古诗词

乐史

访白陂陈处士其一

乐史

沿溪复践云,云边访道人。yán xī fù jiàn yún,yún biān fǎng dào rén。
水声齐入耳,山色来绕身。shuǐ shēng qí rù ěr,shān sè lái rào shēn。
闻君话经济,使我开精神。wén jūn huà jīng jì,shǐ wǒ kāi jīng shén。
少微星在此,飞诏何因循。shǎo wēi xīng zài cǐ,fēi zhào hé yīn xún。

咏华林书院

乐史

能为孝义复为文,惟有君家事渐新。néng wèi xiào yì fù wèi wén,wéi yǒu jūn jiā shì jiàn xīn。
旌表已迎金殿敕,子孙常宴杏园春。jīng biǎo yǐ yíng jīn diàn chì,zi sūn cháng yàn xìng yuán chūn。
亲情广阔追随大,鼓笛喧胜嫁娶频。qīn qíng guǎng kuò zhuī suí dà,gǔ dí xuān shèng jià qǔ pín。
更置书堂书万卷,不辞延待四方人。gèng zhì shū táng shū wàn juǎn,bù cí yán dài sì fāng rén。

钟山寺

乐史

千峰夹一径,一径花枕泉。qiān fēng jiā yī jìng,yī jìng huā zhěn quán。
听泉复看花,行到钟山前。tīng quán fù kàn huā,xíng dào zhōng shān qián。
古寺云生屋,高僧月伴禅。gǔ sì yún shēng wū,gāo sēng yuè bàn chán。
自惭留一宿,匹马又朝天。zì cán liú yī sù,pǐ mǎ yòu cháo tiān。

访白陂陈处士其二

乐史

清风不见面,白汗如波流。qīng fēng bù jiàn miàn,bái hàn rú bō liú。
走来君洞里,云树冷飕飕。zǒu lái jūn dòng lǐ,yún shù lěng sōu sōu。
更泻葡萄绿,千杯沃倒愁。gèng xiè pú táo lǜ,qiān bēi wò dào chóu。
魂疑更回首,残热又为雠。hún yí gèng huí shǒu,cán rè yòu wèi chóu。

慈竹

乐史

蜀中何物灵,有竹慈为名。shǔ zhōng hé wù líng,yǒu zhú cí wèi míng。
一丛阔数步,森森数十茎。yī cóng kuò shù bù,sēn sēn shù shí jīng。
长茎复短茎,枝叶不峥嵘。zhǎng jīng fù duǎn jīng,zhī yè bù zhēng róng。
去年笋已长,今年笋又生。qù nián sǔn yǐ zhǎng,jīn nián sǔn yòu shēng。
高低相倚赖,浑如长幼情。gāo dī xiāng yǐ lài,hún rú zhǎng yòu qíng。
孝子侍父立,顺孙随祖行。xiào zi shì fù lì,shùn sūn suí zǔ xíng。
慈爱必孝顺,根枝信天成。cí ài bì xiào shùn,gēn zhī xìn tiān chéng。
吾闻唐之人,孝行常忻忻。wú wén táng zhī rén,xiào xíng cháng xīn xīn。
郓州张公艺,九世同一门。yùn zhōu zhāng gōng yì,jiǔ shì tóng yī mén。
大帝闻其名,衡茅降至尊。dà dì wén qí míng,héng máo jiàng zhì zūn。
冯宿丱岁时,随父庐祖坟。féng sù guàn suì shí,suí fù lú zǔ fén。
父子相随孝,灵芝特地春。fù zi xiāng suí xiào,líng zhī tè dì chūn。
北海吕元简,四世为家主。běi hǎi lǚ yuán jiǎn,sì shì wèi jiā zhǔ。
以至牛马羊,异母皆相乳。yǐ zhì niú mǎ yáng,yì mǔ jiē xiāng rǔ。
虞乡董恭直,鞠养诸孤遗。yú xiāng dǒng gōng zhí,jū yǎng zhū gū yí。
鸲鹆与鸦鹊,同巢而共枝。qú yù yǔ yā què,tóng cháo ér gòng zhī。
孝行动天地,鸟兽皆随时。xiào xíng dòng tiān dì,niǎo shòu jiē suí shí。
又闻猓然兽,死不相弃离。yòu wén guǒ rán shòu,sǐ bù xiāng qì lí。
??与鲛鱼,子母长相随。tūn yú yǔ jiāo yú,zi mǔ zhǎng xiāng suí。
兽面而人心,此兽信有之。shòu miàn ér rén xīn,cǐ shòu xìn yǒu zhī。
兽心而人面,其人诚可悲。shòu xīn ér rén miàn,qí rén chéng kě bēi。
李钧为侍御,弃母在温州。lǐ jūn wèi shì yù,qì mǔ zài wēn zhōu。
母因殍饿死,甘旨何悠悠。mǔ yīn piǎo è sǐ,gān zhǐ hé yōu yōu。
光禄李玕者,亦是斯人流。guāng lù lǐ gān zhě,yì shì sī rén liú。
有母不侍养,异居经千秋。yǒu mǔ bù shì yǎng,yì jū jīng qiān qiū。
唐家法网宽,贷死流遐陬。táng jiā fǎ wǎng kuān,dài sǐ liú xiá zōu。
崔湜为侍郎,天子赐瓜香。cuī shí wèi shì láng,tiān zi cì guā xiāng。
携归与爱妾,老母不得尝。xié guī yǔ ài qiè,lǎo mǔ bù dé cháng。
一旦恶贯盈,杀之于路傍。yī dàn è guàn yíng,shā zhī yú lù bàng。
越公钟绍京,至孝何殊常。yuè gōng zhōng shào jīng,zhì xiào hé shū cháng。
少时得果瓜,先解进高堂。shǎo shí dé guǒ guā,xiān jiě jìn gāo táng。
长大遇玄宗,荣华不可当。zhǎng dà yù xuán zōng,róng huá bù kě dāng。
孝者名常新,逆者污人伦。xiào zhě míng cháng xīn,nì zhě wū rén lún。
人既不如竹,乃是一埃尘。rén jì bù rú zhú,nǎi shì yī āi chén。
夫为人子者,莫若事尊亲。fū wèi rén zi zhě,mò ruò shì zūn qīn。
夫为人父者,莫若教儿孙。fū wèi rén fù zhě,mò ruò jiào ér sūn。
积善与行孝,可以立其身。jī shàn yǔ xíng xiào,kě yǐ lì qí shēn。
我愿移此竹,栽于率土滨。wǒ yuàn yí cǐ zhú,zāi yú lǜ tǔ bīn。
使彼行人见,皆为慈孝人。shǐ bǐ xíng rén jiàn,jiē wèi cí xiào rén。
樵童见此竹,且莫伐为薪。qiáo tóng jiàn cǐ zhú,qiě mò fá wèi xīn。