古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
郑伯玉
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
和王太傅游国清塘
宋
:
郑伯玉
寒日一观眺,四天云色稀。
hán rì yī guān tiào,sì tiān yún sè xī。
水风迎棹起,沙鹜背人飞。
shuǐ fēng yíng zhào qǐ,shā wù bèi rén fēi。
玉缕鲈新脍,金膏蟹正肥。
yù lǚ lú xīn kuài,jīn gāo xiè zhèng féi。
斜阳促归旆,那得恋渔矶。
xié yáng cù guī pèi,nà dé liàn yú jī。
AI赏析
远亭
宋
:
郑伯玉
亭势孤高映小池,盘盘一道出林霏。
tíng shì gū gāo yìng xiǎo chí,pán pán yī dào chū lín fēi。
平诛岩腹草茅尽,直望海门烟火微。
píng zhū yán fù cǎo máo jǐn,zhí wàng hǎi mén yān huǒ wēi。
树石满前供胜赏,溪山无处隐清晖。
shù shí mǎn qián gōng shèng shǎng,xī shān wú chù yǐn qīng huī。
宣城丽句人争诵,珍重阳春和者稀。
xuān chéng lì jù rén zhēng sòng,zhēn zhòng yáng chūn hé zhě xī。
AI赏析
绿野亭
宋
:
郑伯玉
二月池边景色好,天与人意相怡融。
èr yuè chí biān jǐng sè hǎo,tiān yǔ rén yì xiāng yí róng。
鹅毛絮轻扬晴日,鸭头波暖摇青空。
é máo xù qīng yáng qíng rì,yā tóu bō nuǎn yáo qīng kōng。
幽鸟间关变新哢,高花乱旋飞斜红。
yōu niǎo jiān guān biàn xīn lòng,gāo huā luàn xuán fēi xié hóng。
樽前忽尔感时节,酌酒醉倒酬东风。
zūn qián hū ěr gǎn shí jié,zhuó jiǔ zuì dào chóu dōng fēng。
AI赏析
绿野亭
宋
:
郑伯玉
雨过黄梅夏将半,园亭清洒如山家。
yǔ guò huáng méi xià jiāng bàn,yuán tíng qīng sǎ rú shān jiā。
白鸟窥鱼立闲暇,红蜓弄水飞交加。
bái niǎo kuī yú lì xián xiá,hóng tíng nòng shuǐ fēi jiāo jiā。
垣衣重重长旧晕,萱草节节含新花。
yuán yī zhòng zhòng zhǎng jiù yūn,xuān cǎo jié jié hán xīn huā。
薤叶簟凉一就枕,起来日抱西山斜。
xiè yè diàn liáng yī jiù zhěn,qǐ lái rì bào xī shān xié。
AI赏析
绿野亭
宋
:
郑伯玉
吾爱高秋亭上望,水风凉澹惬幽情。
wú ài gāo qiū tíng shàng wàng,shuǐ fēng liáng dàn qiè yōu qíng。
山形左右互拱揖,海气旦暮多阴晴。
shān xíng zuǒ yòu hù gǒng yī,hǎi qì dàn mù duō yīn qíng。
西畴农歌罢亚熟,北埭渔唱沧浪清。
xī chóu nóng gē bà yà shú,běi dài yú chàng cāng làng qīng。
人生得酒且自适,何必身后立空名。
rén shēng dé jiǔ qiě zì shì,hé bì shēn hòu lì kōng míng。
AI赏析
绿野亭
宋
:
郑伯玉
路出烟村俗驾少,江天落莫憎寒威。
lù chū yān cūn sú jià shǎo,jiāng tiān luò mò zēng hán wēi。
依依壶峤草树变,蔼蔼海门烟火微。
yī yī hú jiào cǎo shù biàn,ǎi ǎi hǎi mén yān huǒ wēi。
日脚下时一雁度,风头起处双鸦归。
rì jiǎo xià shí yī yàn dù,fēng tóu qǐ chù shuāng yā guī。
却拥残炉拨灰坐,冷暖世途空险巇。
què yōng cán lú bō huī zuò,lěng nuǎn shì tú kōng xiǎn xī。
AI赏析
和夏日国清塘泛舟
宋
:
郑伯玉
三篙摇漾彩帆轻,胜赏宁辞远郡城。
sān gāo yáo yàng cǎi fān qīng,shèng shǎng níng cí yuǎn jùn chéng。
水满人如天上坐,波澄舟在镜中行。
shuǐ mǎn rén rú tiān shàng zuò,bō chéng zhōu zài jìng zhōng xíng。
都无暑气侵衣袖,时有荷香入酒觥。
dōu wú shǔ qì qīn yī xiù,shí yǒu hé xiāng rù jiǔ gōng。
野老岸前争拥看,知公威霁不喧惊。
yě lǎo àn qián zhēng yōng kàn,zhī gōng wēi jì bù xuān jīng。
AI赏析
宿僧寺
宋
:
郑伯玉
亭宇无尘落叶天,西风一榻称高眠。
tíng yǔ wú chén luò yè tiān,xī fēng yī tà chēng gāo mián。
夜深更爱松间月,破碎清光落枕前。
yè shēn gèng ài sōng jiān yuè,pò suì qīng guāng luò zhěn qián。
AI赏析
清明林下
宋
:
郑伯玉
游丝百尺飞到地,野蝶寻春有狂意。
yóu sī bǎi chǐ fēi dào dì,yě dié xún chūn yǒu kuáng yì。
一番轻雨洗梨花,啼出玉真无限泪。
yī fān qīng yǔ xǐ lí huā,tí chū yù zhēn wú xiàn lèi。
老夫不入少年场,直向南轩亭午睡。
lǎo fū bù rù shǎo nián chǎng,zhí xiàng nán xuān tíng wǔ shuì。
觉来历省梦中事,却忆邯郸枕中记。
jué lái lì shěng mèng zhōng shì,què yì hán dān zhěn zhōng jì。
AI赏析