古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
刘木
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
感怀
宋
:
刘木
几度言归未得归,归心常切故山薇。
jǐ dù yán guī wèi dé guī,guī xīn cháng qiè gù shān wēi。
人于愁处酒难著,春正好时花已稀。
rén yú chóu chù jiǔ nán zhù,chūn zhèng hǎo shí huā yǐ xī。
残日明池蝌蚪集,绿阴满院伯劳飞。
cán rì míng chí kē dǒu jí,lǜ yīn mǎn yuàn bó láo fēi。
浮生衮衮只如此,未必今朝悟昨非。
fú shēng gǔn gǔn zhǐ rú cǐ,wèi bì jīn cháo wù zuó fēi。
AI赏析
酬卧云
宋
:
刘木
美人隔云水,广永几千里。
měi rén gé yún shuǐ,guǎng yǒng jǐ qiān lǐ。
白日有没时,相思无穷已。
bái rì yǒu méi shí,xiāng sī wú qióng yǐ。
夜雨翳灯花,凉风折窗纸。
yè yǔ yì dēng huā,liáng fēng zhé chuāng zhǐ。
披衣不能寐,讵待闻鸡起。
pī yī bù néng mèi,jù dài wén jī qǐ。
从来志士肠,高若雪山峙。
cóng lái zhì shì cháng,gāo ruò xuě shān zhì。
岂不念摧折,藉此可凭恃。
qǐ bù niàn cuī zhé,jí cǐ kě píng shì。
蔓草委地滋,孤松插天起。
màn cǎo wěi dì zī,gū sōng chā tiān qǐ。
咸若知我深,赠言故及此。
xián ruò zhī wǒ shēn,zèng yán gù jí cǐ。
AI赏析