā,yù hú jiǒng xī qīng bīng。
耿余心兮不欺,付妍丑兮丹青。gěng yú xīn xī bù qī,fù yán chǒu xī dān qīng。
君王兮宵衣,壮士悲歌兮战死。jūn wáng xī xiāo yī,zhuàng shì bēi gē xī zhàn sǐ。
岂余身兮惮殃,抗风沙兮万里。qǐ yú shēn xī dàn yāng,kàng fēng shā xī wàn lǐ。
崔嵬兮增城,璀灿兮昭阳。cuī wéi xī zēng chéng,cuǐ càn xī zhāo yáng。
羌末路兮多艰,幸朕时之不当。qiāng mò lù xī duō jiān,xìng zhèn shí zhī bù dāng。
毡裘兮娱嬉,穹庐兮容与。zhān qiú xī yú xī,qióng lú xī róng yǔ。
怨群胡兮我欺,谂九天兮谁许。yuàn qún hú xī wǒ qī,shěn jiǔ tiān xī shuí xǔ。
南风兮徐来,掩涕兮无语。nán fēng xī xú lái,yǎn tì xī wú yǔ。
四十五十兮无家,抑有惭兮夔女。sì shí wǔ shí xī wú jiā,yì yǒu cán xī kuí nǚ。

和楼倅宗簿

刘宰

草莽莽兮平台,鸟翩翩兮去来。cǎo mǎng mǎng xī píng tái,niǎo piān piān xī qù lái。
侧身兮引睇,长太息兮徘徊。cè shēn xī yǐn dì,zhǎng tài xī xī pái huái。
揽余辔兮高骛,岂不夙夜兮谓行多露。lǎn yú pèi xī gāo wù,qǐ bù sù yè xī wèi xíng duō lù。
漱流泉兮枕石,憺无营兮得我所。shù liú quán xī zhěn shí,dàn wú yíng xī dé wǒ suǒ。
同心兮离居,未倾盖兮有书。tóng xīn xī lí jū,wèi qīng gài xī yǒu shū。
岁既晏兮无娱,我思君兮君开关而望余。suì jì yàn xī wú yú,wǒ sī jūn xī jūn kāi guān ér wàng yú。

和楼倅宗簿

刘宰

余幼好此奇服兮,岁荏苒而华颠。yú yòu hǎo cǐ qí fú xī,suì rěn rǎn ér huá diān。
闻若人之好修兮,搴众芳而独专。wén ruò rén zhī hǎo xiū xī,qiān zhòng fāng ér dú zhuān。
结微情以陈词兮,鳞鸿杳以无传。jié wēi qíng yǐ chén cí xī,lín hóng yǎo yǐ wú chuán。
惟圣哲之茂行兮,在举能而任贤。wéi shèng zhé zhī mào xíng xī,zài jǔ néng ér rèn xián。
横江湖以扬舲兮,宁维楫之可捐。héng jiāng hú yǐ yáng líng xī,níng wéi jí zhī kě juān。
烂晨光兮破群幽,清风发兮凉气飕飕。làn chén guāng xī pò qún yōu,qīng fēng fā xī liáng qì sōu sōu。
琼佩兮锵锵,玉鸾鸣兮啾啾。qióng pèi xī qiāng qiāng,yù luán míng xī jiū jiū。
时不可兮骤得,君胡为乎此留。shí bù kě xī zhòu dé,jūn hú wèi hū cǐ liú。

月桂辞送陈兄部运京口

刘宰

芳菲菲兮月之桂,子之家兮传芳世世。fāng fēi fēi xī yuè zhī guì,zi zhī jiā xī chuán fāng shì shì。
月之桂兮古犹今,往则得兮子宁不嗣音。yuè zhī guì xī gǔ yóu jīn,wǎng zé dé xī zi níng bù sì yīn。
冠鹖冠兮谢章甫,司征商兮河之浒。guān hé guān xī xiè zhāng fǔ,sī zhēng shāng xī hé zhī hǔ。
更兼官兮部运,幸讫事兮无忤。gèng jiān guān xī bù yùn,xìng qì shì xī wú wǔ。
归来兮归来,倚门怅望兮高堂慈母。guī lái xī guī lái,yǐ mén chàng wàng xī gāo táng cí mǔ。

书窦文卿墓

刘宰

栋宇兮煌煌,鬓发兮苍苍。dòng yǔ xī huáng huáng,bìn fā xī cāng cāng。
羌一言兮会心,驾吾车兮建阳。qiāng yī yán xī huì xīn,jià wú chē xī jiàn yáng。
车既驾兮遄归,今良是兮昨非。chē jì jià xī chuán guī,jīn liáng shì xī zuó fēi。
释众累兮春冰,耿吾心兮夕晖。shì zhòng lèi xī chūn bīng,gěng wú xīn xī xī huī。
斯道兮孔寿,斯人兮不忘。sī dào xī kǒng shòu,sī rén xī bù wàng。
十载兮重来,泬漻兮此堂。shí zài xī zhòng lái,jué liáo xī cǐ táng。
风撼兮寒松,霜凋兮百草。fēng hàn xī hán sōng,shuāng diāo xī bǎi cǎo。
佳城兮葱葱,万古兮是保。jiā chéng xī cōng cōng,wàn gǔ xī shì bǎo。

赋陈太史所筑凌云亭四首

刘宰

太史曾题仲举舆,子虚赋就压蓬庐。tài shǐ céng tí zhòng jǔ yú,zi xū fù jiù yā péng lú。
终然不负凌云志,会向蓬莱顶上居。zhōng rán bù fù líng yún zhì,huì xiàng péng lái dǐng shàng jū。

