古诗词

闾丘泳

次袁说友巫山十二峰二十五韵

闾丘泳

舟行观山无定姿,篷底兀坐真儿痴。zhōu xíng guān shān wú dìng zī,péng dǐ wù zuò zhēn ér chī。
层崖复岭正杂遝,平冈横阜俄逶迟。céng yá fù lǐng zhèng zá tà,píng gāng héng fù é wēi chí。
晴岚参天固竞秀,深崖挺石尤多奇。qíng lán cān tiān gù jìng xiù,shēn yá tǐng shí yóu duō qí。
遥岑浮眉绿点点,飞瀑悬剑锋差差。yáo cén fú méi lǜ diǎn diǎn,fēi pù xuán jiàn fēng chà chà。
饱闻巫山妙天下,今诵公诗如见之。bǎo wén wū shān miào tiān xià,jīn sòng gōng shī rú jiàn zhī。
蓬仙来应人间世,妙龄便有声名随。péng xiān lái yīng rén jiān shì,miào líng biàn yǒu shēng míng suí。
日谈经术辅主圣,久领国计嗤驽疲。rì tán jīng shù fǔ zhǔ shèng,jiǔ lǐng guó jì chī nú pí。
共推经邦济川楫,暂建分陕元戎旗。gòng tuī jīng bāng jì chuān jí,zàn jiàn fēn shǎn yuán róng qí。
百城听命仰赐履,三边制胜如筹帷。bǎi chéng tīng mìng yǎng cì lǚ,sān biān zhì shèng rú chóu wéi。
长江高唐神女峡,万里昆仑分一枝。zhǎng jiāng gāo táng shén nǚ xiá,wàn lǐ kūn lún fēn yī zhī。
峰峦森立入霄汉,塔庙选胜居高低。fēng luán sēn lì rù xiāo hàn,tǎ miào xuǎn shèng jū gāo dī。
响山猿啼声若啸,迎棹鸦舞来如嬉。xiǎng shān yuán tí shēng ruò xiào,yíng zhào yā wǔ lái rú xī。
金母分畀神灵职,孰云朝暮阳台为。jīn mǔ fēn bì shén líng zhí,shú yún cháo mù yáng tái wèi。
琅函蕊笈发天秘,赞禹治水唐虞时。láng hán ruǐ jí fā tiān mì,zàn yǔ zhì shuǐ táng yú shí。
英辞一洗千载陋,写之琬琰宜在兹。yīng cí yī xǐ qiān zài lòu,xiě zhī wǎn yǎn yí zài zī。
人思传本快先睹,蔡邕石经车马驰。rén sī chuán běn kuài xiān dǔ,cài yōng shí jīng chē mǎ chí。
北畅威名被沙漠,西奠夷落连黔施。běi chàng wēi míng bèi shā mò,xī diàn yí luò lián qián shī。
帝遣云軿镇南极,祠宫姑寓江之湄。dì qiǎn yún píng zhèn nán jí,cí gōng gū yù jiāng zhī méi。
湘君时过鼓瑶瑟,宓妃岂复扬蛾眉。xiāng jūn shí guò gǔ yáo sè,mì fēi qǐ fù yáng é méi。
金关已侔坐少广,丹经孰授逾期颐。jīn guān yǐ móu zuò shǎo guǎng,dān jīng shú shòu yú qī yí。
野人尘容粗知学,素守亦复涅不缁。yě rén chén róng cū zhī xué,sù shǒu yì fù niè bù zī。
朅来乘轺职飞挽,两见祈谷歌噫嘻。qiè lái chéng yáo zhí fēi wǎn,liǎng jiàn qí gǔ gē yī xī。
疲氓崎岖上转粟,旧业荒落南窥嶷。pí máng qí qū shàng zhuǎn sù,jiù yè huāng luò nán kuī yí。
劳生屡已度剑栈,清游颇念登峨嵋。láo shēng lǚ yǐ dù jiàn zhàn,qīng yóu pǒ niàn dēng é méi。
从今嵩高雅颂手,那数韩子南山诗。cóng jīn sōng gāo yǎ sòng shǒu,nà shù hán zi nán shān shī。