古诗词

滕甫

蝶恋花·其一次长汀壁间韵

滕甫

叶底无风池面静。yè dǐ wú fēng chí miàn jìng。
掬水佳人,拍破青铜镜。jū shuǐ jiā rén,pāi pò qīng tóng jìng。
残月朦胧花弄影。cán yuè méng lóng huā nòng yǐng。
新梳斜插乌云鬓。xīn shū xié chā wū yún bìn。
拍索闷怀添酒兴。pāi suǒ mèn huái tiān jiǔ xīng。
旋撷园蔬,随分成盘饤。xuán xié yuán shū,suí fēn chéng pán dìng。
说与翠微休急性。shuō yǔ cuì wēi xiū jí xìng。
功名富贵皆前定。gōng míng fù guì jiē qián dìng。

蝶恋花·其二再和

滕甫

昼永无人深院静。zhòu yǒng wú rén shēn yuàn jìng。
一枕春醒,犹未忺临镜。yī zhěn chūn xǐng,yóu wèi xiān lín jìng。
帘卷新蟾光射影。lián juǎn xīn chán guāng shè yǐng。
速忙掠起蓬松鬓。sù máng lüè qǐ péng sōng bìn。
对景沉吟嗟没兴。duì jǐng chén yín jiē méi xīng。
薄幸不来,空把杯盘饤。báo xìng bù lái,kōng bǎ bēi pán dìng。
休道妇人多水性。xiū dào fù rén duō shuǐ xìng。
今宵独自言无定。jīn xiāo dú zì yán wú dìng。