古诗词

刘棐

咸阳

刘棐

父老壶浆迓义旗,亡秦谁复为秦悲。fù lǎo hú jiāng yà yì qí,wáng qín shuí fù wèi qín bēi。
不曾被虐曾蒙德,十二金人各泪垂。bù céng bèi nüè céng méng dé,shí èr jīn rén gè lèi chuí。

咸阳

刘棐

玉殿珠楼二世中,楚人一炬逐烟空。yù diàn zhū lóu èr shì zhōng,chǔ rén yī jù zhú yān kōng。
却缘火是秦人火,只与焚书一样红。què yuán huǒ shì qín rén huǒ,zhǐ yǔ fén shū yī yàng hóng。

至石桥夜半风雨大作

刘棐

方广即真华藏界,自他不隔一毫端。fāng guǎng jí zhēn huá cáng jiè,zì tā bù gé yī háo duān。
庞眉大士常相见,猛雨豪风漫作难。páng méi dà shì cháng xiāng jiàn,měng yǔ háo fēng màn zuò nán。

题惠众院

刘棐

云迷鸟道岭重重,松竹深藏释子宫。yún mí niǎo dào lǐng zhòng zhòng,sōng zhú shēn cáng shì zi gōng。
戎马不曾来尔界,太平元在乱山中。róng mǎ bù céng lái ěr jiè,tài píng yuán zài luàn shān zhōng。