赋陈太史所筑凌云亭四首

刘宰

吏退庭空一径深,交柯密叶布繁阴。lì tuì tíng kōng yī jìng shēn,jiāo kē mì yè bù fán yīn。
婆娑谁识先生意,恐负当时庇物心。pó suō shuí shí xiān shēng yì,kǒng fù dāng shí bì wù xīn。

赋陈太史所筑凌云亭四首

刘宰

紫烟缥缈接云霞,亭下连甍十万家。zǐ yān piāo miǎo jiē yún xiá,tíng xià lián méng shí wàn jiā。
想见当年关尹子,已占柱史入京华。xiǎng jiàn dāng nián guān yǐn zi,yǐ zhàn zhù shǐ rù jīng huá。

赋陈太史所筑凌云亭四首

刘宰

身自蓬莱顶上来,彩云深处见崔嵬。shēn zì péng lái dǐng shàng lái,cǎi yún shēn chù jiàn cuī wéi。
凭高莫作凌云想,闻说天门有诏催。píng gāo mò zuò líng yún xiǎng,wén shuō tiān mén yǒu zhào cuī。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

玉骨冰肌淑且真,只应姑射可为邻。yù gǔ bīng jī shū qiě zhēn,zhǐ yīng gū shè kě wèi lín。
东风次第吹桃李,输与侬家第一春。dōng fēng cì dì chuī táo lǐ,shū yǔ nóng jiā dì yī chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

暗里曹刘可识真,意行不必问比邻。àn lǐ cáo liú kě shí zhēn,yì xíng bù bì wèn bǐ lín。
天涯望断无来使,占取山中自在春。tiān yá wàng duàn wú lái shǐ,zhàn qǔ shān zhōng zì zài chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

山行未惬此情真,问讯寒梅到比邻。shān xíng wèi qiè cǐ qíng zhēn,wèn xùn hán méi dào bǐ lín。
但有疏花印寒月,不妨自是一家春。dàn yǒu shū huā yìn hán yuè,bù fáng zì shì yī jiā chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

费尽铅华总失真,色香清绝两无邻。fèi jǐn qiān huá zǒng shī zhēn,sè xiāng qīng jué liǎng wú lín。
待渠经始和羹了,乞与无边草木春。dài qú jīng shǐ hé gēng le,qǐ yǔ wú biān cǎo mù chūn。

试郭生笔

刘宰

金华山中仙,委蛇霜雪明。jīn huá shān zhōng xiān,wěi shé shuāng xuě míng。
君于何处得,束缚封管城。jūn yú hé chù dé,shù fù fēng guǎn chéng。
大白真若辱,脱帽甘沉冥。dà bái zhēn ruò rǔ,tuō mào gān chén míng。
世有扬子云,犹堪草玄经。shì yǒu yáng zi yún,yóu kān cǎo xuán jīng。

送傅守

刘宰

烦暑敛清晓,西风生远林。fán shǔ liǎn qīng xiǎo,xī fēng shēng yuǎn lín。
客怀感素秋,归梦越千岑。kè huái gǎn sù qiū,guī mèng yuè qiān cén。
祖帐城南门,蔼蔼萃华簪。zǔ zhàng chéng nán mén,ǎi ǎi cuì huá zān。
举觞忽有赠,去矣无遐心。jǔ shāng hū yǒu zèng,qù yǐ wú xiá xīn。

送傅守

刘宰

堂堂司马公,独乐五亩园。táng táng sī mǎ gōng,dú lè wǔ mǔ yuán。
岁月坐成晚,花木亦已繁。suì yuè zuò chéng wǎn,huā mù yì yǐ fán。
世事尚可为,石交有遗言。shì shì shàng kě wèi,shí jiāo yǒu yí yán。
归来默无语,拊石弄潺湲。guī lái mò wú yǔ,fǔ shí nòng chán yuán。

送傅守

刘宰

令行肃权豪,仁施先困穷。lìng xíng sù quán háo,rén shī xiān kùn qióng。
适此饥馑馀,喟彼杼轴空。shì cǐ jī jǐn yú,kuì bǐ zhù zhóu kōng。
劳来穷人谋,祈禳与天通。láo lái qióng rén móu,qí ráng yǔ tiān tōng。
那得三百州,落落皆此公。nà dé sān bǎi zhōu,luò luò jiē cǐ gōng。

送傅守

刘宰

世念分五兵,当使道战胜。shì niàn fēn wǔ bīng,dāng shǐ dào zhàn shèng。
昔别稽山阴,风采臞而整。xī bié jī shān yīn,fēng cǎi qú ér zhěng。
重逢惊少壮,神光烁衰病。zhòng féng jīng shǎo zhuàng,shén guāng shuò shuāi bìng。
一气中夜存,还丹嗤葛令。yī qì zhōng yè cún,hái dān chī gé lìng。

送傅守

刘宰

永日来清风,黄堂少公事。yǒng rì lái qīng fēng,huáng táng shǎo gōng shì。
凭栏一长望,千载几兴废。píng lán yī zhǎng wàng,qiān zài jǐ xīng fèi。
论功赤壁多,语士北府锐。lùn gōng chì bì duō,yǔ shì běi fǔ ruì。
归舟眇家具,吊古足新制。guī zhōu miǎo jiā jù,diào gǔ zú xīn zhì。