古诗词

刘定

游齐山招提二首

刘定

楼迥山饶翠,湖平水漫黄。lóu jiǒng shān ráo cuì,hú píng shuǐ màn huáng。
开帘无午暑,隔洞有秋香。kāi lián wú wǔ shǔ,gé dòng yǒu qiū xiāng。
冰枕聊相慰,云帆亦未忙。bīng zhěn liáo xiāng wèi,yún fān yì wèi máng。
月明与溪色,好在紫微郎。yuè míng yǔ xī sè,hǎo zài zǐ wēi láng。

游齐山招提二首

刘定

忆上青萝磴,流年三十三。yì shàng qīng luó dèng,liú nián sān shí sān。
僧人头似雪,寺坦竹如蓝。sēng rén tóu shì xuě,sì tǎn zhú rú lán。
萧使登高石,吴公守隐岩。xiāo shǐ dēng gāo shí,wú gōng shǒu yǐn yán。
清风殊未远,咫尺看云岚。qīng fēng shū wèi yuǎn,zhǐ chǐ kàn yún lán。

谢章子厚

刘定

故人天上有书来,责我疏愚唤不回。gù rén tiān shàng yǒu shū lái,zé wǒ shū yú huàn bù huí。
两处共瞻千里月,十年不寄一枝梅。liǎng chù gòng zhān qiān lǐ yuè,shí nián bù jì yī zhī méi。
尘泥自与云霄隔,驽马难追德骥才。chén ní zì yǔ yún xiāo gé,nú mǎ nán zhuī dé jì cái。
莫谓无心向门下,也曾终夕望三台。mò wèi wú xīn xiàng mén xià,yě céng zhōng xī wàng sān tái。