古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
刘知过
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
题国清寺
宋
:
刘知过
野人游遍天台寺,究竟招提此最奇。
yě rén yóu biàn tiān tái sì,jiū jìng zhāo tí cǐ zuì qí。
十里远排清荫入,五峰如按画图窥。
shí lǐ yuǎn pái qīng yīn rù,wǔ fēng rú àn huà tú kuī。
隋初便有高僧传,火后都亡过客诗。
suí chū biàn yǒu gāo sēng chuán,huǒ hòu dōu wáng guò kè shī。
重到定知非远约,岸巾高处立多时。
zhòng dào dìng zhī fēi yuǎn yuē,àn jīn gāo chù lì duō shí。
AI赏析
春日
宋
:
刘知过
浓起香尘十里晴,晚来烟雨忽斜横。
nóng qǐ xiāng chén shí lǐ qíng,wǎn lái yān yǔ hū xié héng。
花开花落清明候,山北山南杜宇声。
huā kāi huā luò qīng míng hòu,shān běi shān nán dù yǔ shēng。
追念旧游浑是梦,退思良计不如耕。
zhuī niàn jiù yóu hún shì mèng,tuì sī liáng jì bù rú gēng。
人中喜有弥天释,时吐清文慰此情。
rén zhōng xǐ yǒu mí tiān shì,shí tǔ qīng wén wèi cǐ qíng。
AI赏析